Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 683: Lây lan

Sáng sớm, Bertrand mang theo một túi công văn, bước vào trung tâm chỉ huy của sân bay.
“Shana, ngươi đang xem tin tức gì vậy?”
Bertrand bước vào văn phòng, nhìn nữ đồng nghiệp ở bên cạnh đang xem tin tức.
"Ngươi vẫn không biết gì sao? Nhật Bản lại bị virus tấn công rồi, toán bộ máy tính trên cả nước đều bị nhiễm một loại virus không xác định, dẫn đến trạng thái bán tê liệt. Ta đang xem chương trình phát sóng trực tiếp tại cuộc họp báo của thủ tướng Nhật Bản. Các cơ quan chính phủ, sân bay, ngân hàng, bệnh viện, trường đại học, các công ty và cá nhân của quốc đảo đều bị đình chỉ hoạt đồng. Hiện tại, chúng ta vẫn chưa biết tổ chức nào đã làm việc đó ”.
“Oh my god….”
Bertrand hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn vào cuộc họp báo trên máy tính bằng ánh mắt kinh ngạc: “Mức độ tổn thất nghiêm trọng đến mức nào?
"Không thể đo đếm, hiện giờ vẫn chưa có con số cụ thể."
"Nếu loại virus máy tính này mà xâm nhập được vào nước ta, e rằng ..."
Tích tích tích...
Ngay khi Bertrand ngồi xuống, tiếng còi của sân bay liền vang lên. Mọi người trong văn phòng đều đứng bật dậy nhìn xung quanh.
Đùng!
Khoảnh khắc tiếp theo, màn hình máy tính của trung tâm chỉ huy thiết bị đầu cuối chợt nháy lên, tiếp theo đó là sự xuất hiện của một khuôn mặt kỹ thuật số. Ngay sau đó, màn hình nền của các máy tính nối mạng khác cũng đồng loạt nhảy ra một khuôn mặt kỹ thuật số, giống như bị lây lan bệnh dịch
“Oh my f*ck god.”
Giọng nói Bertrand ẩn chứa cảm xúc khó có thể tin nổi.
Toàn bộ văn phòng chìm vào một khoảng lặng chết chóc, tất cả mọi người đều sững sờ, hóa đá tại chỗ.
Điều mà bọn họ lo lắng nhất đã xảy ra….
"Máy tính đã bị virus xâm nhập và bị mất kiểm soát, các ngươi mau gọi người từ công ty an ninh mạng đến đây, sau đó thông báo cho tất cả nhân viên, cho tạm dừng tất cả các chuyến bay."
Một tiếng hét khiến cho cả văn phòng như bừng tỉnh, trong chốc lát, tất cả mọi người trong trung tâm chỉ huy đều trở nên hối hả.
Cùng lúc đó.
Los Angeles, Mỹ,
Lúc này đang là nửa đêm, Tim đang xem video khung cảnh đám cưới của Trần Mặc trên Youtube bằng máy tính, đoạn video này đã có gần 8 tỷ lượt xem, thậm chí nó còn trở thành video được xem nhiều nhất từ trước đến nay.
Nhiều người dù đã xem đến lần thứ mười, nhưng vẫn còn rất kinh ngạc như cũ.
Nhìn thấy khung cảnh đẹp như mơ trong video, Tim đã vô cùng kinh ngạc bởi sự phát triển thần tốc của Trung Quốc.
Hoa Kỳ vốn là một cường quốc, nhưng bọn họ lại chưa thể nắm được công nghệ ảnh ba chiều, vậy mà công ty Kiến Hành Quân đã có hoàn toàn kiểm soát được công nghệ này, điều này đã khiến nhiều người Mỹ cảm thấy rất khó chịu.
“Warren, ngươi thử nói xem, liệu người Trung Quốc có thể vượt qua chúng ta không?”
Tim nhìn sang người bạn cùng phòng kí túc xá nằm ở bên cạnh.
"Có thể chứ, ta đã đọc về lịch sử của Trung Quốc, đất nước này vốn có bề dày lịch sử ngàn năm huy hoàng từ xưa đến nay. Khi đến đời nhà Thanh, Trung Quốc đã áp dụng chính sách đóng cửa đất nước, khiến cho nền văn minh quốc gia bị trì trệ, dẫn đến thời cận đại suy tàn. Hiện giờ, Trung Quốc đã điều chỉnh chính sách, bọn họ phát triển vượt bậc như thế này cũng không có gì đáng ngạc nhiên."
Warren đang đọc sách, hắn chậm rãi trả lời, đầu cũng không ngẩng lên.
"Nhưng tố chất của người Trung Quốc rất thấp. Ta nghe nói rằng, đất nước của họ đang rất hỗn loạn, nhân dân đều không có tự do và phải chịu rất nhiều áp bức?"
"Rất hỗn loạn? Không có tự do? Bị áp bức? Nhân dân không có một chút tự do nào? Tự do dùng súng? Ngươi thực sự tin những lời truyền thông nói sao? Tim à, muộn như vậy rồi, ngươi nên đi ngủ đi thôi. Cả thế giới đều biết rằng giới truyền thông Hoa Kỳ có thành kiến lớn với Trung Quốc, ngươi tin lời bọn họ nói sao?
Sự xấu xa hiện diện ở khắp mọi nơi, và chúng ta không thể loại trừ nó tuyệt đối được. Trung Quốc có 1,4 tỷ công dân, và tỉ lệ tội phạm cũng thuộc vào hàng những nước cao nhất. Giả sử nước ta cũng có lượng dân số này, cứ thử để cho vị tổng thống điên rồ kia điều hành xem, ngươi sẽ biết thế nào là địa ngục. Chúng ta ở trường học mà vẫn còn phải lo sợ bị người khác dùng súng bắn chết. Ngươi thử nói xem, bọn họ loạn hay chúng ta loạn?”
Warren thở dài, vẻ mặt vừa bất lực vừa tự giễu.
"Chúng ta ngủ sớm đi. Từ ba giờ trước, toàn Nhật Bản đã bị một loại virus máy tính lạ tấn công. Theo những gì ta biết, sự cố này cũng có thể sẽ lan rộng ra các quốc gia khác, vậy mà vẫn còn dám dùng máy tính xem video trực tuyến, ta phục…”
Két!
Màn hình máy tính của Tim phát ra một âm thanh kỳ lạ, Warren đột ngột im lại, màn hình máy tính chợt lóe sáng, đoạn video đang phát biến mất, thay vào đó là một cửa sổ kỳ quái hiện lên với một khuôn mặt kỹ thuật số.
Tim và Warren nhìn nhau, hai người hóa đá ngay tại chỗ.
"Ôi chúa ơi!"
Những cảnh tượng tương tự đang xuất hiện ở mọi nơi trên thế giới như Anh, Đức, Nga, Ấn Độ, Hàn Quốc, Đông Nam Á, các nước Châu Mỹ, các nước Châu Phi ...
Điều mà mọi người lo lắng đã xảy ra rồi.
Sau khi nhận được tin báo, các quốc gia chưa bị nhiễm virus đã ngay lập tức phát lệnh cắt kết nối mạng của tất cả các thiết bị chủ chốt tại những tổng cục lớn, đồng thời cũng đưa ra cảnh báo về an ninh mạng cho nhiều doanh nghiệp trong nước.
Sau khi virus máy tính tấn công vào Nhật Bản, nhiều quốc gia đã chuẩn bị ứng phó bằng cách ngắt mạng internet tại các trụ sở quan trọng và các khu văn phòng lớn, nhờ đó mà không có tổn thất nghiêm trọng nào xảy ra, chỉ có một số ít cá nhân không đủ may mắn để có thể thoát khỏi.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi