Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 751: Cỏ Oxygen

Mẹ Trần vẫn còn có chút chấn động vì những chuyện đã xảy ra ở Thụy Điển.
“Vâng.”
Trần Mặc gật đầu đồng ý.
"Hiện giờ đã là nửa đêm, ngươi đã ngồi máy bay cả ngày rồi, mau đưa Tiểu Ngư đi nghỉ ngơi sớm đi. Con bé không chịu đi ngủ, một mực ngồi chờ cho đến khi ngươi trở về. Tối hôm qua, con bé không nghỉ ngơi một chút nào, hôm nay lại không ăn được bao nhiêu. Thân thể vô cùng quan trọng, còn có em bé trong bụng nữa."
Mẹ Trần thúc giục.
“Ngươi còn nói ngươi sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tại sao lại không chăm sóc bản thân thật tốt?”
Trần Mặc nhìn bộ dạng phờ phạc của Tiểu Ngư, giọng điệu có chút trách móc.
Nghe thấy lời quở trách của Trần Mặc, Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy oan ức nhìn hắn.
"Ta bảo ngươi đưa Tiểu Ngư đi nghỉ ngơi. Ngươi trách con bé làm gì? Trong bụng Tiểu Ngư vẫn còn đứa trẻ đấy, con bé tức giận thì phải làm sao?"
Mẹ Trần không vui khi thấy Trần Mặc mắng Tiểu Ngư: "Con bé cũng là lo lắng cho con, trong tình cảnh đấy ai mà không lo lắng được chứ? Đến ta còn không được ngủ ngon giấc đây này, ngươi có phải đủ lông đủ cánh rồi phải không? "
“……”
Trần Mặc nhận ra mình đã lỡ lời, hắn không dám nói nữa rồi kéo Tiểu Ngư về phòng.
“Vừa nãy ta có chút nóng vội, nhưng về sau ngươi nghỉ ngơi ăn uống đúng giờ, thân thể của ngươi là quan trọng nhất.”
Trần Mặc hôn lên má Tiểu Ngư, nhẹ giọng an ủi cô.
"Ừmm, người ta không phải cố ý không nghe lời, chỉ là đêm qua gặp ác mộng nên không ngủ được. Sáng ra lại nhìn thấy tin tức kia, ta quá lo lắng cho ngươi nên ăn không vào."
Tiểu Ngư đột nhiên cảm thấy tủi thân.
Da đầu Trần Mặc căng lên, hắn đột nhiên có chút hoảng hốt, phụ nữ có thai tâm trạng không ổn định, thế mà hắn lại lỡ lời nói sai….
"Được rồi, được rồi, đừng khóc, lão công của ngươi sai rồi."
Trần Mặc nhẹ giọng dỗ dành Tiểu Ngư như dỗ một đứa trẻ. Một lúc sau, hắn cảm nhận không còn động tĩnh gì, mới phát hiện ra Tiểu Ngư đã ngủ say trong vòng tay hắn.
…….
…….
Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển bị tấn công!
Người đoạt giải Nobel Y học Dolivice đã mất tích!
Hai chuyện kể trên đã gây ra sự phen náo động quy mô thế giới, đồng thời cũng là một cái tát vào mặt chính phủ Thụy Điển.
Cộng đồng quốc tế lại tiếp tục dấy lên nghi ngờ về tình hình an ninh ở Thụy Điển.
Sự kiện này chưa hề có tiền lệ trước đây, cảnh sát đã lục soát khắp thành phố mà vẫn không tìm thấy dấu vết gì, Giáo sư Dolivice giống như bốc hơi khỏi địa cầu, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Về lý do tại sao Dolivice bị bắt cóc thì không có một ai biết, danh tính của kẻ đứng sau vụ nổ vẫn còn là bí ẩn. Những người bắt cóc Dolivice cũng không liên lạc với gia đình của hắn để đòi tiền chuộc.
Sau khi xem tin tức mới nhất, Trần Mặc ngồi trên ghế sô pha trong thư viện biệt thự, vừa suy tư vừa gõ bàn. Hắn không có đi ra ngoài, đồng thời cũng yêu cầu Lam Khê từ chối tất cả lời mờ phỏng vấn.
Cho đến nay, toàn thế giới vẫn không có manh mối nào về vụ bắt cóc người đoạt giải Nobel.
Ngay cả khi Trần Mặc nhờ Mặc Nữ tìm kiếm manh mối nhưng cũng không thành công. Qua sự việc lần này, hắn luôn có dự cảm xấu, nhưng bản thân cũng không thể làm gì được.
Nghĩ không ra, Trần Mặc đứng dậy, rồi khỏi chỗ ngồi, nằm xuống ghế sô pha bên cạnh, tiến vào Thư viện Koa Học Kỹ Thuật.
Sau khi lắp rắp xong thiết bị [Vòng Sao] và hoàn thành hạng mục Công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân, hắn đã tranh thủ nghỉ ngơi một khoảng thời gian, hiện tại cũng đến lúc tiến hành nhiệm vụ công nghệ tiếp theo.
Sau khi Thư Lão ở ẩn, Trần Mặc chỉ tiến vào Thư viện Koa Học Kỹ Thuật mỗi khi cần tiếp thu công nghệ.
Khung cảnh bên trong Thư viện Koa Học Kỹ Thuật tĩnh lặng như mọi khi.
Giá sách ngàn năm không đổi cao hơn trăm mét, trải dài không thấy điểm cuối, mỗi khi đứng trước giá sách, Trần Mặc luôn cảm thấy mình nhỏ bé như con kiến, sau đó không khỏi thở dài trước biển tri thức vô tận, cũng như sự tầm thường của con người.
Tám cuốn sách nằm lơ lửng ở tám hướng trong trung tâm của thư viện, chỉ còn bốn cuốn sách vẫn còn tỏa ra ánh sáng chói lọi: quân sự, cơ khí, y tế và sinh thái.
Bốn cuốn sách này chỉ là một giọt nước trong đại dương trong các lĩnh vực tương ứng của chúng, và cũng là một bài kiểm tra mà Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật trao cho hắn.
Sau khi hoàn thành một trong số tám cuốn sách, tất cả các lý thuyết và công nghệ của lĩnh vực tương ứng trong cấp thẩm quyền [Học Viên] sẽ được mở cho hắn. Và sau khi hoàn thành tất cả, hắn đã có toàn quyền truy cập toàn bộ công nghệ của cấp thẩm quyền [Học Viên], đồng thời đạt đến cấp thẩm quyền tiếp theo của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
Cấp thẩm quyền tiếp theo của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật rốt cuộc như thế nào, tất cả mọi thứ vẫn còn bí mật.
Những công nghệ của cấp thẩm quyền [Học Viên] gần như đã vượt qua khả năng của loài người ở thời điểm hiện tại, vậy cấp thẩm quyền tiếp theo sẽ ẩn chứa công nghệ đáng sợ đến mức nào? Làm thế nào để có thể tìm hiểu những bí mật của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật? Tất cả những nghi vấn dày vò Trần Mặc mỗi ngày.
Sau một lúc lang thang giữa bốn cuốn sách, Trần Mặc bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về hướng phát triển tiếp theo của mình, bất kỳ cuốn sách nào ở đây cũng có thể thay đổi hiện trạng của lĩnh vực tương ứng.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, ánh mắt của Trần Mặc rơi vào những cuốn sách về lĩnh vực sinh thái. Không chần chừ lâu la nữa, hắn đưa tay ra và chạm trên trang bìa sáng bóng.
Ánh sáng trên cuốn sách dần dần tan biến, khối lượng thông tin khổng lồ tràn vào não bộ của Trần Mặc, cảm giác nhức nhối từ não khiến hắn thở hổn hển kịch liệt, nhưng cũng chỉ biết nghiến răng kiên trì.
Não bộ tiếp nhận một lượng thông tin khổng lồ trong tích tắc, cảm giác đau râm ran ở các dây thần kinh khiến hấn rất khó chịu, may mà lần này không kinh hãi bằng Công nghệ tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, nếu không thì hắn sẽ lại phải chịu khổ một lần nữa.
Năm phút sau, cảm giác ngứa ran trong não từ từ dịu đi, Trần Mặc hoàn toàn yên tâm, gõ gõ cái đầu đau nhức.
“Cỏ Oxygen? Thật là một cái tên kỳ quặc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi