Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 348: Phiền phức, phiền phức

Ngoài ra, trong công cụ gây án lần này, có thêm vài thứ đặc biệt, chính là bốn con robot thông minh.
"Cục trưởng Bao, xin hỏi có chuyện gì xảy ra với bốn robot thế? Những robot này tham gia phạm tội sao?"
Khi phóng viên đặt câu hỏi này, chứng tỏ giới truyền thông đã bắt được điểm mấu chốt nhất.
Hiện tại, robot thông minh đang là chủ đề thảo luận cực kỳ nóng bỏng trên mạng, nếu xuất hiện tin tức về robot lúc này, thì quả thật là cơ hội trời ban.
"Khi chúng ta hành động, trong tầng hầm của câu lạc bộ lúc đó đang diễn ra một trận đấu giữa các robot."
Bao Trung nói: "Chúng ta sẽ công bố chi tiết chuyện này sau."
"Cục trưởng Bao, ý của ngươi là những con robot này tham gia phạm tội sao?"
Một phóng viên khác nghe ra vấn đề, nên lập tức chất vấn.
"Chúng ta vẫn đang điều tra, sau khi mọi chuyện rõ ràng thì sẽ giải đáp cho mọi người."
Bao Trung vẫn bình tĩnh như cũ.
Sau buổi họp báo đơn giản của công an thành phố Đông Hải, tin tức về robot phạm tội ngay lập tức xuất hiện trên Internet, bởi vì hiện giờ, robot đã thật sự xuất hiện trong hiện trường vụ án.
"Phiền toái, phiền toái."
Triệu Mẫn đập bàn, người đang ngồi trước mặt cô là Lý Lăng Phong.
Lúc này, Triệu Mẫn cảm thấy có chút dở khóc dở cười, cô đã hiểu vì sao lại có nhiều robot hỏng hóc như thế, thì ra là đám người đó dùng robot đấu quyền với nhau.
Thảo nào Trần Mặc lại nói với cô rằng một thời gian sau sẽ biết được đáp án, chắc là hắn đã biết trước chuyện này rồi.
Nhưng mọi người đã không còn chú ý đến chất lượng của robot nữa, mà đã chuyển sang chủ đề robot phạm tội rồi. Hơn nữa còn có bằng chứng, nhân chứng rõ ràng.
"Mau đưa ra thông báo, những con robot hỏng hóc trước đây là do ngoại lực tác động mạnh, tạo ra thương tổn nặng nề, chứ không phải do vấn đề chất lượng. Ngoài ra, robot thông minh của công ty Kiến Hành Quân sẽ không làm ra chuyện phạm pháp."
Triệu Mẫn nói.
"Vâng."
Lý Lăng Phong gật đầu rồi xoay người rời đi.
Triệu Mẫn đi đến bên cửa sổ và day day mi tâm. Kể từ khi đưa robot thông minh ra thị trường, thì từng chuyện từng chuyện phiền phức cứ kéo đến không dứt, tuy đều là những chuyện vụn vặt con con, nhưng lại làm người ta vô cùng khó chịu.
Trong khi Triệu Mẫn đang suy nghĩ thì Tiểu Ngư đẩy cửa tiến vào: "Chị Triệu, người của Cục kiểm tra chất lượng tới đây rồi."
….
….
Nhìn thấy từng thùng linh kiện được nâng ra từ kho hàng, Phùng Đạt Hải đắc ý ra mặt. Sau khi vận chuyển xong xuôi, hắn mới mở miệng: "Trần Mặc đâu? Sao hắn còn chưa tới?"
Lý Đan Ny tối sầm mặt, họa vô đơn chí, công ty làm ăn lớn, chuyện xui xẻo gì cũng gặp cả.
Ở thành phố Tân Hải, miễn là người có lối suy nghĩ bình thường thì chắc chắn sẽ không bao giờ kiếm chuyện với công ty Kiến Hành Quân. Cục kiểm tra chất lượng xuất hiện vào lúc này, rất có thể là tới gây sự.
Nhưng đối phương lại có thủ tục chính quy, bọn họ cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể phối hợp.
"Mọi sự cố liên quan đến sản phẩm, là do ta đảm nhiệm."
Lý Đan Ny nói.
"Đưa ta đi gặp Trần Mặc, ta muốn nói chuyện với hắn."
Phùng Đạt Hải đắc ý nói.
"Chủ tịch không có thời gian."
Lý Đan Ny không thèm nhìn Phùng Đạt Hải nữa mà tập trung xử lý công việc. Cô cũng không lạ gì những kẻ như thế này, chỉ là một tên phú nhị đại dựa dẫm gia đình.
"Không có thời gian? Ngươi có biết ta là ai không? Ngươi không muốn công ty Kiến Hành Quân vượt qua đợt kiểm tra chất lượng này sao?"
Phùng Đạt Hải nói.
Lý Đan Ny nhìn chằm chằm vào Phùng Đạt Hải rồi cầm lấy điện thoại.
Trên đường đi, Phùng Đạt Hải nhìn thấy nội thất bên trong công ty Kiến Hành Quân, trong lòng vô cùng hâm mộ, quả là công ty giàu nứt đố đổ vách, phú quý hạng nhất ở trong nước. Nếu công ty Kiến Hành Quân đứng thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất. Dưới sự dẫn đường của robot lễ tân, Phùng Đạt Hải tiến vào văn phòng của Trần Mặc.
"Tìm ta có việc gì?"
Sắc mặt của Trần Mặc điềm tĩnh, nhìn không ra vui buồn.
"Ta tới đây là muốn giao dịch với ngươi."
Phùng Đạt Hải cũng thu lại biểu cảm: "Về chuyện kiểm tra chất lượng, thì ta có thể cho công ty ngươi được qua cửa dễ dàng."
"Ồ? Theo ta được biết, hình như ngươi không phải viên chức."
Trần Mặc từ tốn nói.
"Ta không phải, nhưng mà trùng hợp chú ta là Phó cục trưởng của Cục kiểm tra chất lượng, Phùng Kiến phi."
Phùng Đạt Hải nói: "Chỉ cần ta nói với chú ta một tiếng, thì đợt kiểm tra chất lượng lần này của các ngươi sẽ được thông qua."
"Lợi hại như vậy sao?"
Trần Mặc hơi 'kinh ngạc'.
"Giao dịch này rất đơn giản, năm ngàn vạn."
Phùng Đạt Hải vươn một bàn tay, trên mặt mang theo vẻ tự đắc.
"Ồ."
Trần Mặc mỉm cười nhìn Phùng Đạt Hải, ý bảo hắn tiếp tục.
"Năm ngàn vạn với ngươi mà nói, chỉ như con bò rụng lông, cây me rụng lá, bằng với giá của mười con robot mà thôi. Còn nếu đợt kiểm tra chất lượng lần này không được thông qua, quy trình sản xuất phải tiến vào giai đoạn chỉnh đốn, thì tổn thất của các ngươi sẽ còn lớn hơn nữa. Năm ngàn vạn đó cũng không phải cho ta, mà là cho chú ta."
"Sản phẩm công ty chúng ta không có vấn đề gì về chất lượng, nên sẽ không sợ bị kiểm tra chất lượng. Ta không thể đồng ý giao dịch của ngươi."
Trần Mặc nói.
"Nếu ngươi không đồng ý, thì không chỉ robot, ngay cả mấy sản phẩm như điện thoại hay máy tính cũng phải bị kiểm tra chất lượng, đến lúc đó thì ngươi đừng khóc."
"Cứ tự nhiên."
Trần Mặc vẫn rất bình tĩnh.
Phùng Đạt Hải nhìn bộ dạng điềm tĩnh của Trần Mặc, hắn ta hít một hơi rồi đứng lên, cảm giác như mình đã đánh hụt một quyền: "Được, vậy ngươi cứ chờ đến lúc robot bị đình chỉ sản xuất đi."
Phùng Đạt Hải bỏ lại một câu rồi giận dữ rời khỏi văn phòng của Trần Mặc. Bị thua tiền khiến hắn ta khó chịu, bị công ty Kiến Hành Quân cho vào sổ đen càng làm hắn không hài lòng. Không ngờ sau khi đến tận địa bàn của Trần Mặc, hắn vẫn vấp phải khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi