Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1051: Món quà

“Ngươi nói cái gì? Nguyệt Thần 1 sẽ đem mẫu đất từ Mặt Trăng về đây?”
Vừa nghe Trần Mặc nói xong, Trương Kiếm Phong gần như nhảy dựng khỏi ghế ngồi, mặt mũi đỏ bừng, hai mắt sáng ngời.
Khi nhìn thấy bộ dáng này của, ngay cả Trần Mặc đang ở màn hình bên kia cũng có chút e sợ người này sẽ ngất xỉu vì quá kích động.
“Ngươi chưa từng nói Nguyệt Thần 1 sẽ thu hoạch mẫu đất và mang về đây!”
Trần Mặc từng mượn vệ tinh trung chuyển Cầu Hỉ Thước, đồng thời cũng đề cập đến nhiệm vụ phóng bốn vệ tinh và một tàu đổ bộ xuống Mặt Trăng, nhưng hắn vẫn chưa bao giờ nhắc đến khả năng quay trở lại của Nguyệt Thần 1.
“Là vì ngươi không hỏi.” Trần Mặc nói tỉnh rụi.
“…”
“Nhưng bây giờ biết cũng không muộn, dự kiến Nguyệt Thần 1 sẽ về đến Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến vào chiều mai, ta muốn mời đội ngũ người tới đây để gử tặng một món quà.”
“Được, ta chắc chắn sẽ có mặt!” Trương Kiếm Phong đồng ý mà không hề do dự.
Quà mà Trần Mặc nói, không cần nghĩ cũng biết, đích thị đất và đá trên Mặt Trăng.
Với nhân viên nghiên cứu, mỗi một gam đất trên Mặt Trăng đều là những báu vật vô cùng quý giá.
Trung Quốc chỉ có duy nhất một gam đất được lấy từ Mặt Trăng, đó là món quà do lãnh đạo Hoa Kỳ đã gửi tặng trong chuyến viếng thăm vào những năm 70 của thế kỷ trước. Bọn họ chỉ còn một chút xíu mẫu vật vẫn đang được bảo tồn, những những phần còn lại đều được phục vụ cho công tác nghiên cứu trong những năm qua.
Trong kế hoạch thăm dò Mặt Trăng tiếp theo, bọn họ cũng đã đang chuẩn bị thu hoạch đá Mặt Trăng, không ngờ Trần Mặc lại đi trước một bước.
Sau khi ngắt liên lạc với Trần Mặc, Trương Kiếm Phong lập tức thông báo cho những thành viên của đội dự án Hằng Nga.
“Mọi người, ta có một tin tốt này!”
Trương Kiếm Phong kìm nén sự phấn khích trong lòng, nhìn một lượt khắp nơi này. Những người khác trong đội ngũ nhìn nhau, sau đó đều mong chờ tin vui của Trương Kiếm Phong. Trong khoảng thời gian gần đây, các nhà khoa học vũ trụ này đã đón nhận vô số tin tốt, nhưng bọn họ cũng không ngại nhiều!
“Viện sĩ Trần vừa nói chuyện với ta, hắn thông báo rằng Nguyệt Thần 1 sẽ đưa mẫu đất và mẫu đá trên Mặt Trăng về trái đất!”
“Ngươi nói gì? Nguyệt Thần 1 sẽ đưa mẫu đất và mẫu đá về trái đất?”
Sau một khoảng thời gian im lặng ngắn ngủi, bầu không khí trong căn phòng bùng nổ ngay lập tức, những thành viên trong đội ngũ nhìn Trương Kiếm Phong với ánh mắt kích động, chờ hắn xác nhận thông tin.
“Ngươi có chắc không?” Một chuyên gia lâu năm nói.
“Lúc liên lạc với ta, hắn nói rằng Nguyệt Thần 1 dự kiến sẽ trở về đến trái đất vào chiều mai.”
“Bọn ta đã xem thiết kế của Nguyệt Thần 1, kích thước của nó rất nhỏ như vậy, có vẻ như không có đủ năng lượng thoát khỏi lực hút của Mặt Trăng mà?”
Một chuyên gia kỳ cựu nghi ngờ.
“Chúng ta không thể dùng kiến thức của chính mình để đánh giá công nghệ của tập đoàn Kiến Hành Quân được!”
Trương Kiếm Phong có chút cảm thán, tập đoàn Kiến Hành Quân đang sở hữu nền tảng khoa học kỹ thuật tối tân nhất, ngay cả công nghệ động cơ ion mà bọn họ cũng sở hữu rồi. Vậy nên, ông không còn đủ khả năng lý giải được hết năng lực kỹ thuật của bọn họ.
“Viện sĩ Trần sẽ tặng chúng ta một món quà sau khi Nguyệt Thần 1 thành công đáp xuống Trái Đất!”
“Chắc chắn là đất và đá được lấy về từ Mặt Trăng!”
Khi biết Trần Mặc muốn tặng quà cho bọn họ, toàn bộ những người trong đội ngũ liền trở nên vô cùng kích động.
Thứ duy nhất bọn họ nghĩ tới chính đất và đá Mặt Trăng, giá trị của những mẫu vật này không cần nói cũng biết. Các mẫu vật thổ nhưỡng Mặt Trăng mà Hoa Kỳ gửi tặng cũng không còn bao nhiêu, đa số đều nằm ở bảo tàng hoặc rơi trong tay những nhà sưu tầm tư nhân.
Người ta đồn rằng một gam đá lấy từ Mặt Trăng này có mức giá cao tới sáu con số, có khi còn có thể tiếp tục gia tăng.
Trước kia, chỉ duy nhất Hoa Kỳ có thể lấy được đất đá từ Mặt Trăng, bọn họ chỉ có thể ước ao hâm mộ, nhưng đến bây giờ, đất nước bọn họ cũng đã làm được rồi.
Vào buổi chiều cùng ngày, Trương Kiếm Phong nhanh chóng đi máy bay tới thành phố Tân Hải.
………
……..
“Viện sĩ Trần, ngươi thật sự chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn.”
“Ngươi chắc chắn Nguyệt Thần 1 sẽ trở về vào hôm nay phải không?”
“Ừ.”
Trần Mặc lại tiếp tục gật đầu, cười bất đắc dĩ: “Viện sĩ Trương, từ đầu tới giờ, ngươi lại hỏi đi hỏi lại năm lần rồi đấy, ta cảm thấy ngươi còn sốt ruột hơn ta nữa đó.”
“Ha ha ha!”
Trương Kiếm Phong cười toe toét, sau đó lại quay đầu nhìn về phía chân trời ngoài cửa sổ, vô cùng mong chờ bóng dáng của Nguyệt Thần 1.
“Lần này, Nguyệt Thần 1 mang bao nhiêu đất và đá Mặt Trăng về vậy?”
“Không nhiều lắm, chỉ có 26 ký.”
Trần Mặc nói: “Ta tặng các ngươi 10 ký.”
“Đủ rồi đủ rồi!”
Khuôn mặt Trương Kiếm Phong tươi rói như hoa cúc nở rộ.
Ở chợ đen, một gam đá Mặt Trăng thôi đã có giá lên đến sáu con số, có khi còn hơn thế nữa. Vậy nên, ông ta cũng không muốn hình dung giá trị thực tế của 10 ký đất Mặt Trăng này.
Trương Kiếm Phong cảm thấy vô cùng may mắn khi được hợp tác với Trần Mặc trong dự án thăm dò Mặt Trăng lần này. Bọn họ chỉ đầu tư bằng một phần dữ liệu, nhưng lợi nhuận đạt được lại vượt xa sức tưởng tượng của bất kỳ ai.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, vị trí của Nguyệt Thần 1 được báo mỗi hai phút một lần trong trung tâm chỉ huy.
Nửa tiếng sau, Mặc Nữ đi đến bên cạnh Trần Mặc rồi nói: “Anh Mặc, Nguyệt Thần 1 đã quay trở lại, hiện đang cách mặt đất khoảng 2000 mét và chuẩn bị hạ cánh.”
“Đã quay về.”
Trần Mặc cũng hơi mong chờ, hắn dẫn Trương Kiếm Phong rời khỏi trung tâm chỉ huy.
Tiểu Ngư và Mặc Nữ cũng đi theo sau lưng bọn họ.
Mọi người rời khỏi trung tâm chỉ huy, tới bên cạnh sân bay rồi cùng ngẩng đầu nhìn lên không trung. Trong tầm nhìn của mọi người, bóng dáng Nguyệt Thần 1 vẫn chưa hề xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi