Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 535: Hàng không bán

Vào khoảng khắc nhìn thấy đôi nhẫn đó, nữ nhân viên của cửa hàng trang sức không khỏi há hốc miệng. Cho dù đã từng nhìn qua rất nhiều loại trang sức khác nhau, nhưng cô ta vẫn không thể không dành lời tán thưởng cho đôi nhẫn này.
Thật đẹp!
Còn Tiểu Ngư thì lại trở nên ngây dại, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào đôi nhẫn. Nếu như đây không phải là hình chiếu ba chiều, thì cô chắc chắn sẽ đeo nó vào tay mình ngay lập tức.
Mẫu thiết kế này theo phong cách tối giản, nhưng mỗi chi tiết lại vô cùng khác biệt. Trên mặt nhẫn có khắc bảy đường vân nhỏ như những sợi tóc, chúng quấn quýt vào nhau tựa một dải cầu vồng, duyên dáng mà lại không quá diêm dúa, mang lại vẻ đẹp tự nhiên cảm giác thật thoải mái.
Đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy loại hoa văn hoàn hảo vừa đủ như thế này, chỉ cần sửa đổi một chút trên những đường nét kia thôi là vẻ đẹp đó sẽ bị phá hủy.
Đây là đôi nhẫn cưới mà Trần Mặc đã đích thân thiết kế.
Nghĩ đến đây, xúc cảm hạnh phúc ngập tràn trong trái tim Tiểu Ngư chỉ trong nháy mắt, ánh mắt của cô nhìn Trần Mặc cũng đong đầy dịu dàng, yêu thương vô tận.
"Có thích không?"
"Thích."
Tiểu Ngư trịnh trọng gật đầu, dù cho đây có là một đôi nhẫn bình thường đi chăng nữa, chỉ cần người trao nhẫn cho cô là Trần Mặc thì Tiểu Ngư cũng vô cùng mãn nguyện, huống chi đây lại là chiếc nhẫn mà Trần Mặc đã tốn rất nhiều tâm huyết để thiết kế. Tiểu Ngư chỉ muốn đeo nó ngay và luôn, sau đó trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này.
"Thưa ngài, đây là thiết kế của ngài sao? Quả thực rất đẹp, bạn gái của ngài thật hạnh phúc."
Nữ nhân viên cửa hàng xúc động nói.
Thiết kế của nhẫn cưới khác với nhẫn đính hôn, vì đây vốn là tín vật được trao trong lễ kết hôn và sẽ được đeo trên tay mỗi ngày, cho nên thiết kế sẽ có xu hướng tinh giản, vật nên nhẫn kết hôn thường sẽ không quá mức lộng lẫy. Tuy nhiên, đôi nhẫn này của Trần Mặc không chỉ đơn giản mà còn mang lại vẻ đẹp khác biệt.
Nghe được lời khen của nữ nhân viên, sắc mặt Tiểu Ngư lộ ra một tia tự hào. Trần Mặc chính là người đàn ông của cô, mãi mãi là người tài giỏi nhất.
"Thưa ngài, ta có thể mạo muội hỏi ngài một câu được không? Loại hoa văn vô cùng độc đáo trên chiếc nhẫn này là gì vậy? Trông nó thực sự rất hiếm lạ, nhưng cũng cực kỳ xinh đẹp, và còn rất tự nhiên nữa."
Nữ nhân viên bán hàng nhìn chằm chằm vào cặp nhẫn của Trần Mặc, hai mắt cô ta như tỏa sáng, nếu có thể thì cô ta cũng rất muốn có được một chiếc cho riêng mình.
"Vân vây cá."
Trần Mặc cười nói.
"Vân vây cá? Thế thì vây của con cá này cũng thật kỳ lạ, có loài cá nào lại có vân đẹp như vậy chứ?"
"Có chứ! Mỹ nhân ngư."
Tiểu Ngư khẽ rùng mình, sau khi nghe được câu trả lời này, trong lòng cô vừa mừng rỡ vừa ngượng ngùng. Câu trả lời của Trần Mặc tựa như một lời thổ lộ đầy tình tứ với Tiểu Ngư, nếu không ngại xung quanh đây có quá nhiều người, thì cô chắc chắn sẽ hôn hắn hắn một cái.
"Nhẫn cực kỳ đẹp."
Một vị nữ khách hàng liếc mắt nhìn sang, sau đó không nhịn được mà phát ra tiếng trầm trồ kinh ngạc. m thanh của cô ta đã thu hút sự chú ý của tất cả khách hàng nơi đây, bọn họ đều quay sang nhìn về nơi phát ra âm thanh đó, đi theo ánh mắt của nữ khách hàng mà nhìn về phía Trần Mặc.
Sau khi nhìn thấy hình chiếu ba chiều của cặp nhẫn cưới, không ít người cũng vội vàng tiến đến gần để quan sát cho rõ. Ngay lập tức, hai người Trần Mặc và Tiểu Ngư đã trở thành nhân vật chính của cửa hàng trang sức.
"Chiếc nhẫn này cửa hàng các ngươi bán với giá bao nhiêu thế? Ta muốn mua một đôi."
Một người đàn ông lên tiếng hỏi nữ nhân viên cửa hàng đứng bên cạnh.
Hắn ta vừa dứt lời thì những người khác cũng nhao nhao lên, ai nấy đều mong muốn có được một đôi nhẫn như vậy.
Những người có thể đến đây mua trang sức đá quý đều là những người không hề thiếu tiền. Nếu mua tặng cặp nhẫn xinh đẹp như thế này cho vợ hay bạn gái, lo gì các cô sẽ không vui chứ.
Nữ nhân viên được hỏi cũng vô cùng sửng sốt, cô lục lọi trong trí nhớ của mình một lần nhưng vẫn chẳng tìm ra thông tin nào về chiếc nhẫn này. Cô ta kiểm tra trong mục lục thiết kế nhưng cũng không thấy bất kỳ ghi chép nào.
Chẳng lẽ là mẫu nhẫn mà khách hàng tự thiết kế sao?
"Thi Tuệ, mẫu nhẫn này ra mắt khi nào thế, trong mục lục cũng không hề thấy có ghi chép lại?!"
Một nhân viên khác của cửa hàng liền hỏi thẳng nữ nhân viên đang tiếp Trần Mặc.
"Đây không phải nhẫn trong tiệm, là Trần tiên sinh đây tự mình thiết kế đó, hắn muốn chúng ta chế tác giúp thiết kế này."
Lương Thi Tuệ nói.
Mẫu thiết kế này đã vượt qua bất kỳ thiết kế nào khác trong cửa hàng trang sức của bọn họ rồi, nó chắc chắn là một tác phẩm có khả năng đoạt giải trong cuộc thi thiết kế trang sức.
Có điều, người đàn ông trẻ tuổi này vẫn khiến cô ta cảm giác vô cùng quen mắt, cô ta không thể không thắc mắc liệu rằng hắn có phải là một thiên tài thiết kế trang sức mà cô ta đã từng thấy ở đâu đó hay không.
Quản lý của cửa hàng cũng đã đến đây, cô ta là một người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi, nhưng lớp trang điểm trên mặt khiến người ta khó nhìn ra tuổi thật. Lúc quản lý nhìn thấy chiếc nhẫn, đôi mắt của cô ta ánh lên cảm xúc thán phục tràn đầy: "Tiên sinh, ngài là nhà thiết kế trang sức chuyên nghiệp sao?"
"Ta cũng có thể coi là nhà thiết kế, nhưng không phải là nhà thiết kế trang sức."
Hắn quả thực cũng là một nhà thiết kế, điện thoại di động ba chiều, máy chiếu ba chiều cùng rất nhiều sản phẩm khác của công ty đều do hắn tự tay thiết kế.
"Ngài có thể bán lại thiết kế nhẫn này không? Chúng tôi sẽ mua nó với giá cao."
Nữ giám đốc nhìn Trần Mặc ánh mắt đầy mong chờ.
"Có bán không?"
Trần Mặc nhìn Tiểu Ngư.
"Xin lỗi, chúng ta không bán."
Tiểu Ngư lễ độ đáp lời nhưng thái độ vô cùng kiên định.
"Thưa tiểu thư, ngươi là vị hôn thê của tiên sinh này sao? Ngươi thật xinh đẹp."
Nữ quản lý nhìn thấy Tiểu Ngư, cô khẽ thở dài tự đáy lòng, lập tức nói: "Công ty chúng ta tình nguyện trả 30 vạn để mua thiết kế của các ngươi."
Là quản lý của cửa hàng trang sức, cô ta đương nhiên nhận ra thiết kế của chiếc nhẫn này đang tiềm ẩn một cơ hội làm ăn vô cùng lớn. Nếu như cô có thể mua được thiết kế này rồi giao nó cho tổng công ty thì nhất định sẽ được thưởng lớn.
"Cảm ơn lời khen của ngươi. Nhưng mà rất xin lỗi, mẫu thiết kế này là hàng không bán."
Tiểu Ngư vẫn lắc đầu, không đổi ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi