Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1006: Sụp đổ hình tượng

“Đây là máy bay vũ trụ do chính ta thiết kế.”
Trần Mặc thản nhiên nói: “Động cơ của nó, chính là động cơ ion.”
Trần Mặc không nói thì thôi, nhưng một khi đã mở miệng, hắn nhất định sẽ khiến người ta kinh sợ đến chết.
"Cái gì?"
Mọi người ở đó kinh ngạc đến mức hét toáng lên, cổ họng gần như bị xé toạc.
Đoàn chuyên gia hoàn toàn mất kiểm soát, bọn họ chẳng thể quan tâm hình tượng của bản thân thêm nữa, ai nấy đều đỏ mặt tía tai.
"Không thể, không thể nào. Hiện tại, lực đẩy lớn nhất của thiết bị ion cao cấp nhất trên thế giới cũng không lợi hại như vậy, trên đời này vốn dĩ không có một thiết bị ion nào có khả năng thúc đẩy hoạt động của một chiếc máy bay hàng chục tấn như vậy được."
Một chuyên gia động cơ lắc đầu nguầy nguậy, tâm tình có chút kích động, không dám tin vào những gì mình vừa nghe.
Ông ta cảm thấy hệ thống tri thức mà bản thân tích luỹ bao lâu nay đã sụp đổ hoàn toàn.
Tất cả mọi thứ trước mắt đã lật đổ nhận thức của ông ta, ép buộc ông ta phải chấp nhận một hệ thống kiến thức khác hoàn toàn mới.
Trần Mặc chỉ cười mà không nói lời nào. Lúc này hắn có giải thích bao nhiêu cũng vô dụng, chỉ khi đám chuyên gia này tự mình tiếp thu và trải nghiệm, thì bọn họ mới có thể thực sự thừa nhận được.
Khi máy bay vũ trụ ra mắt công chúng, hắn cũng không thể tiếp tục che giấu những công nghệ khủng bố như động cơ ion. Vì lẽ đó, hắn cần phải để thế giới bên ngoài trải qua một quá trình tiếp nhận, sau đó mới có thể công bố thêm nhiều công nghệ khủng bố hơn nữa.
“Ngươi có số liệu và video thực nghiệm không?”
Một kỹ sư thiết kế động cơ nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt tràn đây khao khát, ông ta dè dặt hỏi: “Ngươi có thể cho ta một bản sao không?”
Mặc dù ông ta không quá tin tưởng vào những gì Trần Mặc vừa nói, nhưng cho dù lực đẩy của động cơ ion này chỉ vượt trội hơn 10% thôi cũng đủ rồi, nó nhất định sẽ là một kỹ thuật vượt thời đại, có thể gia tăng tiến độ khám phá vũ trụ của nhân loại.
“Sau chuyến tham quan này, ta sẽ gửi cho ngươi một bản.”
Trần Mặc phóng khoáng đáp lời.
Tuy nhiên, cho dù đám chuyên gia có thể nắm giữ toàn bộ tư liệu và video thử nghiệm, nhưng nếu không sở hữu cơ sở lý luận liên quan đến động cơ ion, thì bọn họ cũng chỉ như những kẻ trắng tay mà thôi, giống như nhà thám hiểu bắt gặp núi vàng trong sa mạc, nhưng chỉ có thể đứng yên tại chỗ mà chảy nước miếng.
Hơn nữa, ngay cả khi hắn giao ra toàn bộ lý thuyết kỹ thuật, thì bọn họ cũng phải tiêu tốn ít nhất mười năm mới có thể tiêu hóa hết những kiến thức này và chế tạo thành công một động cơ ion hoàn thiện.
"Tiếp theo, ta sẽ dẫn các vị đến xem chiếc máy bay sắp sửa được cất cánh.”
Trần Mặc dẫn nhóm người rời khỏi phân xưởng, rất nhìu chuyên gia quyến luyến bịn rịn nhìn mọi thứ nơi đây, hận không thể tìm hiểu thêm một vài công nghệ nữa, nhưng cũng chỉ có thể đi theo hắn.
Không lâu sau đó, mọi người dừng lại bên ngoài một nhà kho khổng lồ.
Cánh cửa nhà kho từ từ nâng lên, bóng hình khổng lồ của Nữ Thần từ từ xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.
Hít...
Tất cả các thành viên của đội ngũ thiết kế máy bay có mặt ở đó đều hít một hơi thật sâu, bọn họ quả thực đã bị chấn động một lần nữa.
Khung xương máy vừa nhìn thấy lúc nãy chỉ là mô hình, còn con quái ở ngay trước mắt họ hiện tại mới chính là chiếc máy bay hoàn chỉnh.
Có thể nói, đây là chiếc máy bay đẹp nhất mà bọn họ từng thấy. Thiết kế của nó vô cùng hoàn hảo, các đường nét mềm mại và trơn nhẵn tựa như một tác phẩm nghệ thuật điêu luyện sắc sảo.
Một vài người trong số họ từng tham gia thiết kế oanh tạc cơ H-20, nhưng bọn họ cũng phải thừa nhận, thành quả đáng kiêu ngạo của chính mình còn kém xa so với chiếc máy bay này.
Lúc này, tất cả bọn họ đều xúc động muốn khóc.
Kích động thật đó!
“Ngươi có thể cho bọn ta vào xem bên trong máy bay một chút không?”
Giọng nói của Dương Nguy có chút run rẩy, còn có hơi gấp gáp.
“Được.” Trần Mặc gật đầu.
Câu trả lời này khiến cả đoàn chuyên gia giống như những đứa trẻ nhìn thấy đồ chơi yêu thích, ba chân bốn cẳng chạy qua đó với tốc độ có thể sánh ngang với vận động viên chạy 100 mét.
Trần Mặc nhìn thấy cảnh này từ đằng sau, khóe miệng giật giật.
Bọn họ hoàn toàn không còn duy trì dáng vẻ đạo mạo của chuyên gia trong ngành, ngược lại giống thỏ con trông thấy cà rốt hơn.
Trần Mặc sợ đám người này té ngã, ngộ nhỡ bọn họ xảy ra chuyện gì thì đó chính là một sự tổn thất của quốc gia.
Xuyên suốt quá trình này, Lý Thành Chi giống như người vô hình, không quá ngạc nhiên, cũng không quá xúc động. Tuy nhiên, vào lúc này đây, ngay cả hắn cũng phải trợn trừng hai mắt vì không thể tin nổi.
Hắn đã quen biết những nhân viên nghiên cứu từ lâu, ai nấy cũng đều là thành phần trí thức có tính cách ôn hòa, điểm đạm và uyên bác, nhưng giờ đây, hình tượng của các viện sĩ, chuyên gia này trong lòng hắn đã sụp đổ hết ráo.
Quả thực, đây là lần đầu tiên mà hắn nhìn thấy dáng vẻ phấn khích như trẻ con của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi