Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1429: Bạo quân và sát thủ

Trần Mặc tiếp tục nói: “Kể từ bây giờ, ta sẽ chính thức tiếp quản công ty, Ngưu Mộc, Tùng Tùng, Kariz sẽ ở lại, còn những người khác mau thu dọn đồ đạc rồi cút đi.”
“Tại sao lại đuổi việc bọn ta? Ta là…”
“Đúng vậy, tại sao?”
“…”
A a a!
Hai tiếng hét lại vang lên, bên ngoài cổng công ty có thêm hai con chó chết.
Người ra tay lần này chính là Trần Mặc.
“Trực tiếp động thủ vẫn là cách tốt nhất.” Trần Mặc xoay xoay nắm đấm, nhìn sang những người khác: “Hoặc là thẳng lưng đi ra ngoài, hoặc là nằm ngang bay ra ngoài, các người lựa chọn đi.”
Trần Mặc nói bằng giọng điệu rất bình thản, nhưng vẫn khiến cho đám người không rét mà run. Bởi vì đã nhìn thấy vết xe đổ trước đó, bọn họ cũng không cho rằng Trần Mặc đang nói đùa.
“Đi thì đi, ta không muốn ở lại công ty này nữa.”
“Đúng vậy, nếu không có chúng ta, công ty này sớm muộn gì cũng sẽ đóng cửa!”
“Đúng vậy, một công ty lụn bại như vậy, có cái gì ghê gớm kia chứ?”
Nhìn thấy Trần Mặc trực tiếp sử dụng bạo lực như vậy, những người còn đều trở nên hèn nhát, vội vàng trở lại chỗ làm việc, mang theo máy tính cá nhân và đồ ăn vặt của mình rồi chạy mất dạng.
Cuối cùng, trong công ty chỉ còn lại Ngưu Mộc, Tùng Tùng và Kariz.
Ba người này không dám nhúc nhích vì sợ chọc giận vị “bạo quân” là Trần Mặc. Từ lúc bước vào cửa lớn của công ty cho đến hiện tại, vị “bạo quân” này đã ra tay tổng cộng ba lần, mà lần nào cũng nhanh chóng chính xác, thẳng tay đuổi cổ tất cả những kẻ làm biếng ra khỏi công ty.
Bọn họ thậm chí còn đang tự hỏi, chẳng lẽ Trần Mặc không sợ làm mất lòng mọi người sao?
Thật đáng tiếc, bọn họ đều suy nghĩ dư thừa quá rồi. Bởi vì nếu cần thiết, Trần Mặc còn không ngại làm mích lòng Rum nữa là.
“Ba người các ngươi cĩmg có thể lựa chọn ra đi hoặc ở lại. Nếu các ngươi cjoki ở lại đây, ta sẽ tăng gấp đôi tiền lương cho các ngươi. Nếu các ngươi muốn rời đi, ta sẽ trợ cấp ba tháng tiền lương cho các ngươi.” Trần Mặc nói.
Hắn đã nhìn qua báo cáo kinh doanh, biết được ba người này vẫn đang cố gắng tạo ra doanh thu cho công ty. Trong môi trường làm việc tệ hại đến mức này, mà bọn họ vẫn có thể làm việc suôn sẻ, chứng tỏ năng lực của mỗi người cũng khá tốt.
Nghe đến đây, cả ba người đều không thể tin vào tai mình.
“Bạo quân” tốt như vậy sao?
Nghe thấy điều kiện của Trần Mặc, cả ba người đều có chút do dự.
Với hình tượng “bạo quân” của Trần Mặc đã khắc sâu vào tâm trí, nếu sau này bọn họ chấp nhận làm việc dưới trướng Trần Mặc, mà lại làm cho hắn không hài lòng phật ý, vậy thì chẳng phải chịu thiệt thòi đủ hay sao?
Nhưng nếu rời đi, bọn họ cũng không thể nhận được mức lương cao như vậy ở các công ty khác.
Ba người nhìn nhau, cuối cùng bọn họ nhìn Ngưu Mộc.
Ngưu Mộc không thể quản lý những người khác, nhưng hai người còn lại thường nghe theo hắn ta.
“Thật không?” Ngưu Mộc chần chừ hỏi.
“Thật.” Trần Mặc khẽ gật đầu.
Ngưu Mộc quan sát “bạo quân” Trần Mặc, lại nhìn về phía “sát thủ” đang ôm thú cưng ở bên cạnh, rốt cuộc quyết định đánh cược một phen, bèn cắn răng gật đầu đồng ý.
Tùng Tùng và Kariz cũng gật đầu.
“Được, các người làm việc của mình đi.”
“Ông chủ, bọn tôi phải làm gì?” Ngưu Mộc hỏi.
“Các người thường làm gì thì cứ làm nấy, gạch bỏ thông tin những nhân viên đã bị đuổi, sau đó tuyển dụng bổ sung những vị trí đó. Ngươi là quản lý, có toàn quyền xử lý những việc này, còn thiếu cái gì thì nói với ta.”
Trần Mặc nói một câu rồi bỏ lên lầu với Jingger, để cho ba người chỉ biết nhìn nhau.
……
Tại cung điện của nền văn minh Sư Thị – láng giềng của nền văn minh Lục Hòa, một người sư tử đội vương miện đang trợn tròn hai mắt, bày ra tư thái cực kỳ tức giận trong lúc lắng nghe báo cáo của thuộc hạ.
Hắn ta chính là quốc vương Sư Trùng của nền văn minh Sư Thị.
“Chogori vẫn chưa chết à? Đội chiến giáp sư được điều động đến đó đều chết hết sao? Bọn họ thậm chí còn mời chào hai cao thủ?”
Những tin tức này khiến quốc vương Sư Trùng hết sức ngạc nhiên.
Trong hành động lần này, bọn họ đã gài gián điệp ở nền văn minh Lục Hòa, nắm bắt hành tung của hoàng tử Chogori rồi lập tức lên kế hoạch ám sát đối phương. Không ngờ, Chogori vẫn may mắn thoát được một kiếp.
“Ngươi có tin tức gì về hai cao thủ đó không?” Quốc vương hỏi.
“Có, quốc vương của nền văn minh Lục Hòa đã chuyển nhượng một công ty chiến giáp trị giá một tỷ tinh tệ cho bọn họ, công ty này nằm ngay ở khu chợ chiến giáp ở trung tâm ngôi sao Thạch Cam.”
Sau khi nói xong, tên thuộc hạ lập tức trình chiếu hình ảnh của Trần Mặc và Jingger ra.
“Ngươi có chắc bọn họ đang làm việc cho vương thất nền văn minh Lục Hoà sao?”
“Đây vốn là tin đồn truyền ra từ hoàng cung Lục Hòa. Bởi vì tên nội gián ở đó đã bị giết, cho nên ta không thể xác định được lời này là thật hay giả.” Thuộc hạ nói: “Hơn nữa, cơ quan an ninh hành tinh đã bắt đầu điều tra vụ mưu sát Chogori, bọn ta dám không xâm nhập sâu hơn để xác minh.”
Quốc Vương đầu sư tử gõ móng vuốt, cuối cùng lắc đầu: “Nếu cơ quan an ninh hành tinh tham gia vào việc này, vậy thì chúng ta cứ bỏ qua kế hoạch ám sát, coi như nó chưa từng tồn tại.”
Cơ quan an ninh hành tinh, tên như ý nghĩa, là đoàn đội có nhiệm vụ duy trì trật tự an ninh của hành tinh. Bọn họ nằm dưới sự quản lý của liên minh vũ trụ, có nhiệm vụ điều tra các tội phạm xuyên vũ trụ, hoặc các án mạng nghiêm trọng tại các nền văn minh cấp hành tinh.
Cơ quan an ninh hành tinh không can thiệp vào các mâu thuẫn nội bộ trong nền văn minh, mà chỉ chấp hành các quy tắc của liên minh vũ trụ nhằm duy trì sự cân bằng của nền văn minh hành tinh.
Tuy rằng nền văn minh Lục Hòa có quy mô không lớn, nhưng Chogori dù gì cũng là một vị hoàng tử hàng thật giá thật. Vì lẽ đó, cơ quan an ninh hành tinh đã tham gia điều tra vụ ám sát này liên quan đến hắn.
Nếu như bọn họ phát hiện ra thủ phạm chính là nền văn minh Sư Thị, vậy thì nền văn minh Sư Thị nhất định sẽ phải đối mặt với các lệnh trừng phạt từ liên minh vũ trụ. Tới lúc đó, quốc vương Sư Trùng sẽ là người thê thảm nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi