Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 895: hắn mang theo dạy học video lại tới!

"Tốt!"
Lý Minh Lượng gật gù, bắt đầu phụ giúp.
Tìm được ruột thừa hoại tử rồi, tiếp theo là cắt bỏ ruột thừa và đoạn ruột bị hoại tử liên lụy.
Bác sĩ có thể chữa trị đoạn ruột thì sẽ cố gắng giữ lại, không thể chữa trị thì mới cắt bỏ toàn bộ.
Độ dài ruột của người bình thường vào khoảng 6-8 mét, nên trong một số ca phẫu thuật ruột, việc cắt bỏ một phần ruột sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe của bệnh nhân.
Nhưng nếu cắt bỏ quá nhiều, ví dụ như các bệnh u bướu di căn, cần phải cắt bỏ một diện tích lớn đoạn ruột bị khối u xâm lấn, thì mới có thể gây ảnh hưởng đến chức năng hấp thụ của ruột.
Sau khi cẩn thận kiểm tra, Trương Dịch quyết định cắt bỏ khoảng 0.5 mét ruột bị hoại tử, đồng thời giữ lại toàn bộ trực tràng.
Nói cách khác, cô bé này không cần phải làm hậu môn nhân tạo.
Dù không được tận mắt chứng kiến Trương Dịch thể hiện kỹ năng siêu việt, nhưng việc cô bé không phải làm hậu môn nhân tạo khiến mọi người đều vui mừng trong lòng.
Trên bàn phẫu thuật, sau khi tìm thấy ruột thừa và đoạn ruột bị hoại tử, mọi thứ diễn ra càng nhanh chóng hơn.
Đặc biệt là tốc độ của Trương Dịch.
Kẹp chặt gốc ruột thừa, cắt nát rồi gắp ra từng chút một.
Bẻ gãy ruột thừa ở đoạn gần đại tràng ngang, liên tục làm sạch phân và nước tiểu còn sót lại trong ruột và khoang bụng, cho đến khi rửa sạch sẽ thì kẹp chặt ruột lại.
Trương Dịch đem đoạn ruột vừa lấy ra, cùng với những mảnh vỡ ruột thừa mưng mủ vừa rồi, đặt vào túi rác y tế màu vàng đất đã chuẩn bị sẵn.
Không thể vứt cái này đi được.
Phải mang ra cho hai người làm cha làm mẹ kia xem, đây chính là việc làm cha làm mẹ mà bọn họ đã gây ra.......
Trước khi khâu lại cần rửa sạch khoang bụng một lần nữa, sau đó áp dụng phương pháp khâu vắt toàn bộ lớp bên trong để khâu lại ruột.
Việc khâu lại ruột khác với việc khâu da thông thường.
Ruột được chia thành nhiều lớp: lớp niêm mạc, lớp dưới niêm mạc, lớp cơ và lớp thanh mạc.
Còn da chỉ có lớp biểu bì và lớp hạ bì, độ khó của việc khâu lại ruột chắc chắn cao hơn một chút.
Khâu lại ruột thường có ba phương pháp.
Một loại là khâu vắt toàn bộ lớp bên trong không liên tục. Đầu tiên cần khâu vắt lớp thành sau của ruột theo kiểu không liên tục từ trong ra ngoài, khoảng cách giữa hai mũi khâu là từ 3 đến 5 li.
Khi khâu cũng cần đảm bảo niêm mạc đối diện với nhau thành gờ, lớp thanh mạc lật vào trong, như vậy mới có thể thúc đẩy vết thương mau lành ở mức độ cao nhất.
Sau khi hoàn thành việc khâu thành sau, cần tiếp tục khâu lại thành trước của ruột, lúc này cần nhớ kỹ: lớp thanh mạc nhiều khe hở, lớp niêm mạc ít khe hở (lớp trong nhiều khe hở).
Loại thứ hai là khâu vắt toàn bộ lớp bên trong liên tục, khác biệt so với loại trên là khoảng cách giữa các mũi khâu sẽ nhỏ hơn, thường là khoảng 0.3 centimet.
Độ khó của loại này cao hơn, đòi hỏi bác sĩ phải có mắt quan sát tốt và tay nghề cao.
Tuy độ khó cao hơn, nhưng hiệu quả khâu lại của phương pháp này chặt chẽ hơn, giảm thiểu khả năng rò rỉ ruột sau phẫu thuật.
Loại thứ ba là dùng máy khâu nối.
Thẳng thắn mà nói, phương pháp này là mượn các thiết bị chuyên dụng để hoàn thành việc khâu lại, giúp cho đường khâu trông quy tắc hơn.
Không phải là để bác sĩ lười biếng đâu, mà là máy móc chuyên nghiệp có độ chính xác cao hơn, đồng thời có thể thích ứng với nhiều góc độ và vị trí khâu khác nhau.
Tay nghề khâu của đa số bác sĩ không đồng đều, việc sử dụng máy khâu nối có thể tránh các tác dụng phụ như ruột phát triển dị dạng.
Phương pháp mà Trương Dịch áp dụng là loại thứ nhất.
Vì phải nối trực tiếp đoạn kết tràng với đoạn hồi tràng.
Đường kính của hai đoạn ruột này khác nhau, không thích hợp với phương pháp khâu vắt toàn bộ lớp bên trong liên tục với khoảng cách mũi khâu nhỏ hơn.
Còn phương pháp khâu vắt toàn bộ lớp bên trong không liên tục thì rất phù hợp.
Đương nhiên.
Trương Dịch chưa bao giờ dùng đến loại máy khâu nối thứ ba.
Không phải Trương Dịch tự cao, mà cái thứ đó còn không khâu tốt bằng chính tay hắn.
Quả nhiên.
Trương Dịch lại một lần nữa phô diễn kỹ thuật khâu vá đỉnh cao của mình trước mặt mọi người.
Trước đó là khâu da, mạch máu.
Lần này là ruột!
Đến rồi đến rồi, hắn tới rồi!
Hắn mang theo một video bài giảng mới nhất về kỹ thuật khâu vá đến rồi đây ~!
Mọi người lại vừa lôi sách vở ra ghi chép những điểm quan trọng, vừa thầm hô Trương Dịch là đại thần ~!
Tiếc là chưa kịp hô được mấy câu thì một đoạn ruột nhỏ như vậy đã được khâu lại xong.
Ca phẫu thuật chuẩn bị kết thúc, trước khi đóng ổ bụng cần kiểm tra lại xem gốc ruột thừa đã được buộc chặt chưa, chỗ nối kết tràng và hồi tràng có chắc chắn không, và có dụng cụ nào bị bỏ quên trong ổ bụng không.
Đảm bảo không có vấn đề gì thì từ từ khâu bụng lại, đặt ống dẫn lưu.
Vài phút sau, ca phẫu thuật kết thúc.
Khi các y tá phòng phẫu thuật đẩy cô bé ra ngoài, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Cô y tá gọi tên người nhà ở cửa phòng phẫu thuật nửa ngày trời mà không thấy ai trả lời.
Đành phải vào báo cáo chuyện này với Trương Dịch.
Lúc này Trương Dịch còn đang rửa tay trong phòng rửa tay, nghe vậy thì hơi nhíu mày: "Không có ai sao? Không thể nào, giấy cam kết phẫu thuật vẫn là cha mẹ ký mà...... Cô ra cửa thang máy bên kia xem sao, nó có cha mẹ, hai người đều không cao lắm, da ngăm đen, mặc quần áo sẫm màu."
"Dạ! Tôi ra xem lại ạ!"
Cô y tá gật đầu rồi nhanh chân chạy ra ngoài.
"Không lẽ người nhà trốn mất rồi?? Vậy chẳng phải hắn ta lừa chúng ta làm phẫu thuật rồi sao?" Một bên, Lý Minh Lượng suy nghĩ kỹ càng rồi cũng cảm thấy có chút không đúng.
Chỉ giao 1000 tệ, còn thề thốt đảm bảo ngày mai sẽ nộp thêm?
Nhỡ đâu họ không nộp thì sao!
Lời của Lý Minh Lượng khiến mọi người cũng cảm thấy rất có khả năng.
Không phải ai cũng có suy nghĩ xấu xa như vậy, nhưng cái vẻ mặt khắc khổ của hai người kia, cộng thêm lòng người khó đoán khiến người ta không thể không hiểu lầm.
Mọi người vội vàng rửa tay rồi đi theo ra xem tình hình.
Kết quả ở ngoài phòng phẫu thuật, cô y tá vẫn không tìm được người!
"Viện trưởng Trương, tôi không thấy hai người trung niên mà anh nói, tôi gọi tên Ngô Mẫn Tiệp cũng không ai trả lời tôi."
Cô y tá cũng sốt ruột.
Ngoài cửa phòng phẫu thuật có không ít người nhà đang chờ đợi, nhưng không một ai trả lời cô.
Trương Dịch an ủi cô một cái: "Không sao, cứ gọi điện thoại thử xem."
Nói xong, Trương Dịch liền cầm lấy quyển bệnh án của cô bé từ tay Lý Bình Bình, bên trong có ghi chép liên lạc với người nhà, có số điện thoại của họ.
Một dãy số nhanh chóng được gọi đi.
...
...
Điện thoại vừa đổ chuông hai tiếng đã có người bắt máy.
"A lô? Ai vậy?!"
Trong điện thoại vang lên giọng nói quen thuộc, Trương Dịch hỏi lại: "Anh là bố của Ngô Mẫn Tiệp phải không?"
"Ờ...... Anh là ai!"
"Tôi là Trương Dịch, bác sĩ khoa cấp cứu của Bệnh viện Hiệp Hòa, cũng là bác sĩ phẫu thuật chính cho con gái anh, ca phẫu thuật đã xong rồi, hiện tại anh ở đâu? Đến đón bệnh nhân về phòng bệnh, ca phẫu thuật thành công tốt đẹp, đến rồi tiếp tục nằm viện theo dõi......"
Tút tút tút......
Trương Dịch còn chưa nói hết câu thì bên kia đã cúp máy!
"Người nhà cúp máy rồi." Trương Dịch ngẩng đầu, nhẹ nhàng giải thích với mọi người xung quanh.
"Hả?! Không lẽ tôi đoán trúng thật à! Bọn họ định ăn quỵt thật sao?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận