Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 843: Thảm hoạ

"Tiêm xong rồi, thả tay ra đi."
Steven rút ống tiêm ra khỏi bệnh nhân, sau đó lùi ra xa một mét rồi tiếp tục quan sát bệnh nhân đang điên cuồng giãy dụa trên giường.
Năm phút sau, cơn vật lộn vẫn không có ý định dừng lại, bệnh nhân vẫn nhìn Steven với ánh mắt điên cuồng, tựa như hắn ta đang nhìn thấy kẻ thù không đọi trời chung của mình.
Cảnh tượng này đã khiến những nhân viên y tế đứng gần đó không khỏi hoảng hốt.
"Bác sĩ Steven, tại sao bệnh nhân vẫn chưa khỏe lại?"
“Thuốc HX3 đã mất tác dụng rồi.”
Thanh âm của Steven vô cùng nặng nề, khói mù trong lòng hắn càng dày đặc hơn nữa.
“Vậy chúng ta phải làm sao?”
Giọng nói của nhân viên y tế có chút hoảng loạn.
“Chúng ta tạm thời cứ cố định bệnh nhân như vậy đi đã, đừng thả hắn ra.”
Steven nói: “Ngoài ra, mọi người cũng cần phải lưu ý các phòng cách ly khác, một khi phát hiện thuốc HX3 mất tác dụng thì lập tức thông báo cho ta.”
“Được.”
Nhân viên y tế vội vã đồng ý.
Sau khi ra khỏi phòng cách ly, Steven cảm thấy rất hoảng hốt khi nhìn thấy tình trạng điên cuồng của bệnh nhân, nhưng hắn ta vẫn phải cố gắng trấn tĩnh bản thân.
Thuốc HX3 đã mất hiệu quả.
Tình trạng tồi tệ nhất đã phát sinh.
Nhóm người đầu tiên sử dụng thuốc HX3 sẽ tiếp tục đánh mất ý thức, mở màn cho một cuộc thảm họa sinh học quy mô toàn cầu
...
...
Tokyo, New York, Ottawa, Paris, London, Berlin, Amsterdam…
Mọi ngóc ngách trên khắp thế giới đều xảy ra những tình trạng tương tự.
Tác nhân HX3 cải tiến đã mất tác dụng, ngày càng có nhiều bệnh nhân tái phát bệnh tình. Chỉ trong một ngày, số ca tử vong do virus Reedman trên toàn thế giới đã đạt đến 227 người.
Tin tức này đã khiến toàn thế giới rơi vào khủng hoảng.
Khi nhìn thấy những người cùng phòng phát bệnh, không ít bệnh nhân trở nên suy sụp, tuyệt vọng, thậm chí còn khóc lóc cầu xin bác sĩ, nhưng bọn họ cũng chỉ nhận lại những tiếng thở dài tiếc nuối.
Tử vong, tuyệt vọng, sợ hãi, đủ loại cảm xúc tiêu cực bao trùm các khu cách ly, như thể trái tim của bọn họ đều đang nằm trong tay của tử thần, và sinh mạng của bọn họ sẽ bị cướp đi bất cứ lúc nào.
Đợt thuốc đầu tiên đã mất tác dung, một tháng trì hoãn đã kết thúc. Tuy nhiên, các đội nhóm y tế trên thế giới vẫn chưa thể tìm ra phương thuốc chữa trị hiệu quả, điều này đã khiến tâm trạng của không ít nhân viên y tế tuyến đầu cảm thấy vô cùng bế tắc.
...
...
"Viện trưởng, ngày càng có nhiều bệnh nhân mất kiểm soát, bệnh viện chúng ta không có đủ phòng và giường cách ly, lực lượng y tế bị hao tổn đáng kể. Khẩu trang, quần áo bảo hộ, găng tay, bơm kim tiêm, thuốc an thần, xe cứu thương… cũng vô cùng khan hiếm. Trang thiết bị y tế cấp thiết đều trong tình trạng thâm hụt. Chúng ta cần phải xin viện trợ vật tư y tế thôi, cấp trên có ban bố tin tức mới chưa?”
Roger báo cáo với người đàn ông trung niên đeo kính trước mặt, người này chính là Matt, viện trưởng bệnh viện Victoria.
Khi thấy Matt im lặng không nói gì, Roger có chút sốt ruột, tiếp tục truy hỏi: "Hiệu quả của thuốc HX3 chỉ có thể duy trì trong một tháng. Viện nghiên cứu có loại thuốc mới nào không?”
"Không có."
Matt trầm tư một lúc rồi lắc đầu, nói: "Theo WHO, các nhóm nghiên cứu trên khắp thế giới đã thử nghiệm hơn 4.290 loại thuốc, nhưng tất cả đều vô dụng với virus Reedman, tác nhân gây bệnh của con virus này quả thật rất kinh khủng."
"Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Sức chứa của bệnh viện chúng ta đã cạn kiệt, nhưng số ca nhiễm vẫn tăng lên không ngừng. Nếu tình hình cứ tiếp diễn và vượt quá điểm giới hạn, mọi thứ sẽ hoàn toàn kết thúc. Toàn bộ nhân viên y tế của bệnh viện chúng ta sẽ phải sinh hoạt trong môi trường virus, xác suất lây nhiễm cực kỳ cao. Nếu toàn bộ nhân viên y tế bị nhiễm bệnh, vậy thì một vòng tuần hoàn ác tính lập tức được mở ra, bệnh viện chúng ta sẽ trở thành một tòa nhà chứa đầy bệnh nhân tâm thần."
Thanh âm của Roger ngập tràn lo lắng.
Kể từ khi virus bùng phát, đã có không ít y bác sĩ tử vong vì nhiễm bệnh, điều này đã tạo ra rất nhiều áp lực tâm lý cho các nhân viên y tế tuyến đầu. Nếu những vấn đề khác tiếp tục phát sinh, dịch bệnh virus Reedman sẽ thực sự vượt khỏi tầm kiểm soát.
Bầu không khí chìm trong sự im lặng chết chóc, ngoại trừ Roger và Matt, những người khác đều cảm thấy nặng nề trong lòng.
Một lúc lâu sau, Matt mới chậm rãi nói.
"Chúng ta hãy đề nghị Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh thành lập khu cách ly tập trung đi, như vậy thì sẽ thuận tiện cho công tác quản lý, nhân lực cũng không bị phân tán khắp nơi. Trước khi có thuốc đặc trị, việc cách ly bệnh nhân đơn lẻ cũng không mang lại tác dụng gì, điều này chỉ làm gia tăng khối lượng công việc mà thôi.”
Các bác sĩ khác đều gật đầu đồng ý.
Vương quốc Anh là một trong những khu vực chịu ảnh hưởng nặng nề nhất do virus Reedman, số bệnh nhân khắp cả nước đã vượt quá 5.000 người, số người bị cách ly đã vượt quá 150.000 người, và con số này còn chưa bao gồm số người tử vong do virus và bạo động. Tuy nhiên, đây chỉ là số liệu ở Anh, tình trạng tại các khu vực bị ảnh hưởng nặng nề khác còn đáng sợ hơn nữa.
Nếu các điểm cách ly vượt khỏi tầm kiểm soát, thì đó thực sự sẽ là một thảm họa. Vậy nên, nếu bọn họ có thể tập trung các bệnh nhân lại với nhau, vậy thì công tác quản lý sẽ càng thuận tiện hơn nhiều. Bọn họ vẫn chưa có thuốc đặc trị virus Reedman, biện pháp cách ly đơn lẻ cũng không có nhiều tác dụng. Trong hoàn cảnh đặc biệt như lúc này, không ai còn có thể quan tâm đến các vấn đề gì khác, bọn họ nhất định phải kiểm soát tình hình dịch bệnh, nếu không thì hậu quả sẽ còn kinh hoàng hơn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi