Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1821: Bất phân thắng bại

Vụt vụt vụt!
Lưỡi dao sắc bén lao đến tập kích, vừa mới tới gần cái kén kim loại, thì giống như tờ giấy tới gần lò lửa, liền bị chôn vùi với tốc độ cực nhanh, cứ thế hóa thành tro bụi.
Vòng cung cực quang cầu vồng phút chốc bị khuấy động.
Đồng Thanh theo bản năng nhìn về bốn phía, chỉ thấy tầng lớp cực quang ở ngoài cùng đang bị xáo trộn bởi lực lượng xác định, tạo thành một bức màn đẹp đẽ và đầy màu sắc trên bầu trời.
Phạm vi hỗn loạn đang không ngừng lan rộng bên trong vòng cung cực quang cầu vồng.
Đồng Thanh bất chợt phát hiện ra vòng cung cực quang cầu vồng của bản thân đang biến hóa vô định, hoàn toàn không thể nào ràng buộc từ trường.
Lúc này, chiến giáp trên người Trần Mặc vốn đã biến thành kén sắt, cũng đột nhiên chậm rãi xuất hiện vết rách rồi hóa thành hư vô.
Đây là siêu năng lực gì?
Trong mắt Đồng Thanh lộ ra một tia khác thường. Trần Mặc lần lượt đánh vỡ nhận thức của hắn
“Vùng thống nhất” của hắn ta có thể khống chế tất cả kim loại ở cấp độ phân tử, nhưng đối phương lại không bị ràng buộc, thậm chí còn khiến cho các hạt kim loại hóa thành hư vô.
Tuy nhiên, dưới hệ thống chiến giáp như hiện nay, kẻ nào không có chiến giáp, thì chính là đại bàng không cánh.
Này!
Đồng Thanh khẽ quát một tiếng, bộc phát tốc độ chiến giáp khủng bố, không đợi Trần Mặc thoát ra, thì bên cạnh đã xuất hiện kén sắt, cong chân lên rồi hung hăng quét qua đầu kén sắt.
Kén sắt bay trên không trung với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, phảng phất như khối thiên thạch khổng lồ rơi xuống rừng bia Thiên Tinh, sau đó để lại một cái lỗ lớn đen kịt.
Đồng Thanh nhìn Trần Mặc rơi xuống.
Đúng vào lúc này, hệ thống cảnh báo bên trong chiến giáp của hắn ta truyền đến một đợt âm thanh quen thuộc.
Nụ cười dưới lớp mũ giáp của Đồng Thanh trở nên cứng đờ.
Hắn ta mới phát hiện rằng, vào khoảnh khắc chính mình tấn công Trần Mặc, thì lò năng lượng phát nổ, động cơ biến dạng, chiến giáp cũng mất đi động lực.
Hắn ta co rụt đôi đồng tử, hoang mang trong lòng.
Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Đồng Thanh mất khống chế mà rơi xuống trong sự ngạc nhiên không thôi, khi hắn càng tới gần mặt đất, thì tốc độ rơi xuống càng chậm lại, cuối cùng lơ lửng ở trên rừng bia Thiên Tinh.
Cảnh tượng này lan truyền đến mọi nơi trong vũ trụ, gây ra một trận xôn xao. “Làm thế nào mà năng lượng chiến giáp với động cơ của Đồng Thanh lại hư hỏng thế?” “Động cơ chiến giáp bị hỏng như vậy, mà Đồng Thanh vẫn còn có thể bay được sao?”
“Hẳn là có liên quan đến siêu năng lực đặc thù của hắn. Một sinh mệnh nhìn ra manh mối, liền nói. “Ai thua ai thắng?”
“Hẳn là Đồng Thanh, Trần Mặc bị mắc kẹt trong cái kén kim loại, hơn nữa vừa nãy còn bị đá một cước, hiện tại không chết cũng trọng thương”
Cuộc thảo luận vẫn tiếp tục, lỗ lớn đen kịt vẫn chưa được thông thoáng, máy thu hình không có cách nào quay chụp rõ ràng. Đám sinh mệnh vây xem đều nhìn về phía Tử Đế và Mộ Thị Trọng, hy vọng bọn họ nhanh chóng tuyên bố kết quả.
Mộ Thị Trọng cũng nhìn về phía Tử Đế, chờ đợi hắn ta lên tiếng.
Tử Đế chính là trọng tài của trận chiến này.
“Thắng bại chưa phân, đừng vội” Tử Đế thản nhiên nói.
Tử Đế vừa dứt lời, thì một luồng ánh sáng u ám màu lam loé lên từ lỗ lớn đen kịt, Trần Mặc lập tức xuất hiện trong tầm mắt của tất cả sinh mệnh.
Trần Mặc chậm rãi bước ra từ trong lỗ đen rồi xuất hiện trên mặt đất. Kén sắt từ chiến giáp đã biến mất, lộ ra cơ thể lấp loé hào quang xanh lam u ám của hắn ta.
Đó không phải ánh sáng lưu động trên bề mặt, mà là ánh sáng xuất phát từ bên trong.
Một loại ánh sáng mang theo sự cám dỗ chết người.
Sau khi khói bụi tan hết, Trần Mặc mới ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đồng Thanh.
Hai người, một trên một dưới, cứ thế đối diện với nhau.
Một loại cảm giác nguy cơ xuất hiện trong lòng Đồng Thanh, khiến cho hắn ta vô cùng bàng
hoàng. Bởi vì đã rất lâu rồi không cảm giác nguy cơ như vậy… thế nên Đồng Thanh không khỏi có chút xa lạ, đồng thời không kiềm được mà cười nhạo chính mình.
Lẽ nào… trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn ta thực sự có chút sợ hãi. Tuy nhiên, nếu như cảm xúc sợ hãi còn có thể tự nhiên xuất hiện như vậy, thì hắn ta có lẽ còn chưa đủ chín chắn.
Vũ trụ quá rộng lớn và cất giấu quá nhiều bí mật, cho dù là hệ thống văn minh đã phát triển đến cực hạn như ngày nay, thì sinh mệnh bọn họ vẫn chưa thể giải đáp rất nhiều bí ẩn. Trần Mặc xuất hiện trong trạng thái này, cũng không có gì kỳ lạ, thậm chí còn ẩn chứa đạo lý thâm sâu nào đó.
Bên cạnh đó, lòng hiếu kỳ của hắn ta đối với sinh mệnh bốn chiều lại tăng lên một tầm cao mới một lần nữa.
Giờ khắc này, ngay cả Đồng Thanh cũng sinh ra một ít khát vọng cùng tham lam. Hơn nữa, lần đầu tiên trong đời, hắn ta cũng cảm thấy ‘hâm mộ.
Trước đây, Đồng Thanh chưa bao giờ ‘hâm mộ’ ngay cả với những cường giả truyền thuyết như Tử Đế, vậy mà hiện tại, hắn lại hâm mộ Trần Mặc.
Đồng Thanh tự nhận là thân thể chính mình gần như hoàn mỹ. Nhưng so với thân thể của Trần Mặc, thì nó vẫn còn một số khuyết điểm.
Cú đá vừa rồi của hắn ta có thể khiến sinh mệnh cấp thần cũng trọng thương sắp chết. Suy cho cùng, cường độ thân thể sinh mệnh không có cách nào sánh bằng vật liệu được tổng hợp bởi công nghệ đỉnh cấp, nói cách khác, cho dù là sinh mệnh thần cấp thì cũng có thể không cách nào chống cự với vật liệu chiến giáp đỉnh cấp.
Tuy nhiên, Trần Mặc lại có thể hồi phục toàn vẹn trong thời gian ngắn như vậy.
Đồng Thanh không khỏi thắc mắc, thân thể bất tử của đối phương rốt cuộc đạt tới giai đoạn nào rồi? Cực hạn thực lực của đối phương đến cùng nằm ở đâu?
Đồng Thanh cảm thán, Trần Mặc đích thị là một sinh mệnh hoàn hảo.
Và nếu để đối phương hoàn toàn có thể khống chế thân thể chính mình, vậy thì rốt cuộc sẽ đáng sợ bao nhiêu?
Đồng Thanh nghĩ đến đây, liền có một loại cảm giác nguy cơ, khiến cho hắn ta không rét mà run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi