Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 763: Hữu tâm hoán vô tâm

Trương Hân Hân đã tới đây, thản nhiên ca hát với bạn mình vô cùng vui vẻ. Bốn cô gái này hiển nhiên đều không hề đem lòng cảnh giác với hắn ta.
Tiếp theo, hắn cần phải diễn tròn vai người bạn trai lịch thiệp quan tâm.
Đổng Tuyền liếc mắt nhìn về phía cửa phòng bao, đồng thời phát hiện hai người vệ sĩ đang đi theo Trương Hân Hân, bọn họ luôn luôn chú ý đến tình hình bên trong phía phòng bao từ ngoài hành lang.
Khi thấy thời gian chênh lệch không nhiều lắm, Đổng Tuyền lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn đi.
Ra tay.
………
……….
Trần Mặc cảm giác có chỗ nào đó không ổn, cái cảm giác bất an này khiến hắn cảm thấy bứt rứt không yên.
Đêm nay, sau khi đã nói chuyện với Tiểu Ngư xong, hắn cứ có cảm giác hình như mình đã bỏ qua điểm mấu chốt nào đó, chính điều này đã khiến hắn vô cùng bất an. Khi về đến nhà, hắn phải chăm sóc chu đáo Tiểu Ngư, nên cũng không suy xét gì nhiều, đến ljec Tiểu Ngư đang đi tắm rửa nghỉ ngơi, hắn cũng có thể ổn định tâm trạng để cẩn thận suy nghĩ.
Chỗ nào không ổn?
Phường Đế Hào? Tiệc sinh nhật? Nữ sinh viên? Du học sinh thạc sĩ vừa mới về nước?
Vừa mới về nước?
Con ngươi của Trần Mặc đột nhiên co rút, hắn tựa như đã tìm ra điểm bất thường trong câu chuyện này, chẳng lẽ tên du học sinh thạc sĩ kia có vấn đề sao?
Du học sinh, có bằng thạc sĩ, lại lập nghiệp thành công, nhưng hắn ta lại làm quen với một cô gái còn chưa tốt nghiệp, hơn nữa còn có tướng mạo rất bình thường? Cái này hình như không hợp với lẽ thường.
Có thể là do Trần Mặc suy nghĩ quá nhiều, nhưng hắn không thể không suy nghĩ nhiều được. Thời gian gần đây, phía chính phủ đã bắt giữ năm gián điệp đang ẩn nấp lại thành phố Tân Hải rồi, trong đó có hai người là du học sinh bị kẻ xấu xúi giục.
Tin tức này không được công bố ra bên ngoài, nhưng Trần Mặc lại biết rất rõ.
Ngay khi khởi động dự án phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, hắn đã ra lệnh Mặc Nữ chú ý đến những người ngoại quốc và du học sinh đến thành phố Tân Hải vào khoảng thời gian này.
“Anh Mặc, một vụ bạo động đã xảy ra ở phường Đế Hào, Võ Cường và Trình Truyền Dục đều bị kẻ lạ mặt tấn công.”
“Cái gì?”
Trần Mặc bỗng nhiên đứng phắt dậy, sắc mặt biến đổi nhanh chóng. Mặc Nữ đã nói trước đó, hai người Võ Cường và Trình Truyền Dục là những vệ sĩ luôn đi theo Hân Hân: “Mau liên lạc với Võ Cường và Trình Truyền Dục.”
Trần Mặc cầm điện thoại và máy tính bảng rồi đi ra khỏi thư phòng.
Hắn nghĩ tới một khả năng, và nếu khả năng này trở thành sự thật, thì hiện giờ Hân Hân chắc chắn đang gặp rắc rối.
“Ông chủ, chúng ta đột nhiên bị tấn công, thủ phạm bao gồm năm người, trong đó có một người có súng.”
Ngay khi vừa nối máy, giọng nói lo lắng của Võ Cường lập tức truyền đến từ đầu dây bên kia, thỉnh thoảng còn kèm theo cả tiếng súng.
“Hân Hân đâu?”
Trần Mặc hỏi lại.
“Truyền Dục đang bảo vệ Hân Hân và các bạn của cô ấy. Bọn họ vừa chạy ra khỏi phòng bao, chắc giờ đã chạy thoát ra ngoài bằng cửa an toàn.”
Võ Cường cẩn thận nói lại.
Vẻ mặt Trần Mặc thay đổi.
“Mau đuổi theo, một người đàn ông trong nhóm bạn bè của Hân Hân chính là đồng lõa của đám người có súng, Hân Hân và Truyền Dục nhất định sẽ gặp nguy hiểm.”
Vừa đi ra khỏi thư phòng, Chu Hà và Trân Châu cũng đi vào biệt thự, sắc mặt bọn họ vô cùng lo lắng: “Ông chủ, Hắc Ưng xác nhận đã mất liên lạc với Truyền Dục rồi.”
“Chuẩn bị xe, Hân Hân đang gặp nguy hiểm, khả năng cao là do kẻ xấu mưu hại. Trân Châu, ngươi và A Nam, Lạc Vũ và Thái Sơn ở lại đây bảo vệ cho Tiểu Ngư. Ngoại trừ các ngươi, bất kỳ kẻ nào cũng không thể đi vào biệt thự được, thậm chí không tới gần Tiểu Ngư. Nếu như có tình huống khẩn cấp, các ngươi hãy lập tức đưa Tiểu Ngư đến khu vuẹc an toàn ngay lập tức, sau đó báo động khẩn cấp cho tất cả những người máy.”
Sau khi Trần Mặc dặn dò xong, hắn mang theo Chu Hà rời khỏi biệt thự.
“Mặc Nữ, ngươi mau điều tra về thân phận bạn trai của bạn cùng phòng Hân Hân.”
Hiện tại, hắn chỉ có thể nghĩ ra một lí do duy nhất, chính là người kia có vấn đề. Bằng không, một vụ tấn công nhằm vào bọn họ đã không xảy ra. Truyền Dục hiện đang mất liên lạc, hiển nhiên đều đã nằm trong kế hoạch của bọn chúng, quả là hữu tâm toán vô tâm (*), nội ứng ngoại rất bài bản.
(*) 有心算无心 ( hữu tâm toán vô tâm): Chỉ người có âm mưu tính kế người không ngờ tới.
Đổng Tuyền, 27 tuổi, là thạc sĩ hoá học tại Đại học Luân Đôn. Trong quá trình du học, hắn từng tham gia trại hè lính đặc chủng. Hiện giờ, hắn đang là ông chủ của Công ty Ngoại thương Quốc tế Đông Tuyền…
“Chết tiệt.”
Sắc mặt Trần Mặc trở nên âm trầm đến cực điểm sau khi xem xong tư liệu của Đổng Tuyền.
Người này từng gửi hồ sơ lý lịch đến công ty Kiến Hành Quân, thời điểm là từ mấy tháng trước, ngay khi hắn không vừa về nước không lâu.
Trần Mặc không ngờ người này lại là một nhân viên đặc biệt, hơn nữa còn là một nhân viên đặc biệt rất thông minh. Hắn ta thoát khỏi tầm kiểm soát của Mặc Nữ, lựa chọn ra tay với người thân của hắn, lại còn là Hân Hân, đối tượng yếu đuối nhất.
“A Cường, tình hình ở bên ngươi như thế nào rồi?”
Trần Mặc lại liên hệ tiếp với Võ Cường.
“Truyền Dục bị tấn công từ phía sau và trúng hai phát súng, hiện giờ vẫn không rõ sống chết thế nào. Ta đã giết hai kẻ bắt cóc, nhưng vẫn không dám nổ súng với người đang bắt giữ tiểu thư Hân Hân, chỉ có thể đi theo phía sau bọn họ.”
Giọng nói của Võ Cường xem lẫn vẻ tức giận cùng cực.
“Con đường nào?”
“Đại lộ Phượng Hoàng hướng về ngoại ô phía bắc, xe cảnh sát cũng đang chạy theo phía sau.”
“Đừng để mất dấu đối phương, cũng không được hấp tấp hành động, ngươi nhất định phải báo cáo vị trí của mình liên tục, bây giờ chúng ta đang đuổi theo đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi