Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 349: Phân chuột?

Trần Mặc nói: "Liên hệ với Diêu Dật đi."
Diêu Dật đang phê duyệt tài liệu trong văn phòng, trong khoảng thời gian này, nhờ vào tốc độ tăng trưởng kinh tế mà thành phố Tân Hải đã trở thành địa phương đứng đầu tỉnh.
Đằng sau sự tăng trưởng này có không ít công lao của công ty Kiến Hành Quân. Cộng với công trình kiến thiết Khu Đại Loan, các nhà đầu tư chắc chắn sẽ cảm nhận được tiềm lực của thành phố Tân Hải.
Hiện tại, công ty Kiến Hành Quân chính là doanh nghiệp nổi tiếng hàng đầu của thành phố Tân Hải. Chính phủ cũng đưa ra nhiều chính sách ưu đãi để hỗ trợ sự đi lên của công ty Kiến Hành Quân. Diêu Dật ông cũng muốn dựa vào công ty Kiến Hành Quân để tạo ra một diện mạo mới cho thành phố Tân Hải, nhằm thu hút nhân tài cao cấp trong nước đến đây.
Dự án “Thành phố thông minh” cũng đang được lên kế hoạch, thành phố Tân Hải sẽ trở thành đô thị trực thuộc trung ương trong tương lai. Diêu Dật tin rằng, với tốc độ phát triển như thế này, ông hoàn toàn có thể đưa thành phố Tân Hải trở thành một thành phố hạng nhất trong nhiệm kỳ của mình.
"Tiên sinh, có điện thoại của Trần Mặc."
Trợ lý di động thông minh của chiếc điện thoại Mắt Hồ Điệp bên trong túi áo Diêu Dật bỗng phát ra âm thanh.
"Kết nối."
Diêu Dật cầm lấy điện thoại. Trong trí nhớ của Diêu Dật, Trần Mặc chưa bao giờ chủ động gọi cho ông, có chuyện gì thì cũng là Triệu Mẫn lo liệu. Bây giờ Trần Mặc chủ động gọi tới như vậy, thật sự rất kỳ lạ.
"Chủ tịch Trần, đại ân nhân của ta, hiếm khi thấy ngươi chủ động liên lạc với ta đó nha."
"Không liên lạc không được, gần đây có một đống chuyện phiền phức đang tìm đến ta. Vốn dĩ những sự vụ của công ty đều do Triệu Mẫn quản lý, nhưng chuyện này lại vô tình rơi vào người ta."
Trần Mặc nói.
"Chuyện khiến cho ngươi phiền não, thì nhất định rất phiền phức."
Trong lòng Diêu Dật xao động, ông đang suy nghĩ đến những chuyện mà Trần Mặc chuẩn bị nói đến. Dù sao thì Diêu Dật sẽ không chấp nhận bất kỳ ai muốn đi cửa sau của mình. Nhưng nếu Trần Mặc muốn đi cửa sau, thì ông không biết mình nên từ chối như thế nào cho phải .
"Bí thư Diêu, chắc ngươi đang ở trước máy tính đúng không?"
Trần Mặc không nghĩ nhiều như vậy, hắn trực tiếp mở hòm thư, gửi video mà Mặc Nữ đã quay cho Diêu Dật.
"Ta đang xử lý công việc."
Diêu Dật nói.
"Ta gửi một video cho ngươi, ngươi xem đi."
Video ư?
Diêu Dật nhận được thông báo email của Trần Mặc, không bao lâu sau, sắc mặt của ông ta tối sầm lại.
"Vốn dĩ ta định đưa những thứ này lên trên mạng, nhưng sợ ảnh hưởng không tốt nên mới liên hệ với ngươi trước, chắc là bí thư Diêu sẽ có cách giải quyết đúng không? Người ở Cục kiểm tra chất lượng cũng mới lấy đi một lô hàng mẫu từ công ty chúng ta. Nếu quy trình kiểm tra chất lượng diễn ra như bình thường, thì công ty Kiến Hành Quân chắc chắn sẽ hợp tác đầy đủ để sản xuất ra các sản phẩm đạt tiêu chuẩn, đó cũng là trách nhiệm của công ty chúng ta. Chỉ là ta không muốn để xảy ra chuyện gì đó không vui."
"Yên tâm, đối với Cục kiểm tra chất lượng, ta sẽ ra lệnh cho bọn họ làm việc nghiêm minh, cho người một đáp án công bằng."
"Có những lời này của ngươi thì ta yên tâm rồi."
Trần Mặc bình tĩnh nói.
"Còn về đoạn video này, ta sẽ xử lý nó. Ngươi cũng không cần phải công bố ra ngoài đâu. Dù sao Phùng Kiến Phi này cũng không rõ có liên quan hay không, ta không thể dựa vào lời nói xằng bậy của tên cháu trai này mà kết tội hắn được. Để tránh tạo ra những ảnh hưởng xấu, khiến người tốt bị oan uổng, ta sẽ tự tay giao video này cho thanh tra của tỉnh, để cho bọn họ điều tra kỹ càng. Sau khi có đáp án cụ thể, ta sẽ nói cho ngươi biết."
Giọng điệu của Diêu Dật vô cùng nghiêm túc, công ty Kiến Hành Quân không phải công ty bình thường, nếu chuyện này bị rò rỉ ra bên ngoài, để dư luận xác nhận công ty Kiến Hành Quân đang bị Cục kiểm tra chất lượng làm khó dễ, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng. Nếu như giải quyết chuyện này không tốt, thì uy tín của chính quyền thành phố cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Hiện tại Diêu Dật đang rất muốn mắng người, cục phân chuột này phá hủy cả một nồi súp, đúng là thứ rác rưởi mà.
Ngay từ khi nhậm chức, ông đã xử lý một đám phú nhị đại không biết lý lẽ, xây dựng lòng tin với dân chúng ở thành phố Tân Hải, đồng thời cũng nhanh chóng thu được hảo cảm của bọn họ đối với chính phủ. Nếu đoạn video này bị lộ ra, có lẽ công sức của hắn trong những năm qua sẽ bị ngâm nước nóng mất.
"Được rồi, ta chờ tin tốt của ngươi. Nếu có cơ hội, ta sẽ đến thăm bí thư một lần nữa."
Trần Mặc nói.
"Được, chờ mong ngươi đến thăm."
Sau khi khách sáo vài câu, Diêu Dật mới cúp điện thoại rồi ngồi xuống. Ông ta xem video hai lần, sau đó cho người điều tra thân phận của Phùng Kiến Phi, cuối cùng mới đen mặt bấm một dãy số.
Không có việc gì mà lại đi trêu chọc công ty Kiến Hành Quân, tên này không phải não tàn thì chính là ngu ngốc. Lần đầu tiên Diêu Dật thấy có kẻ đào hố cho chú mình nhảy vào như vậy, mà chuyện này lại còn xảy ra trong phạm vi quản lý của ông, đây cũng là tình huống mà ông ta không muốn nhìn thấy nhất.
Dám tác oai tác oái ở trước mặt Diêu Dật này sao? Đúng là muốn chết!
Nếu để chút chuyện nhảm nhí này khiến công ty Kiến Hành Quân phải đi đến các thành phố khác để phát triển, ông ta sẽ cầm đao chém người. Chỉ cần Trần Mặc nói có ý định di dời trụ sở chính của công ty, chắc chắn các thành phố khác sẽ dùng những chính sách ưu đãi nhất để chào mời công ty Kiến Hành Quân qua đó.
Một doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực công nghệ, lại còn có quy mô lớn như vậy, khi đến bất kỳ thành phố nào cũng đều là bánh bao thơm ngon cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi