Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1273: Phiền não của Tiểu Ngư

Tiểu Ngư múc cho Trần Mặc một chén canh, sau đó ngồi bên cạnh hắn, Vô Song cũng ngồi ngoan ngoãn ở trên bàn, một nhà ba người vô cùng hài hòa.
Mặc dù Mặc Nữ không ăn cơm, nhưng cô vẫn sẽ ngồi cùng với bọn họ.
“Hôm nay ta nấu canh bồ câu như thế nào, các ngươi nếm thử xem hương vị ra sao.”
“Uống rất ngon.”
Trần Mặc uống một ngụm canh, sau đó liếc nhìn Tiểu Ngư, người đang mang tâm trạng nặng nề: “Ta đang chờ kết quả của hạng mục trên sao Hỏa, cho nên có thể nghỉ ngơi mấy ngày, đêm nay ngươi theo ta ra ngoài tản bộ một chút không?”
“Được.” Tiểu Ngư gật đầu.
Hạng mục cải tạo sao Hỏa đã tiến hành đến giai đoạn sau cùng.
Trần Mặc đã chuẩn bị mọi thứ cần chuẩn bị, chỉ cần các tình nguyện viên có thể sinh tồn ổn thoả trên sao Hỏa, hắn sẽ lập tức tiến vào giai đoạn nghiên cứu mới.
Vì lẽ đó, Trần Mặc tự cho mình một kỳ nghỉ nhỏ, yên tĩnh chờ đợi kết quả của cuộc thí nghiệm.
Ăn xong cơm tối, Trần Mặc liền đưa Tiểu Ngư và Mặc Nữ ra ngoài giải sầu.
Ba người đi đến bờ biển gần khu biệt thự.
Tiểu Ngư ôm cánh tay Trần Mặc, thả chậm bước chân.
Trần Mặc có thể cảm nhận rõ ràng tâm tình nặng nề của vợ mình.
Trong khoảng thời gian gần đây, Tiểu Ngư có rất nhiều chuyện phải lo lắng, Trần Mặc vốn là người hiểu rõ cô ấy nhất, hắn đương nhiên đã phát hiện ra chuyện này, cho nên đã đưa Tiểu Ngư ra ngoài.
Cho đến bây giờ, Tiểu Ngư chưa từng chôn giấu suy nghĩ của mình, luôn luôn tâm sự mọi việc với hắn, bất kể là chuyện vui hay buồn.
“Chồng à, ngươi cõng ta được không?”
Tiểu Ngư ngẩng đầu, nháy mắt nhìn Trần Mặc.
“Được, lên đây đi.”
Cơ thể Tiểu Ngư dính sát vào tấm lưng Trần Mặc, mái đầu của cô vùi vào bờ vai rộng rãi của hắn.
Trần Mặc có thể nghe được tiếng hít thở nhỏ nhẹ của Tiểu Ngư, lỗ tai còn cảm nhận một chút ấm áp.
Hai người đều ngầm hiểu tính cách của nhau, cho nên vẫn luôn duy trì cảm giác mới mẻ sau khi kết hôn, hành xử giống đôi tình lữ yêu nhau cháy bỏng như cũ.
Trần Mặc bước đi chậm rãi, hưởng thụ sự yên bình này.
Trần Mặc cũng có thể nhận thấy tâm trạng của Tiểu Ngư đang dần dần chuyển biến tốt đẹp.
“Ông xã à.”
“Ừ.”
“Tại sao ta không thể mang thai được?”
Tiểu Ngư khẽ nói nhỏ bên tai Trần Mặc.
Cô ấy muốn sinh đứa con thứ hai, phụ huynh hai bên nội ngoại cũng muốn có thêm một đứa cháu trai. Nhưng suốt mấy tháng vừa qua, cô vẫn luôn tính toán thời gian rụng trứng, sinh hoạt vợ chồng thường xuyên hơn lúc trước, thậm chí cũng không dùng các biện pháp ngừa thai, nhưng mà cái bụng vẫn không có động tĩnh.
Đây chính là nguyên nhân khiến cô rầu rĩ không vui.
“Là bởi vì chuyện này mà ngươi không vui sao?” Trần Mặc hỏi.
“Ừ.” Tiểu Ngư khẽ gật đầu: “Cơ thể ta có vấn đề gì rồi đúng không? Ngươi có muốn đi kiểm tra không?”
“Có thể vấn đề là ở ta.”
Trần Mặc nhớ đến những tác động của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
Hắn đã trải qua nhiều lần tiến hoá não bộ trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, sau đó còn nhận được một giọt chất lỏng màu vàng với tác dụng cải tạo thân thể do đã hoàn thành công nghệ truyền tin siêu quang tốc. Vì lẽ đó, hắn không thể không hoài nghi những biến đổi này đã khiến thân thể của hắn có chút vấn đề hay không.
“Có thể là hiện tượng cách ly sinh sản.” Trần Mặc cười nói.
“Ta đang rất nghiêm túc, ngươi không được đùa giỡn.”
Tiểu Ngư khẽ đánh Trần Mặc một cái, giọng điệu có chút tức giận nói.
“Ta không nói đùa, vấn đề có thể xuất phát từ ta.”
“Ngươi khỏe như trâu vậy, làm sao có vấn đề được? Chẳng lẽ ngươi làm thí nghiệm, hoặc tiêm thuốc gì vào cơ thể rồi sao?” Tiểu Ngư lập tức hoảng sợ, quên luôn cơn tức giận.
“Không có, ta cũng không phải nhà khoa học điên rổ, sẽ không làm bất cứ điều gì nguy hiểm cho cơ thể của mình. Ta sẽ chỉ sử dụng thuốc sau khi chắc chắn rằng nó vô hại.”
Trần Mặc vỗ nhẹ vào bắp đùi của Tiểu Ngư, nhằm trấn an tâm trạng của cô.
“Ông xã của ngươi có một bí mật, nhưng hiện giờ chưa phải là thời điểm tốt để ta tiết lộ chuyện này. Ngươi hãy chờ đến khi hạng mục cải tạo sao Hỏa được hoàn thành, ta sẽ kể hết mọi chuyện cho ngươi, có được hay không?”
“Ừ.”
Tiểu Ngư nghiêm túc gật đầu, vòng tay ôm Trần Mặc càng chặt hơn. Cô cũng không cần ra sức gặng hỏi, bởi vì Trần Mặc xưa nay không bao giờ giấu diếm cô, và cô cũng hoàn toàn tín nhiệm Trần Mặc.
“Vậy về sau, ta còn có thể sinh bảo bảo hay không?”
“Có thể, nhất định có thể! Ngay khi hạng mục sao Hỏa hoàn tất, ta nhất định sẽ nghiên cứu phương thức hỗ trợ bà xã sinh ra một đứa con khỏe mạnh thông minh.”
Tiểu Ngư vừa thẹn thùng vừa mừng.
“Ngươi còn phải nghiên cứu vấn đề này nữa hay sao? Nhà khoa học điên cuồng, ngươi lại muốn lấy bà xã của mình ra làm vật thí nghiệm sao?”
“Nếu không, ta phải đi tìm phụ nữ khác để nghiên cứu sao?” Trần Mặc trêu đùa hỏi lại.
“Ngươi dám? Cắn chết ngươi.”
Tiểu Ngư tức giận cắn lên vai của Trần Mặc một cái nhưng cũng không dám dùng nhiều sức.
“Ngươi chính là báu vật của ông xã, cho nên đừng tỏ ra rầu rĩ không vui như vậy. Ngươi có tâm sự thì cứ nói với ta.”
Trần Mặc nói.
“Ừ.” Tiểu Ngư lặng lẽ nằm sấp lên vai của Trần Mặc, tâm tình buồn bực cũng tan thành mây khói: “Ông xã, ngươi cõng ta như vậy thì có mệt không?”
“Không mệt, ngươi nhẹ tựa lông hồng vậy.”
Trần Mặc nhẹ nhàng nói: “Muốn quà gì, ông xã sẽ cõng ngươi đi mua.”
“Son môi, hoa hồng.”
“Vẫn không có tiền đồ như vậy sao.”
“Ông xã của ta lợi hai như vậy, bà xã của ngươi không có tiền đồ như vậy, chứng tỏ ta vẫn có tiền đồ hơn ngươi.”
“Cũng có phần đúng, logic chặt chẽ. Nhưng mà logic này của ngươi có chút nghịch lý giống Russell, đó là nghịch lý của thợ cắt tóc, đã từng có một thợ cắt tóc…”
Tiểu Ngư hôn lên mặt Trần Mặc một cái, sau đó lại ghé vào lưng hắn, nghe hắn kể chuyện “thao thao bất tuyệt” , tâm trạng vô cùng thoả mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi