Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 696: Trương Dịch, một cái lại nhanh lại mạnh nam nhân!

Chương 696: Trương Dịch, một người đàn ông vừa nhanh vừa mạnh!
Người bệnh này trông có vẻ ngoài ba mươi tuổi, một mình đến bệnh viện. Lúc đến, y tá thấy hắn có vẻ nghiêm trọng nên đặc biệt đưa hắn đến gặp Trần Phương. Lúc này, thấy hắn một mình cũng không tiện làm kiểm tra, Trần Phương tìm một cô công a di, nhờ cô a di hỗ trợ.
"Cảm... Cảm ơn bác sĩ..."
"Không có gì, trước đi rút máu, tiền mang đủ chưa? Đủ thì làm thêm một lượt chụp CT bụng."
"Đủ ạ..."
"Vậy thì tốt, đi trước đi."
Nói xong, cô công a di liền đẩy người bệnh đi làm kiểm tra. Nhưng kỳ lạ là, kết quả kiểm tra của người này chờ gần một tiếng đồng hồ vẫn chưa có. CT chậm còn có thể hiểu được, dù sao thì cũng có nhiều người xếp hàng. Nhưng mà, xét nghiệm máu thông thường không thể nào chậm như vậy được? Thông thường, xét nghiệm máu thường chỉ mất khoảng mười mấy phút là có kết quả. Cho dù là bệnh viện Hiệp Hòa có bận rộn đến đâu, chỉ cần xét nghiệm gấp thì cơ bản cũng có kết quả trong vòng nửa tiếng. Nhưng Trần Phương ở đây đợi đến một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa có tin tức gì?
Lúc này, người bệnh bị đau bụng cũng hết sức khó chịu, không chỉ mồ hôi lạnh toát ra mà còn thở hổn hển từng hơi. Nhưng vì chưa có kết quả, Trần Phương đương nhiên không dám tùy tiện cho thuốc. Nhìn người bệnh càng lúc càng đau đớn, Trần Phương cũng nóng ruột. Chưa có kết quả thì hắn thực sự không dám tùy tiện dùng thuốc giảm đau. Cũng may lúc này kết quả cuối cùng cũng đã có.
Số lượng bạch cầu: 15.68(3.5-9.5)10^9/L Số lượng tế bào hạt trung tính: 14.11(1.8-6.3)10^9/L Tỉ lệ phần trăm tế bào hạt trung tính: 80.10(40-75)% Huyết sắc tố: 185(130-175)g/L Hàm lượng huyết sắc tố trung bình của hồng cầu: 38.70(27-34)pg Nồng độ huyết sắc tố trung bình của hồng cầu: 447.00(316-354)g/L Protein phản ứng C: 30.72(0-6)mg/L Và cuối cùng là xét nghiệm riêng biệt về amylase.
"Chỉ số máu cao cho thấy có viêm nhiễm, nhưng amylase của hắn không cao, mới có 148 sao??"
Chỉ số amylase bình thường nằm trong khoảng 35-135. Nếu là viêm tuyến tụy thì sao có thể mới 148? Đã sớm phải tăng lên mấy trăm thậm chí hàng ngàn rồi. Trần Phương cau mày, chẳng lẽ là viêm túi mật hoặc là viêm ống mật? Đúng lúc này, người nhà của người bệnh chạy đến. Đó là một người phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi, có vẻ như là vợ của người bệnh. Vừa thấy, nàng đã vẻ mặt mệt mỏi đi vào văn phòng: "Xin chào, tôi là vợ của Vương Vĩ, tình hình của anh ấy thế nào rồi? Viêm tuyến tụy hay là viêm túi mật, hay là viêm ruột thừa?"
Nghe người nhà nói chuyện cứ như đồng nghiệp, Trần Phương hỏi ngược lại: "Chị cũng là bác sĩ à?" Người nhà hàm súc gật đầu: "Tôi là bác sĩ siêu âm của Lục Viện."
"À, thì ra là đồng nghiệp, vậy sao hai người không khám trực tiếp ở Lục Viện mà còn phải chạy đến Hiệp Hòa làm gì?" Vợ mình làm ở bệnh viện mà lại phải chạy xa đến Hiệp Hòa?
"Chỗ làm của anh ấy gần Hiệp Hòa, anh ấy đang làm thì đột nhiên gọi điện cho tôi nói bị đau bụng, nên tôi bảo anh ấy đến bệnh viện luôn."
Thì ra là như vậy. Trần Phương gật đầu, nếu là đồng nghiệp thì giao tiếp sẽ thuận tiện hơn nhiều. "Đây là kết quả xét nghiệm máu thông thường, CRP và amylase của anh ấy." Vừa nói, Trần Phương đưa tờ kết quả cho nàng xem, vừa tiện thể giải thích bệnh tình: "Có sốt nhẹ 37.7 độ, có cảm giác buồn nôn nhưng chưa nôn ra, bụng trên ấn vào rất đau, ban đầu tôi cũng nghi là viêm tuyến tụy, nhưng kết quả lại không giống."
Người nhà vừa nghe Trần Phương giải thích, vừa cúi đầu xem kết quả xét nghiệm, một lát sau mới ngẩng đầu lên với vẻ mặt thả lỏng nói: "Còn tốt còn tốt, may mà không phải viêm tuyến tụy. Nhưng chỉ số máu cao, chỉ số viêm nhiễm cũng cao, nồng độ huyết sắc tố cũng hơi cao, cảm giác như anh ấy hơi mất nước, có thể không phải viêm tuyến tụy mà là viêm gì đó khác? Hay là mình truyền dịch kháng sinh đi."
Trần Phương nghe xong ngược lại không trực tiếp đồng ý với nàng, chỉ nói là còn chưa có kết quả CT, muốn không thì để sau hãy nói."Vậy... vậy cũng được."
Ban đầu người nhà định trực tiếp truyền dịch, nhưng dù sao đây cũng là ở bệnh viện Hiệp Hòa, xét cho cùng cũng phải nghe theo ý kiến bác sĩ Hiệp Hòa. Ngay khi hai người này vừa đi ra ngoài không lâu. Trương Dịch quay lại. Trần Phương vẻ mặt kinh ngạc!"Ta nói, sao ngươi nhanh như vậy đã ra rồi??"
Lá gan của ngươi là bị cắt bỏ sao! Sao Trương Dịch lại nhanh vậy chứ? Nhưng sau khi kịp phản ứng lại thì hắn lập tức trở lại bình tĩnh. Trương Dịch, một người đàn ông vừa nhanh vừa mạnh. Chỉ là chuyện cắt lá gan thì có đáng gì? Thật là kinh ngạc!
Trương Dịch liếc Trần Phương một cái không nói gì, ánh mắt lại nhìn thấy tờ kết quả xét nghiệm bên tay hắn. Chỉ vừa nhìn lướt qua, Trương Dịch đã nói: "Amylase mặc dù không cao, nhưng người này rất có thể bị viêm tuyến tụy, phải chú ý quan sát."
Trần Phương ngây người ra: "Hả? Nhưng mà...ngươi nhìn ra từ đâu vậy?"
Trương Dịch không nói gì, cúi đầu nhìn kỹ tờ xét nghiệm. Lập tức nhíu mày: "Thời gian đưa mẫu đi xét nghiệm là 2:32 chiều, nhưng kết quả lại 3:45 chiều mới có? Vì sao một xét nghiệm máu thông thường lại phải chờ lâu như vậy?"
"À? Cái này...ta không biết, có lẽ vì xét nghiệm nhiều quá?" Trần Phương có chút mờ mịt. Người bệnh đến Hiệp Hòa khám chữa bệnh quả thật là quá nhiều, có đôi khi một số kết quả xét nghiệm chờ lâu một chút thì bác sĩ cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Trương Dịch lắc đầu nói: "Xét nghiệm máu thông thường cho dù xếp hàng như thế nào cũng sẽ không quá một tiếng đồng hồ mới có kết quả, mà chúng ta lại là khám gấp. Máy móc một lần có thể chứa hơn một trăm mẫu máu đưa vào, mười mấy phút đã cho ra một lô kết quả, bệnh viện Hiệp Hòa lớn mạnh như vậy cũng không có lý nào chỉ có một cái máy móc, cho nên xét nghiệm máu thông thường không thể nào ra kết quả chậm như vậy được."
Bị Trương Dịch nói vậy, Trần Phương mới giật mình! Đúng là như vậy! Lúc nãy hắn cũng cảm thấy kết quả xét nghiệm máu thông thường ra có chút quá chậm. Bình thường có bận đến mấy thì chỉ cần là xét nghiệm gấp thì đều có kết quả trong nửa tiếng. Hôm nay tại sao lại chậm trễ lâu như vậy? Nghĩ ngợi một hồi, Trần Phương nhanh chóng gọi điện thoại đến khoa xét nghiệm."Alo? Tôi là Trần Phương của khoa cấp cứu."
"Là hồi nãy chúng tôi có gửi gấp một bệnh nhân tên Vương Vĩ xét nghiệm máu thông thường và CRP, tôi muốn hỏi vì sao kết quả ra trễ vậy?"
"Vương Vĩ? Vương Vĩ nào?"
"Là xét nghiệm gấp của khoa cấp cứu chúng tôi, thời gian khoảng hai giờ rưỡi đưa đi."
Đầu dây bên kia, bác sĩ khoa xét nghiệm chợt nhớ ra, vội vàng nói: "Ôi, cái anh Vương Vĩ 32 tuổi đó phải không?"
"Đúng đúng đúng, là anh ấy."
"Này! Anh ta là bị máu đặc nặng đấy, tôi phải pha loãng nhiều lần mới xét nghiệm được."
"Hả??! Máu đặc?!"
"Đúng đó, lúc đưa mẫu máu tới thì màu sắc không bình thường, không pha loãng thì không làm được, cho nên mới trễ giờ."
"Nha... Được được, cảm ơn."
Sau khi cúp điện thoại, cả người Trần Phương đều tê dại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận