Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1192: Niềm vui trước cơn bão

Một nhà thiên văn học đi vào trung tâm chỉ huy nở nụ cười với Thi Đông Đình.
Ông ta chính là một trong số những nhà thiên văn học Trung Quốc nghiên cứu ở trên Mặt Trăng, các nhân viên khác đều gọi ông ta là Lão Tất hoặc Lão B. Hắn ta đang ở độ tuổi trung niên, trên mặt còn đeo thêm kính mắt khiến cho ông ta thêm chút nhã nhặn.
“Chỉ huy trưởng, ngày 13 ở trên trái đất có một trận mưa sao băng, có muốn ra bên ngoài xem một chút hay không?” Lão Tất thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Thi Đông Đình.
“Ở bên ngoài ngẩng đầu lên vẫn không thể nhìn thấy được, không thể nhìn thấy trái đất, cũng không thể nhìn thấy mặt trời, ngoại trừ việc cúi đầu thì nhìn thấy Mặt Trăng, ngẩng đầu nhìn thấy vũ trụ thì xung quanh cũng không có chút âm thanh nào, đến con muỗi cũng không có thì nhìn cái gì.”
Thi Đông Đình ném một quả cà chua bi vào trong miệng.
Quả cà chua này là do phòng thí nghiệm tự trồng được, và nó đã được kiểm tra về lượng protein biến dị có hại, có thể yên tâm ăn được. Dù vậy, với tư cách là người đứng đầu căn cứ, định lượng đồ ăn mỗi ngày của hắn như vậy là rất hiếm có.
“Nghe nói ở trái đất đang cầu nguyện cho cuộc chiến tranh.”
“Cầu nguyện cho chiến tranh cũng vô dụng thôi, cầu nguyện thì chiến tranh sẽ dừng lại sao? Không thể nào. Chiến tranh không lan rộng đã là may mắn rồi, nếu như lan rộng ra thì cả thế giới sẽ loạn hơn nữa.”
Thi Đông Đinh ném hai quả cà chua bi cho lão Tất.
Hai quả cà chua bi bay theo đường vòng cung ở trên không trung hoàn toàn khác so với ở trên trái đất.
“Cũng đúng.”
Lão Tất nhận lấy quả cà chua bi sau đó ném vào trong miệng.
“Xem chúng ta có thu thập được thêm ít mẫu thiên thạch nào trong trận mưa sao băng này hay không. Thiên thạch rơi ở trên trái đấy cũng đã bị thiêu đốt qua cho nên thiên thạch ở nơi này giá trị hơn ở trên trái đất.”
“Mỗi một con robot ở đây đều rất quý giá, nếu không có lệnh từ trái đất thì ta cũng không thể tự mình điều động robot đi tìm thiên thạch, nếu như thiên thạch rơi xuống nơi gần căn cứ thì có thể thu hoạch được, quyền hạn ấy thì ta có.” Thi Đông Đình nói.

Trần Mặc đứng ở trên ban công của biệt thự nhìn bầu trời đầy sao và biển cả trước mặt.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía sao Hỏa.
Qua một thời gian nữa, Người Đánh Lửa sẽ va chạm với sao Hỏa, đó chính là điểm mấu chốt cho Dự án [Cải tạo hành tinh] của hắn. Nếu như thành công, thì hắn có thể tiếp tục bước vào giai đoạn cải tạo thứ hai.
Nhìn thấy Trần Mặc có vẻ đang suy tư ở phía ban công, Tiểu Ngư trực tiếp đi đến trước mặt Trần Mặc rồi nhẹ nhàng tựa vào ngực hắn.
“Làm sao vậy?” Trần Mặc ôm lấy hông Tiểu Ngư rồi hỏi.
“Trên mạng, mọi người đều đang rủ nhau cùng ngắm nhìn mưa sao băng, ta đã hẹn chị Triệu Mẫn vào tối nay.” Tiểu Ngư ngẩng đầu chờ mong nói.
“Được.” Trần Mặc gật đầu đồng ý: “Trận mưa sao băng này rất lớn, em định cầu nguyện điều gì? Tuyệt đối đừng cầu nguyện cho thế giới hòa bình, bởi vì điều này không thể thực hiện được.”
“Lòng em rất nhỏ, cho nên không chứa nổi thế giới.”
Tiểu Ngư dựa sát vào ngực của Trần Mặc, yên tĩnh nhìn về phía đêm tối trước mắt, hưởng thụ thời khắc này.
Nửa vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời.
Hiện giờ đang là cuối thu, mây thưa gió mát, chính là một thời điểm tốt để ngắm sao.
Buổi tối ngày 13 tháng 10 là một mốc thời gian không bình thường, trận mưa sao băng Orion lớn nhất sẽ xuất hiện đúng hạn vào đêm nay, thậm chí còn là trận mưa sao băng lớn nhất từ trước đến nay.
Rất nhiều người dùng trên các nền tảng mạng xã hội và vô số vòng bạn bè đều đắm chìm trong chủ đề mưa sao băng, ai ai cũng thi nhau hẹn các bạn của mình đi đến nơi có thể nhìn thấy mưa sao băng, cùng hứa hẹn cầu nguyện.
Trên bãi đất trống trong trường học, từng nhóm học sinh ngồi ở trên bãi cỏ nhìn bầu trời đêm để đàm luận lý tượng nhân sinh, nói chuyện yêu đương, dự đoán tình hình quốc tế, thảo luận về vũ trụ khoa học, bầu không khí đều vô cùng náo nhiệt.
Trong tầm nhìn trên bờ biển bao la, từng nhóm dã ngoại vừa nói chuyện vừa trông coi đống lửa, thỉnh thoảng lại nhìn lên bầu trời một chút rồi cười cười nói nói, ngóng đợi sự xuất hiện của mưa sao băng.
Từng đôi tình lữ ngồi đợi ở gần bờ biển cũng đang tựa sát vào nhau.
Vô số các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đều đã sớm bố trí những thiết bị máy ảnh tốt nhất trên những vị trí rộng rãi, chờ mong nắm bắt khoảnh khắc mưa sao băng Orion hiếm có khó tìm này.
Sân thượng, công viên, sân trường, núi cao, thảo nguyên.
Học sinh, công nhân thành thị, thợ quay phim, những người yêu thích thiên văn, nhân viên nghiên cứu.
Có vô số người đang chờ đợi.
“Chờ đến khi sao băng giáng lâm, ta nên cầu nguyện gì đây?”
“Nói nhảm, đương nhiên là cầu nguyện cho hòa bình thế giới rồi! Hoạt động lần này, có vẻ được phát động là vì tình hình hỗn loạn ở Châu Phi và Nam Mỹ.”
“Hòa bình thế giới thì có liên quan đến ta sao?”
“Nếu như mưa sao băng rơi xuống Trái Đất là vì nguyện vọng của con người, vậy thì như vậy ngươi chỉ cần ngẩng đầu một cái thì lập tức có thể phát hiện nhân sinh rực rỡ giống như mưa sao băng vậy.”
“Mong rằng ta trở nên thật giàu có sau một đêm.”
“Mong rằng thần tiên ban cho ta một người đàn ông thật đẹp trai.”
“Mọi người đều cho rằng cầu nguyện với sao băng có thể thành sự thực, nhưng rốt cuộc cxung không biết rằng sao băng rơi chính là những giọt nước mắt của thượng đế rơi xuống vì con người, thượng đế đang khóc thương chúng ta sao?”
Mưa sao băng vẫn chưa thực sự bắt đầu, mà đủ loại bình luận cầu nguyện và bàn tán đã xuất hiện trên các trang mạng xã hội, nhóm trò chuyện và vòng bạn bè, đi kèm với đó còn là đủ loai bực tức cũng như đủ loại người giả vờ giả vịt.
Trận mưa sao băng lâu dài nhất, với số lượng tinh thể nhiều nhất trong nhiều năm vừa qua lập tức trở thành một chủ đề toàn cầu.
Hai châu lục Châu Phi và Nam Mỹ vẫn đang đắm chìm trong hỗn loạn, bao gồm các cuộc chiến trong nước và tại biên giới, hoặc giữa các quốc gia khác nhau ở cùng khu vực. Dù vậy, tất cả người dân đều đang chờ đợi trận mưa sao băng lãng mạn, giống như đang đón chào một niềm vui trước cơn bão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi