Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1388: Lịch sử tổ tiên

Sau khi nói xong, Mumang thở dài một hơi, tựa như đang hoài niệm chuyện cũ. Tộc trưởng Tuoshan cũng có biểu hiện giống hệt ông ta.
Mumang dẫn Trần Mặc đến một cái kệ lớn, sau đó tháo bỏ lớp da thú bao phủ ở trên đó, để lộ hai món vật có kết cấu kim loại.
“Mặc tiên sinh, ngươi biết đây là cái gì phải không? Tổ tiên của bộ tộc Manshan chúng ta vốn dĩ đã để lại rất nhiều máy móc, nhưng sau đó đã dần dần bị mai một và thất lạc. Tuy ta lần đầu được nhìn thấy cỗ máy trên người ngươi, nhưng lại cảm thấy nó có chút tương tự so với những miêu tả bên trong các ghi chép của tổ tiên chúng ta.”
Trần Mặc ra lệnh cho chiến giáp quét qua và khôi phục cấu trúc của hai loại “máy móc” do tổ tiên bộ tộc Manshan đã để lại, liền phát hiện đó chính là một khẩu súng không có đạn dược và một máy phát laser không có năng lượng. Tuy chúng có thiết kế khác với súng ống của Trái Đất, nhưng chức năng thì tương tự.
Hàm lượng kỹ thuật của hai loại vũ khí này tương đương trình độ công nghệ của nền văn minh Trái Đất.
Thấy Trần Mặc đang nghiên cứu máy móc trên kệ, Mumang bèn tháo máy phiên dịch trên đầu mình rồi đưa cho tộc trưởng Tuoshan, ra hiệu cho ông ấy tiếp tục giới thiệu.
“Theo ghi chép lịch sử của bộ tộc Manshan, tổ tiên chúng ta vốn đến từ trên một hành tinh xinh đẹp an lành. Vào một thời điểm trong quá khứ, hành tinh đó đã phát sinh một thảm họa kịch liệt, không còn thích hợp để sinh sống, vậy nên cư dân ở đó bắt đầu phân chia ra thành rất nhiều đội ngũ và lên kế hoạch di cư ở nhiều nơi khác nhau, và tổ tiên chúng ta là một trong số họ. Sau khi trải qua hàng trăm năm lưu lạc, tổ tiên chúng ta cuối cùng đã đáp đến hành tinh này.”
Tuoshan thở dài nói tiếp.
“Tổ tiên ghi lại rằng, vào bảy trăm năm trước, trong quá trình di cư, bọn họ đã gặp một tai nạn trên bầu trời, được gọi là “vòng xoáy không gian”. Sau khi tổ tiên chúng ta rơi vào vòng xoáy không gian, đội ngũ di cư ban đầu bao gồm hai triệu người, rốt cuộc chỉ còn lại năm vạn người.”
Tuoshan hơi trầm giọng, tựa như đang mở ra một cuốn sách lịch sử cổ đại.
Jingger và Tuoli dường như bị hút vào câu chuyện, còn Trần Mặc thì cẩn thận lắng nghe để tìm ra manh mối về nơi này.
“Nhưng biến cố vẫn chưa dừng lại ở đó, năm vạn người còn lại đã tìm thấy một hành tinh, chỉ là khi đặt chân đến hành tinh này, bọn họ phát hiện ra rằng môi trường ở đây khác với hành tinh quê hương của mình.”
“Các học giả và nhà thông thái đều bỏ mạng vì thể chất yếu nhược, còn mấy nghìn chiến binh từng trải qua huấn luyện đào tạo mới có thể sống sót nỗi. Tuy nhiên, đó chỉ mới là khởi đầu của chuỗi ngày bất hạnh. Những người lính này không có nhiều kiến thức, cho nên quá trình truyền thừa kiến thức văn hóa đã bị đứt gãy. Lúc đầu, bọn họ muốn dựa vào máy móc của phi thuyền để duy trì việc kế thừa kiến thức, nhưng sau đó phi thuyền có chút trục trặc, mà bọn họ lại không có khả năng sửa chữa, vậy nên nó đã hoàn toàn bị hỏng.”
Trần Mặc có thể tưởng tượng ra tình hình khi đó.
Những người đến từ hành tinh có trọng lực không quá lớn, lại bất ngờ đáp xuống hành tinh có trọng lực gấp năm lần tiêu chuẩn bình thường, đương nhiên sẽ không thể chịu nổi nếu không có đủ thể lực.
Hơn nữa, trong quần thể với số lượng có hạn, việc đứt gãy quá trình truyền thừa tri thức văn hóa là một chuyện rất kinh khủng, bởi vì điều này sẽ khiến cho nền văn minh của bọn họ đang rơi vào tình trạng gián đoạn, thoái hóa.
“Tổ tiên chúng ta nhận ra nguy cơ tuyệt chủng đang tới rất gần, bởi vì ở hành tinh có môi trường sống khắc nghiệt này, nếu không có sự hỗ trợ của công nghệ, thì những sinh mệnh yếu nhược như bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải. Vì lẽ đó, tổ tiên phải vội vàng sử dụng công nghệ duy nhất còn sót lại để giải quyết vấn đề này.”
“Nhưng vấn đề nghiêm trọng hơn còn nằm ở phía sau, trong số những tổ tiên còn sống sót đã có người mang thai, nhưng bọn họ lại không thể chịu đựng được môi trường sống ở đây, vừa bị nguy hiểm đến tính mạng, mà thai nhi còn chết lưu, căn bản không thể kéo dài nòi giống được.”
“Tổ tiên các ngươi đã giải quyết chuyện này như thế nào?” Trần Mặc tò mò hỏi.
“Tổ tiên chúng ta đã tìm thấy một số người bản địa trên hành tinh này, tuy những người bản địa có trí thông minh rất thấp, nhưng cơ thể và đặc điểm của hai bên tương tự nhau, chứng tỏ cùng một chủng tộc. Sau cùng, tổ tiên chúng ta đã thỏa hiệp và kết hôn với phụ nữ bản địa, sản sinh ra bộ tộc Manshan, nòi giống thừa hưởng những đặc điểm nổi trội của hai bên, sở hữu trí lực bình thường và vóc dáng có thể chống chọi với môi trường sống ở đây.”
“Nguy cơ tuyệt chủng đã được giải quyết, dân số bắt đầu tăng lên, nhưng vấn đề gián đoạn kiến thức càng trở nên nghiêm trọng hơn. Bởi vì sự thiếu hụt kỹ thuật cùng với sự cạn kiệt năng lượng, một số máy móc của tổ tiên chúng ta đã trở thành phế thải, mặc dù tổ tiên đã ghi lại tất cả những kiến thức mà họ biết trước khi chết, nhưng không thể thay đổi được tình trạng gián đoạn kiến thức ngày càng nghiêm trọng, máy móc cũng dần dần bị mai một và thất lạc.”
“Cho đến hiện tại, sau nhiều lần trải qua thảm hoạ và di cư, chúng ta chỉ có thể bảo tồn những kiến thức mà tổ tiên đã ghi lại trên sách gỗ và lông thú. Bây giờ, bọn ta chỉ có thể học những kiến thức này để tìm hiểu về thế giới, nhưng vai trò của chúng cũng rất hạn chế, bọn ta đọc được rất nhiều kiến thức và ngôn từ sâu sắc, nhưng cũng không có cách nào tìm hiểu và giải thích triệt để.”
Tuoshan thở dài, tâm trạng lo lắng nặng nề.
Jingger và Tuoli cũng không nói gì, tuy Tuoli còn nhỏ tuổi, nhưng hắn ta vẫn hiểu được nỗi lòng của ông mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi