Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 175: Bỏ về giữa tiệc

Có không ít nữ diễn viên cảm thấy ghen tị với Cao Văn Văn, bởi vì người có được sự sủng ái của chủ tịch tập đoàn Hoa Nghị sẽ nhận được vô số tài nguyên, cho dù không muốn nổi tiếng cũng không được.
Mọi người trong hội trường đều đang dõi theo từng bước chân của Cao Văn Văn.
“Bị bí thư Diêu nói trúng rồi, thật sự là nụ hôn ngọt ngào của một nữ diễn viên xinh đẹp.”
Tiểu Ngư chứng kiến cảnh tượng kỳ quái này, cô không nhịn được mà thấp giọng chế giễu.
“Vừa rồi ta chỉ nói đùa thôi, không ngờ lại thành sự thật. Có điều, kết quả đều là tám đoàn xe, tại sao không phải là người anh em Trần Mặc nhận được bất ngờ này nhỉ?”
Diêu Dật nhìn về phía Trần Mặc.
“Ta không có cái phúc khí đó đâu, nếu không thì về nhà lại không được lên giường mất.”
Trần Mặc vừa nói xong, đám người ngồi cùng bàn đã cười ồ cả lên. Khuôn mặt của Tiểu Ngư cũng đỏ bừng, cô khẽ đá vào chân Trần Mặc dưới bàn.
“Nhưng mà ta thấy chuyện này cũng không đơn giản như vậy. Xét theo thái độ của Cao Văn Văn, liếc mắt cũng biết là cô ta không hề tự nguyện. Hay đây là chủ ý của vị chủ tịch Hướng đang đứng trên sân khấu? Ta từng nghe nói, có người trong giới giải trí muốn dùng quy tắc ngầm với Cao Văn Văn?”
Trần Mặc cũng nhìn về phía Cao Văn Văn đang đi lên sân khấu.
“Hồi nãy chúng ta cũng thấy Cao Văn Văn ngồi một góc ngây người, chắc là cô ấy đang suy nghĩ về chuyện này?”
Tiểu Ngư chợt nhớ lại thời điểm bọn họ chạm mặt Cao Văn Văn. Trần Mặc cũng trầm tư suy nghĩ, đúng là lúc mới gặp nhau, hắn có thấy Cao Văn Văn có chút rầu rĩ không vui.
Đổng Châu nói xen vào: “Hình như là đã xảy ra ẩn tình đằng sau chuyện này, chứ những đêm tiệc từ thiện mấy năm trước không có kiểu khen thưởng như vậy đâu. Có lẽ bọn họ muốn dùng danh nghĩa từ thiện để ép buộc Cao Văn Văn, ngầm ám thị nếu cô ấy còn từ chối thì sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.”
Ầm!
Khi Đổng Châu vừa mới dứt lời, đột nhiên có tiếng động lớn phát ra từ trên sân khấu. Cao Văn Văn bước hụt chân khi đi lên cầu thang, khiến cả người ngã lăn quay, trán đập vào cạnh gỗ, chảy máu đầm đìa, bản thân cô ta cũng lâm vào hôn mê.
“Cứu mạng a.”
“Mau gọi xe cứu thương.”
Khung cảnh dần trở nên hỗn loạn, những tiếng la hét hoảng sợ đan xen với nhau, người chủ trì và các nhân viên công tác vội vàng chạy đến, đưa Cao Văn Văn rời khỏi hội trường.
Đám người ngồi bên dưới khán đài cũng sửng sốt một phen, không một ai có thể dự liệu được một màn như vậy. Đám người ngồi cùng bàn với Trần Mặc cũng quay lại nhìn nhau.
“Còn có chuyện trùng hợp như vậy sao? Ta tuyệt đối không tin chuyện này chỉ là tình cờ. Không ngờ Cao Văn Văn này lại dùng cách này để trốn tránh.”
Tôn Hoa mở miệng cảm thán.
“Thế giới ngầm trong giới giải trí lại lợi dụng danh nghĩa từ thiện để ép buộc một cô gái, điều này thực sự khiến người ta chán ngán.”
Diêu Dật lắc đầu thở dài, trong giọng nói của ông mang theo sự thất vọng nặng nề. Trong mắt của những người ngồi ở đây, ý nghĩa tốt đẹp của đêm tiệc từ thiện dường như đã trở thành trò hề không hơn không kém.
“Cũng trễ rồi, ta về trước đây.”
Diêu Dật nhìn đồng hồ rồi đứng dậy rời khỏi vị trí của mình. Sau một hồi náo loạn như vậy, ông cảm thấy bữa tiệc này dường như đã bị biến chất, cho nên cũng không còn tâm trạng thưởng thức.
“Ta cũng đi trước đây.”
Đổng Châu cũng đứng dậy.
“Cùng nhau đi đi.”
Trần Mặc và Tiểu Ngư cũng đứng dậy rời khỏi vị trí của mình, buổi tiệc này thật sự rất nhàm chán, hai người muốn bỏ về từ lâu, nhưng nếu làm vậy thì có hơi bất lịch sự. Tuy nhiên, bởi vì sự kiện biến chất vừa rồi, bọn họ càng có lý do để rời khỏi.
Những người ngồi cùng bàn nhìn nhau rồi đồng loạt đứng dậy ra về. Đám người xung quanh vẫn còn đang hóng náo nhiệt trên sân khấu, cho nên không có ai để ý đến sự ra đi của bọn họ.
“Bí thư Diêu, Đổng tổng, Tôn tổng, mặc dù có chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng đêm tiệc vẫn còn chưa kết thúc, sao các vị lại vội vàng rời đi như vậy?”
Ngay khi bọn họ đi ra bên ngoài hội trường, người chủ trì buổi tiệc Tô Quả đã chạy theo hỏi thăm.
“Chúng ta có chút việc gấp, thời gian cũng hơi trễ rồi, ngày mai chúng ta còn phải làm việc nên muốn về nghỉ ngơi.”
Diêu Dật bình tĩnh trả lời.
“Có phải trong buổi tiệc có điều gì không chu đáo không?”
Tô Quả kiên trì hỏi Đổng Châu và những người khác. Đây đều là những ông tổng của các công ty hàng đầu trong nước, cả một bàn bỏ về sớm như vậy, chứng tỏ đã có điều gì đó khiến họ không hài lòng.
“Không có gì, công ty chúng ta có chút chuyện gấp cần phải xử lý ngay, ta cũng sắp trễ giờ bay rồi.”
Đổng Châu thuận miệng nói.
Hai người Trần Mặc và Tiểu Ngư không bị ai ngăn cản, cho nên đã sớm kéo tay nhau rời đi. Đám người Diêu Dật lịch sự từ chối lời mời ở lại của Tô Quả, sau đó cùng nhau rời khỏi hội trường.
“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?”
Tô Quả gọi nhân viên phục vụ phụ trách bàn của đám người ổng Châu tới, hỏi cho ra lẽ.
“Hình như trong số bọn họ có người đã quyên góp tám đoàn xe, nhưng kết quả chỉ công bố tên của chủ tịch Hướng tập đoàn Hoa Nghị, sau đó những người này còn nói điều gì đó về Cao Văn Văn.”
“Ai cha...”
Tô Quả hít một ngụm khí lạnh, sau khi biết được nguyên nhân, bà ta biết mình đã lỡ đắc tội với người ta. Xem ra sự tình nội bộ của đêm tiệc từ thiện cũng đã bị lộ rồi.
“Mau kiểm tra các mẫu đơn quyên góp của bàn số 16.”
Tô Quả vội vàng gọi điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi