Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1922: Siêu năng lực thời gian (2)

Trên đường đi, Tác Mễ có chút nghi hoặc.
Từ khi gia nhập căn cứ đến nay, hắn ta chưa từng phạm phải lỗi lầm nào, cũng chưa bao giờ tụt dốc trong quá trình tập luyện, vì sao huấn luyện viên lại đột ngột tìm hắn?
Có phải là vì hắn ta quá yếu ớt, buộc phải rời khỏi chiến bộ?
Nghĩ đến đây, Tác Mễ lập tức trở nên căng thẳng. Hắn mới tiến vào căn cứ được vài ngày, tuy rằng không dám khẳng định chính mình chăm chỉ hơn ai, nhưng tuyệt đối sẽ không có bất kỳ lười biếng nào, hơn nữa hắn còn có thể cảm thấy sự tiến bộ của bản thân, nhưng hiển nhiên cũng không thể nào trở nên mạnh mẽ rõ rệt trong ngày một ngày hai được.
Tác Mễ tự biên tự diễn, nhưng nghĩ đến khả năng bị đào thải, hắn ta nhăn nhó mặt mày.
“Biểu cảm này là sao đây?” Huấn luyện viên bên cạnh lên tiếng.
Người này tên là Cổ Thuỵ Tư, là một chiến binh được điều động từ tiền tuyến về đây.
Lúc đầu, Cổ Thuy Tư cực kỳ không muốn rời khỏi tiền tuyến, nhưng sau khi biết được tầm quan trọng của dự án chiến bộ siêu năng lực, hắn ta không còn từ chối, tự nguyện đảm nhiệm chức vụ huấn luyện viên.
“Huấn luyện viên, ngươi bảo ta đi theo ngươi là để làm gì vậy?” Tác Mễ khẽ hỏi.
“Chuyện tốt.”
“Chuyện tốt?”
Tác Mễ buông lỏng phòng bị, nói: “Ta còn tưởng bị đuổi rồi chứ”
“Bất kỳ người nào tiến vào nơi này đều không bị đuổi trước khi khoá huấn luyện này chính thức kết thúc, vậy nên ngươi cứ việc yên tâm. Trừ khi ngươi phạm phải sai lầm nghiêm trọng, nếu không thì ngươi sau này sẽ không quá tệ đâu.
Cổ Thuỵ Tư nói với giọng điệu có chút ghen tị: “Ngươi sắp có được thứ tốt, ta cũng khao khát có được cơ hội như thế”
“Đó là chuyện gì?”
“Ngươi tới nơi rồi sẽ biết thôi.
Một lúc sau, hai người đã dừng ở trước phòng thí nghiệm bên trong căn cứ.
“Đi vào đi.”
Tác Mễ không nghĩ ra lí do, đành mở cửa đi vào. Nhưng khi thấy rõ tình hình bên trong cánh cửa, thì hắn ngay lập tức đứng đờ ra tại chỗ, ngẩn ngơ như con tò te.
“Xin chào!” Nhìn thấy động tác rụt rè của Tác Mễ, Trần Mặc mở lời trước tiên.
Tác Mễ vô cùng căng thẳng, hắn không ngờ ông chủ thực sự đang ở trước mắt mình. Vô số sinh mệnh gia nhập Kiến Hành Quân đều muốn tận mắt nhìn thấy ông chủ dù chỉ một lần, nhưng bọn họ căn bản đều không có cơ hội.
Hắn không ngờ rằng bản thân vừa mới gia nhập, lại đã được gặp ông chủ ở cự li gần như vậy. Hơn nữa, ông chủ còn chủ động chào hỏi, khiến cho hắn cảm thấy giống như đang nằm mơ vậy. Chẳng trách ban nãy huấn luyện viên nói là có chuyện tốt.
Cổ Thuy Tư lay động Tác Mễ, lôi kéo hắn bừng tỉnh khỏi giấc mộng.
Lúc này, Tác Mễ vội vàng mở miệng: “Ông chủ”
“Ngươi ở căn cứ huấn luyện, cảm thấy thế nào?” Trần Mặc ra hiệu cho hắn ngồi xuống.
Sau khi nhận được chỉ thị, Tác Mễ dè dặt ngồi xuống ở phía đối diện, không biết phải làm sao. Hắn có rất nhiều ý nghĩ trong đầu, nhưng vẫn không hiểu tại sao ông chủ lại tìm đến mình.
“Rất tốt, ta vô cùng yêu thích môi trường huấn luyện hiện tại” Tác Mễ thành thật trả lời. “Siêu năng lực của ngươi rất đặc biệt?” Trần Mặc vào thẳng vấn đề: “Có liên quan đến thời gian?” Nghe được những lời này của Trần Mặc, Tác Mễ đã hiểu được ông chủ tìm đến hắn chính là vì siêu năng lực của hắn.
Sau khi suy tư một lúc, Tác Mễ mới nói: “Cái này…ta tự cảm thấy siêu năng lực của mình có liên quan đến thời gian.
“Ta có thể xem thử siêu năng lực cho ngươi được không?” Trần Mặc hỏi.
Tác Mễ đồng ý ngay lập tức.
Đối với các thành viên trong Kiến Hành Quân, có thể biểu diễn siêu năng lực của mình trước mặt ông chủ là một loại vinh dự, hắn cũng không có lý do gì để từ chối vinh dự này.
“Chúng ta có một đoá hoa, một cây củ cải, một cốc nước, còn có một đồng hồ nguyên tử cỡ nhỏ ở đây, ngươi hãy vận dụng siêu năng lực của mình để biến đổi những thứ này đi.
Trần Mặc đặt bốn đồ vật lên mặt bàn, yêu cầu Tác Mễ biểu diễn siêu năng lực.
Tác Mễ không từ chối, ngồi xuống trước bàn, hắn khum đôi bàn tay, tập trung vào những đồ vật trên bàn.
Trong nháy mắt, toàn bộ đồ vật trên bàn bắt đầu thay đổi.
Đoá hoa nở rộ rồi tàn úa, cây củ cải héo rũ thối rữa, mực nước trong cốc bắt đầu cạn kiệt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, còn cây kim trong đồng hồ nguyên tử không ngừng quay tròn đến mức chóng mặt.
Tất cả những biểu hiện này chứng minh một điều: trường thời gian ở trên bàn đang thay đổi.
Cái này chính xác là siêu năm lực thời gian.
Ngay sau đó, Trần Mặc đang ngồi ngay ngắn ở một bên đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Thư viện Khoa học Kỹ thuật vốn im lặng bấy lâu nay rốt cuộc xuất hiện động tĩnh.
Kể từ khi hắn thành công khai phá sinh mệnh lượng tử, Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật không hề có động tĩnh gì.
Trần Mặc từng nghĩ vô số phương pháp để thử khơi dậy động tĩnh trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật để hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, tuy nhiên, dù cố gắng thế nào, hắn vẫn không thể làm gì
Sau này, Trần Mặc tưởng rằng, hắn phải không ngừng tự mình khai phá cơ thể lượng tử, nắm giữ năng lực chân chính của cơ thể này, thì mới có thể nhận được nhiệm vụ ở Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật. Nhưng theo năm tháng, hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, không ngừng gia tăng số lượng siêu năng lực trong người, nhưng vẫn không thể lay động Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
Cho tới khi siêu năng lực thời gian xuất hiện.
1922: Siêu năng lực thời gian (2)
này, Trần Mặc tưởng rằng, hắn phải không ngừng tự mình khai phá cơ thể lượng tử, nắm giữ lực chân chính của cơ thể này, thì mới có thể nhận được nhiệm vụ ở Thư Viện Khoa Học Kỹ t. Nhưng theo năm tháng, hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, không ngừng gia tăng số 3 siêu năng lực trong người, nhưng vẫn không thể lay động Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật. tới khi siêu năng lực thời gian xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi