Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 864: có thể trị Văn Khang người xuất hiện!

“Ở đây, ta đề nghị các ngươi về sau đều thử dùng cách xử lý chồng ngói miếng đệm, bởi vì nếu sử dụng hình thức khâu ngắt quãng, rất nhiều bác sĩ tay nghề khâu lại không đủ tinh tế, sẽ dễ xuất hiện khe hở, thì biến chứng sau phẫu thuật chắc chắn không tránh khỏi.” “Thao tác khâu lại này, dù chỉ là thao tác cơ bản của bác sĩ, nhưng muốn sử dụng thành thục nó trong phẫu thuật thì phải bỏ ra chút công sức. Nhất định phải không ngừng luyện tập, các ngươi phải đảm bảo việc khâu lại do các ngươi thực hiện sẽ không gây biến chứng sau phẫu thuật.” “Rất nhiều người bệnh gặp biến chứng sau phẫu thuật cũng do thao tác không đúng mà ra, ta biết bây giờ các ngươi không dễ có cơ hội luyện tập, nhưng đừng từ bỏ, dù là luyện trên móng heo, thịt ba chỉ, lòng lợn, quả nho...đều được cả......” Trương Dịch dạy rất cẩn thận, mọi người nghe cũng hết sức tập trung.
Một bên liên tục gật đầu một bên nhìn bàn tay hoa cả mắt của Trương Dịch.
Dù sao nghe thì hiểu, nhưng mắt theo không kịp cũng chịu.
Văn Khang và Khang Ngạn Minh từ ngoài phòng phẫu thuật rón rén đi vào, vốn không muốn làm gián đoạn quá trình phẫu thuật bên trong.
Nhưng họ phát hiện tiếng cửa đóng mở lớn như vậy, vậy mà không ai quay đầu nhìn ra cửa.
Tất cả đều vây quanh bàn phẫu thuật!
Sao vậy??
Sao ai nấy cũng mất cảnh giác vậy?!
Lỡ như có kẻ trộm lẻn vào thì sao?!
Đương nhiên, hai ông lão này lập tức hiểu ra.
Chắc chắn là thao tác phẫu thuật của Trương Dịch quá xuất sắc, khiến những bác sĩ đến học tập xem đến quên hết mọi thứ, nên mới không phát hiện có thêm hai người trong phòng phẫu thuật.
Khang Ngạn Minh ra hiệu cho Văn Khang chen vào gần bàn phẫu thuật trước.
Đừng để lát nữa phẫu thuật kết thúc thì hai người họ không thấy gì, lại tay không mà về.
Văn Khang liếc đám người, cảm thấy chen vào không ổn, liền quay người dùng sức đẩy Khang Ngạn Minh vào trong.
Kết quả đẩy một hồi, không những người không vào được, mà còn bị người trẻ tuổi phía trước đẩy ra!
Vì ca phẫu thuật này độ khó cao, nên hễ nghe tin là bác sĩ nào đến được đều đã chạy đến.
Nên hai ông lão này mới không chen vào được.
Ai nấy cũng như chim non há miệng chờ ăn, đưa đầu về phía bàn phẫu thuật.
Tất cả đều há hốc miệng chờ Trương Dịch rót đồ ăn cho mình.
Hai ông lão chen vào được mới là lạ.
“Ôi, mấy người phía sau đừng đẩy nữa!” “Ai đang chen tôi vậy?! Bị điên à!” Mấy tiếng la làm gián đoạn không khí trong phòng phẫu thuật.
Mọi người nhìn lại mới phát hiện người chen họ là hai vị lão đại.
Những bác sĩ vừa còn muốn nổi giận chất vấn ai đẩy, lập tức ngậm miệng.
Vội cúi đầu nhường vị trí phía trước nhất ra.
“Khụ khụ!” Khang Ngạn Minh nhanh chóng đứng bên cạnh Trương Dịch, có chút áy náy cười hỏi: “Ha ha, Trương Dịch, chúng ta không làm phiền ngươi chứ?” Trương Dịch thật lòng nói: “Cũng tạm, lần sau các vị vào thì nói một tiếng là được.” Văn Khang vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng lần này trong mắt ông lại ẩn chứa chút kích động, ông nhìn Trương Dịch rồi nhìn Lục Nguyên nằm trên bàn phẫu thuật, hỏi: “Phẫu thuật thế nào rồi? Đến bước nào rồi? Có cần ta đến hỗ trợ cho ngươi không?” Tê!!
Cái quái gì?!?
Viện trưởng Văn...... chuyện gì thế này?
Trước đó không phải rất ghét Trương Dịch sao? Sao hôm nay lại chủ động muốn làm phụ tá cho Trương Dịch vậy?!
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một lời nói suýt nữa làm họ rớt cả cằm xuất hiện.
Chỉ thấy Trương Dịch suy nghĩ vài giây rồi cự tuyệt Văn Khang!
“Ca phẫu thuật trước mắt rất thuận lợi, tạm thời không cần viện trưởng Văn giúp đỡ, giết gà sao dùng dao mổ trâu được?” Một câu giết gà sao dùng dao mổ trâu được hay đấy!
Nghe thì có vẻ Trương Dịch đang nể mặt Văn Khang.
Nhưng thật ra là......Trương Dịch trực tiếp từ chối Văn Khang làm phụ tá cho mình!
Xong rồi!
Với tính cách của Văn Khang, lát nữa chẳng phải sẽ nổi trận lôi đình?
Ít nhiều cũng phải mắng Trương Dịch một trận chứ?
Kết quả.
Chỉ nghe Văn Khang mặt không đổi sắc nhẹ nhàng nói: “Ừ, vậy ta đứng đây xem ngươi thao tác.” Má ơi!!
Mấy bác sĩ đang vây xem đều kêu trời trong lòng!
Người có thể trị được Văn Khang trong lịch sử cuối cùng cũng xuất hiện!
Người đó chính là Trương Dịch!!
Trước đây bất kể ai, thậm chí Kim Chính Luân cũng phải nể mặt Văn Khang.
Một là vì tính tình Văn Khang vốn như vậy, rất mạnh mẽ.
Không muốn nói nhảm nhiều với ông, chỉ có thể chiều theo ông.
Hai là vì Văn Khang là lão đại trong khoa phẫu thuật thần kinh.
Khoa phẫu thuật thần kinh lại là khoa kỹ thuật hàng đầu trong các phòng khám lâm sàng, có thể trở thành chuyên gia trong lĩnh vực này thì đi đâu cũng được người ta săn đón.
Cho nên, được người ta nịnh quen cộng thêm kỹ thuật bản thân vốn rất tốt, Văn Khang rất không thích bị người ta phản bác.
Nhưng Trương Dịch này.
Ba lần bốn lượt từ chối Văn Khang, từ chối khoa phẫu thuật thần kinh.
Đã sớm chọc giận Văn Khang, mọi người đều cho rằng Văn Khang rất ghét Trương Dịch.
Không ngờ......
Sao đột nhiên ông ta thay đổi thế này?
Mọi người kinh ngạc đồng thời cũng đang tỉ mỉ hồi tưởng, Văn Khang rốt cuộc thay đổi từ lúc nào?
Chẳng lẽ là từ khi tận mắt thấy Trương Dịch làm phẫu thuật?
Khoa phẫu thuật thần kinh tôn trọng kỹ thuật, kỹ thuật giỏi thì bạn ngầu, xứng đáng được tôn kính.
Văn Khang cũng rất tôn trọng đạo lý này.
Cho nên, rất có thể là ông ấy tận mắt thấy thao tác của Trương Dịch nên mới hoàn toàn bị khuất phục ~ Mỗi người một tâm tư.
Ngay cả Khang Ngạn Minh cũng không khỏi nhìn Văn Khang nhiều hơn vài lần.
Lão già này ~!
Còn tưởng ông có bao nhiêu kiêu ngạo bất tuân cơ đấy.
Xem ra cũng không thoát khỏi "định luật thật thơm" của Trương Dịch!
Sau vài câu trao đổi ngắn ngủi, phòng phẫu thuật lại yên tĩnh trở lại.
Văn Khang cũng không quan tâm đám bác sĩ trẻ tuổi đang nghĩ gì, mặc kệ họ nghĩ thế nào.
Cái gì mà thể diện, ở trước mặt Trương Dịch đã không còn quan trọng.
Ông ấy là một kẻ si mê kỹ thuật.
Đối với Trương Dịch, ông bây giờ chỉ muốn xem nhiều học nhiều.
Không hổ tan lớp, không phải rất tốt sao ~!
Trên bàn phẫu thuật, đoạn mạch máu kép đã được thay xong.
Trương Dịch khâu rất nhanh, Văn Khang và Khang Ngạn Minh khi đến thì ca phẫu thuật đã sắp đến đoạn cuối.
Sau đó chính là ghép cầu mạch vành.
Động mạch vành là mạch máu chính cung cấp máu cho cơ tim.
Một khi động mạch bị xơ vữa, gây hẹp mạch máu, sẽ dẫn đến máu cung không đủ, có thể tạo một đường thông giữa đầu gần và đầu xa chỗ hẹp trên động mạch vành, để máu vòng qua chỗ hẹp đến đầu xa.
Như vậy sẽ giải quyết được vấn đề cung cấp máu cho tim.
Trước khi bắc cầu còn phải chọn một đoạn mạch máu của chính người bệnh, để làm cái “cầu” này.
Các mạch máu thường dùng là tĩnh mạch hiển lớn, động mạch vú trong, động mạch vị mạc nối phải, động mạch cổ tay, động mạch thành bụng dưới, v.v.
Văn Khang và Khang Ngạn Minh còn chưa kịp nghĩ xem nên chọn đoạn mạch máu nào thì Trương Dịch đã tự mình bắt đầu rạch dao.
Hai ông lão nhìn mà vô cùng kinh ngạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận