Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1179: Hope

Hope liếc nhìn tên thuộc hạ, cầm lấy chiếc mũ và đội lên đầu, sau đó vội vã rời khỏi phòng chỉ huy.
Năm năm vừa qua, Hope đã từng bước đi đến vị trí của ngày hôm nay, nhưng chỉ có một mình hắn ta mới biết được những sự việc ẩn sâu.
Lúc trước, hắn ta là một đứa trẻ bị nguyền rủa và vứt bỏ bởi bộ lạc quê hương vì đôi mắt xanh của mình, ngay cả gia đình của hắn cũng không thể thoát khỏi những lời chế nhạo.
Huấn luyện viên đã tuyển dụng, chữa bệnh và huấn luyện hắn ta, biến hắn ta trở thành một chiến binh mạnh mẽ, thậm chí còn có thể đảm đương vị trí chỉ huy. Sau khi hoàn thành khoá huấn luyện, hắn ta nhận nhiệm vụ từ huấn luyện viên, một mình lẻn trong một lực lượng vũ trang và tìm cách trở thành thủ lĩnh một phương.
Hắn ta đã hoàn thành nhiệm vụ này vào một tháng trước.
Trong mắt các thuộc hạ của mình, Hope rất mạnh mẽ và đáng sợ. Bắn súng hay cận chiến, vạch ra chiến thuật hay chỉ huy chiến đấu, hắn ta dường như đều thành thạo tất cả.
Năng lực mạnh mẽ và phong cách tàn nhẫn đã khiến danh tiếng của Hope lan truyền khắp đội ngũ, hắn cũng được vị cựu thủ lĩnh coi trọng và chọn làm thân tín. Trong vài năm qua, lực lượng vũ trang này không ngừng lớn mình, Hope cũng không ngừng tích lũy uy tín của mình.
Cho đến hắn ta đe dọa đến địa vị của thủ lĩnh, thố tử cẩu phanh, vị cựu thủ lĩnh muốn diệt trừ Hope, nhưng lại bị Hope thủ tiêu ngược lại.
(*) Thố tử cẩu phanh: trích từ “Phi điểu tận, lương cung tàng; Giảo thố tử, tẩu cẩu phanh”. Dịch là: “ Chim hết rồi, cung tên xếp xó, Thỏ khôn chết rồi, chó bị phanh thây.
Hope nhanh chóng nắm quyền với thủ đoạn sấm chớp, diệt trừ những thân tín của cựu thủ lĩnh. Sau một hồi mưa máu, hắn ta thành công đoạt chức thủ lĩnh, danh tiếng tàn nhẫn của hắn ta cũng lan xa vạn dặm.
Bây giờ ở đất nước nhỏ bé này, Hope đích thị là nhà cầm quyền một phương, các lực lượng vũ trang bình thường sẽ không dám động đến hắn ta.
Mấy năm nay, thế lực vũ trang của Hope không ngừng bành trướng và ngày càng lớn mạnh, nhưng hắn cũng hiếm khi tiếp xúc với người ngoài.
Đột nhiên hôm nay lại có người tìm tới Hope, các cấp dưới của hắn cảm thấy rất ngạc nhiên, cũng vô cùng tò mò về danh tính của kẻ lạ mặt.
Một người đàn ông trung niên mặc vest đi theo sau lưng Hope, bộ dáng của người này không quá dữ tợn, nhưng hắn ta là một trong những sĩ quan cấp cao trong lực lượng. Abser là người đầu tiên đi theo Hope, tính tình vô cùng khôn khéo, lại có đầu óc kinh doanh, cho nên chuyên môn quản lý công tác nội chính và hậu cần của lực lượng vũ trang.
Sau khi Hope nắm quyền, các phương diện hậu cần được tổ chức rất tốt dưới sự quản lý của Abser.
Hope thường sẽ không tiếp xúc với người ngoài, chỉ chăm chú vào việc huấn luyện binh lính và mở rộng địa bàn. Vậy nên, chuyến viếng thăm đột ngột của kẻ lạ mặt khiến Abser khá kinh ngạc, hắn ta vốn luôn đoán rằng Hope nhận được sự nâng đỡ từ một phe khác, đến bây giờ lại càng chắc chắn với suy nghĩ này.
“Ta hơi tò mò, không biết người đến là ai?” Abser nói.
Ngay khi vừa hỏi xong, Abser lập tức cảm thấy thân thể cứng đờ. Thiếu niên lạnh lùng đang đi theo Hope đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm ông ta.
Ý nghĩa rất rõ ràng, nhà ngươi thắc mắc quá nhiều.
“Amna, ta chỉ hỏi vì tò mò thôi, không có bất kỳ ý đồ nào khác. Chẳng lẽ ngươi không tò mò sao?”
Abser toát mồ hôi lạnh.
Amna là một trong những cấp dưới thân tín của Hope, những người trong lực lượng vũ trang gọi hắn là Linh Cẩu, bởi vì tính cách của người này vô cùng điên cuồng và máu lạnh, giống như một con linh cẩu. Hơn nữa, Amna tfng nhận ơn cứu mạng của Hope, cho nên vô cùng trung thành với Hope, hắn sẽ không ngần ngại chấp hành bất kỳ mệnh lệnh nào từ Hope.
Thậm chí người ta còn đồn rằng, Amna có liên quan đến vụ ám sát cựu thủ lĩnh.
Nếu Hope ra mệnh lệnh, Amna sẽ chắc chắn giết cựu thủ lĩnh mà không do dự, đồng thời cũng không hé răng một câu.
“Đừng gây sự.”
Một giọng nữ vang lên, một người phụ nữ ăn mặc gợi cảm đi tới, sau đó ngoan ngoãn đứng sau lưng Hope.
Koya là cánh tay phải của Hope, thường được xưng tụng là một viên trâu châu đen có độc. Cô ta cực kỳ nguy hiểm, bất kỳ ai cũng không dám khiêu khích.
Khi người phụ nữ này vừa xuất hiện, sát khí trên người Amna lập tức tan biến, hắn cũng đồng thời khôi phục vẻ mặt lạnh lùng thường ngày.
“Làm ta sợ gần chết!”
Abser lau mồ hôi lạnh, lẩm bẩm: “Không ngờ các ngươi lại nhẫn tâm đến như vậy, ta căn bản chỉ tò mò hỏi chút thôi!”
“Nói bớt vài lời.”
Koya mở miệng, Abser im lặng.
Tuy nhiên, ánh mắt Koya cũng hiện lên một tia tò mò.
Trong vùng đất hỗn loạn và đói khát này, âm mưu và máu tươi sẽ không bao giờ biến mất. Mọi người đều phải tôn thờ kẻ mạnh, và Hope chính là kẻ mạnh.
Hope sở hữu năng lực cá nhân hàng đầu, tầm nhìn và mưu kế cũng rất quyết đoán, hơn nữa còn quản lý đội ngũ bằng kỷ luật nghiêm ngặt, khiến ai nấy đều cảm thấy mình dường như đã trở thành những người lính thực sự.
Trong ấn tượng của bọn họ, Hope chính là một tướng quân trời sinh.
Người xuất sắc như Hope căn bản không thể xuất thân từ một lực lượng vũ trang bình thường, bọn họ đoán chừng chắc tướng quân có lí do riêng, nhưng cũng không dám hỏi.
Ngoài ra, tướng quân thường không có tiếp xúc với mọi người, nhưng bây giờ lại đột nhiên tỏ ra coi trọng vị khách mới đến, khiến cho các cấp dưới bọn họ vô cùng tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi