Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 931: Chế tạo thành công

“Ba ba, chúc mừng năm mới, mạnh khỏe an khang.”
Khi vừa trông thấy Trần Mặc và Tiểu Ngư, Vô Song liền nhét lì xì vào trong túi, tay nhỏ còn ấn ấn xuống vài lần, đôi mắt ngây thơ quăng ánh nhìn tha thiết mong chờ về phía Trần Mặc.
“Ừ, mạnh khỏe an khang. Ai dạy con vậy?”
Trần Mặc suýt chút nữa là bật cười, sau đó lấy bao lì xì đã chuẩn bị sẵn để mừng tuổi con gái.
“Ông bà nội dạy con đó.”
Vô Song nhanh tay đón lấy, rồi cất ngay vào trong túi áo. Cô bé không cần biết trong lì xì có bao nhiêu tiền, chỉ cần càng nhiều bao thì càng tốt.
“Mẹ, chúc mừng năm mới, mạnh khỏe an khang.”
“Chúc mừng năm mới.”
Tiểu Ngư cũng chuẩn bị sẵn phong bao lì xì đưa cho.
Sau bữa sáng, một vài hàng xóm xung quanh cũng bắt đầu đến chúc tết gia đình Trần Mặc. Một số bằng hữu thân thiết trước giờ, và cả trưởng thôn Trịnh Vạn Sơn cũng đều đi đến sân nhà bọn họ. Bầu không khí nơi đây vô cùng náo nhiệt, ríu rít tiếng cười của trẻ con và người lớn.
Tiểu Vô Song cầm chiếc kẹo mút, tò mò nhìn ngang nhìn dọc, mỗi khi thấy hàng xóm đến chúc tết liền hô to chúc mừng năm mới, sau đó nhanh nhảu nhận lì xì, khiến cho mọi người đều thích thú, vui vẻ.
Đầu năm mới, ai nấy cũng đều có một hai bao lì xì, cho nên đều hào phóng mừng tuổi cho cô bé.
Tiểu Ngư cũng rất bận rộn bưng nước rót trà để mời khách, sau đó lại tặng lì xì đáp lễ cho hàng xóm đến chúc tết, trẻ con một bao nhỏ, người già một bao lớn.
“Nhà lão Trần có cô con dâu đẹp người như này, quả đúng là có phúc.”
“Cô gái ở bên cạnh rốt cuộc là ai thế nhỉ? Trông xinh đẹp quá, con gái bọn họ à?”
“Ta chưa từng nghe qua lão Trần có con gái, chỉ có con nhà bà con gì thôi, cũng không được xinh cho lắm.”
“Vậy chắc là em gái của con dâu nhà ông ấy rồi, cô ấy trông xinh quá, vừa nhìn đã thấy thích rồi.”
“Con bé thông minh, nhanh nhẹn quá, ta cũng muốn có được đứa cháu như vậy.”
Mấy bà gì dùng tiếng địa phương ngồi bàn luận, hết nói đến Mặc Nữ và Tiểu Ngư lại bàn đến Vô Song. Cô bé vừa thông minh lại ăn mặc đáng yêu, trau chuốt, bộ dạng không giống với những đứa trẻ khác.
“Trẻ con ở thành phố đúng là thông minh.”
“Quan trọng là giáo dục tốt.”
“Con bé này còn nhỏ thế này mà đã xinh đến vậy, sau này lớn lên chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân.”
“Bé con tên gì?”
Mấy bà dì cười cười hỏi Vô Song.
Ông bà nội nghe thấy họ nói tiếng địa phương, thì dạy cháu mình trả lời người lớn.
“Con tên là Trần Vô Song.”
Đúng là một đứa trẻ thông minh!
Nghe thấy ba chữ Trần Vô Song, mọi người ai cũng kinh ngạc mà khen ngớt lời.
“Ta biết gia đình các ngươi cũng không thiếu thứ gì, nhưng nhân dịp đầu năm mới, mọi người có chút tấm lòng, cũng không phải là đồ quý giá gì, mong cháu nhận giúp.”
Trịnh Vạn Sơn thay mặt mọi người đưa mấy túi quà cho Trần Mặc.
Có lạc, khoai tây, đậu đỏ đậu xanh, cà chua, còn có cả rau mới hái được rửa qua còn chưa kịp khô, tất cả đều là quà đáp lễ của gia đình khó khăn từng nhận được sự hỗ trợ từ Trần Mặc, bọn họ nhờ Trịnh Vạn Sơn mang quà đến biếu hắn.
Trần Mặc không hề từ chối mà nhận tất cả, rồi bảo Tiểu Ngư đem vào trong nhà cất
“Cảm ơn mọi người, ta còn định đi mua, may mà mọi người đã gửi tặng rồi.”
“Đừng khách sáo, mọi người phải cảm ơn ngươi mới phải. Nếu ngươi cần thì cứ nói với ta, lúc nào cũng có. Sau này, vào mùa thu hoạch mỗi năm, chúng ta đều sẽ biếu nhà ngươi một ít.”
Trịnh Vạn Sơn cười nói.
Hàng xóm nói chuyện một lúc lâu rồi mới ra về.
Cả nhà Trần Mặc cũng bắt đầu chuẩn bị đồ rồi trở lại thành phố, ở quê cũng không có gì chơi, toàn là các chú gì ngồi đánh bài nói chuyện, lâu dần cũng thấy chán.
Nán lại quê hương cho đến mồng bảy Tết, gia đình ba người tiếp tục về nhà mẹ đẻ của Tiểu Ngư và ở đó thêm ba ngày. Trong thời gian này, Mặc Nữ thông báo với hắn một thông tin tốt.
Động cơ ion rốt cuộc đã được hoàn thành, thông tin này cũng không nằm ngoài dự kiến của hắn. Trước khi về quê, Trần Mặc đã ra lệnh Mặc Nữ bắt đầu chế tạo sản xuất động cơ ion, đến nay đã hoàn thành sơ bộ, chỉ còn thiếu một bước thử nghiệm cuối cùng.
Một khi thử nghiệm thành công, chiến giáp sẽ càng đến gần hơn công đoạn hoàn thành.
Trần Mặc bảo Tiểu Ngư với Vô Song ở với ông bà ngoại thêm vài ngày, còn mình và Mặc Nữ nhanh chóng trở về thành phố Tân Hải.
….
…..
Tại tòa nhà số một, trong một phân xưởng thí nghiệm trống không.
Lúc này, trên hai bệ lắp thiết bị là hai dụng cụ có tỉ lệ tương tự nhau, một cái to hơn nắm tay, cái còn lại cỡ quả trứng vịt. Đây chính là hai động cơ ion cỡ nhỏ sẽ được trang bị ở lòng bàn tay và lòng bàn chân.
Phân xưởng thử nghiệm còn có ống thông gió làm lạnh có đường kính khoảng chừng bốn mét. Công nghệ của thiết bị này cũng không phức tạp, nó được sử dụng để tạo ra môi trường trên không hoặc lạnh giá mà động cơ ion có thể phải đối mặt.
Ống thông gió có thể cung cấp một luồng gió với vận tốc 120 km/h, nhiệt độ dưới 20 độ C, đủ để thoả mãn các yêu cầu cơ bản của thí nghiệm các nguy cơ trục trặc của động cơ ion.
Ngoài ra, bệ lắp đặt cũng chính là một thiết bị kiểm tra lực đẩy của động cơ ion.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi