Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 844: dù là bồi lên toàn bộ Vinh Tín cũng không tha thứ!

“Trương Dịch, dù sao các ngươi cũng là đồng môn mấy năm! Lục Cao còn trẻ, không thể cứ thế mà bị hủy hoại, coi như là chú van ngươi, được không?” Lục Nguyên không ngờ thái độ của Trương Dịch lại kiên quyết như vậy, khiến bao lời khách sáo ông nghĩ ra đều không có cơ hội nói. Ông nhớ Trương Dịch là người rất thân thiện, đâu có lạnh lùng như bây giờ. Nhưng ngẫm kỹ lại, có lẽ Lục Cao con ông làm quá đáng? Trước kia khi chưa rõ sự tình, trên internet đâu đâu cũng bàn tán về phẩm hạnh và y đức của Trương Dịch. Trương Dịch hận là phải. Nhưng với thân phận là cha Lục Cao, Lục Nguyên chẳng có cách nào khác. Con trai sai thì cha phải gánh. Lục Nguyên đành dùng bài hữu nghị hoặc tình thân vậy. Nhưng ngay giây sau, Lục Nguyên thấy thần sắc Trương Dịch đột nhiên trở nên nhạt nhòa, ánh mắt cũng lạnh lẽo: “Không có mẹ, không có mẹ là lý do sao? Ta đến cha mẹ còn không có, sao ta không làm những chuyện vi phạm pháp luật?” Giọng Trương Dịch lạnh như băng, khiến Lục Nguyên như bị đông cứng, đứng chết trân. Ông ta ngẩn người một lúc mới hối hận nhìn Trương Dịch: “Tôi…Ai!” Ông muốn nói xin lỗi, nhưng há miệng ra lại chẳng thốt nên lời. Giờ mới thấy có lỗi thì còn có ý nghĩa gì nữa? Nói ra thì cũng như bát nước đã đổ rồi. Không thể vãn hồi. “Lục Tổng, ngài không cần phải nói nữa, có một số việc nếu xin lỗi có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm gì? Lần gặp mặt này hoàn toàn là vì nể tình nghĩa trước đây của ngài, lần sau thì không chắc, xin mời ngài về cho.” Trương Dịch mặt không đổi sắc nói xong thì đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài. Ai ngờ giây sau, Lục Nguyên lại không để ý hình tượng giữ chặt tay Trương Dịch: “Chờ một chút!” Trương Dịch nhíu mày nhìn ông: “Lục Tổng không hiểu ý của ta sao?” “Không…” Lục Nguyên lắc đầu, vẻ mặt lộ ra chút xoắn xuýt. Nhưng ngay sau đó, ông ta vội vàng mở cặp tài liệu ra, lấy từ trong đó một văn bản đưa đến trước mặt Trương Dịch: “Ta biết, vô cớ bắt ngươi tha thứ cho nó thì chắc chắn không được, cho nên…ta đưa ra 5% cổ phần Vinh Tín, dùng nó để trao đổi, chỉ cần ngươi không truy cứu trách nhiệm Lục Cao nữa, số cổ phần này sẽ là của ngươi!” Nhìn “Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần” trước mắt, Trương Dịch ngẩn cả người. Ta dựa vào?! Lục Nguyên này đúng là chịu chi mà! Vậy mà đưa ra 5% cổ phần của Vinh Tín?! Theo hắn biết, thời kỳ đỉnh cao nhất, giá trị thị trường của Tập đoàn Vinh Tín lên đến hơn 50 tỷ. Cũng coi là một công ty lớn quy mô không nhỏ. Giờ tuy có sụt giảm nhiều, nhưng 5% cổ phần cũng là một món không nhỏ rồi. Chậc~ Trương Dịch không khỏi cảm thán, đây đúng là cha vì con trai mà đến mức này, ngay cả cổ phần cũng cho! Một bên, trợ lý kia thì mở to mắt kinh ngạc, sau khi hoàn hồn vội vàng ngăn Lục Nguyên: “Lục Tổng! Ngài suy nghĩ lại đi! Đây là 5% cổ phần, trong tay ngài tổng cộng chỉ có 52 cổ phần, lại đưa 5% ra ngoài, lỡ như sau này người nắm quyền thực tế thay đổi thì sao?!” Các cổ đông khác trong công ty ai cũng đang dòm ngó Lục Nguyên. Một khi cổ phần của Lục Nguyên thấp hơn 50% thì người nắm quyền thực tế như ông có ngày sẽ bị thay thế! Lục Nguyên mặt mày ngưng trọng, ông đâu có không biết cổ phần quan trọng thế nào. Nhưng chỉ cần Trương Dịch không truy cứu nữa thì ông làm gì cũng được! “Câm miệng! Đây là quyết định của ta, ngươi không cần nói thêm nữa!” Nói xong, Lục Nguyên vội vàng nhìn về phía Trương Dịch, chân thành nói: “Trương Dịch, giờ phút này ngươi đừng xem ta là chủ tập đoàn, cũng không phải là nhân vật trên thương trường gì, hiện tại đứng trước mặt ngươi chỉ là một người cha bình thường thôi. Ta nghĩ ngươi cũng cảm nhận được, đây là thành ý lớn nhất mà ta có thể đưa ra rồi…Đúng, ta biết là Lục Cao sai hoàn toàn, lẽ ra nó phải đến xin lỗi ngươi, nhưng nó hiện tại đã bị ta tống ra nước ngoài rồi. Nhưng ngươi yên tâm, mấy năm tới nó khó có thể về quấy rầy ngươi được. Cha không dạy con là lỗi của cha, tất cả đều là tại ta, ta không dạy dỗ nó nên người, thật xin lỗi! Hy vọng ngươi có thể nhìn vào sự chân thành của ta và 5% cổ phần này, chấp nhận lời xin lỗi của ta!” Nói rồi, Lục Nguyên cúi đầu bái Trương Dịch thật sâu. Trợ lý bên cạnh thấy vậy thì không đành lòng, nhưng anh ta không ngăn cản nữa. Cả hai đều đang đợi câu trả lời của Trương Dịch. Giờ phút này, Trương Dịch quả thật cũng hơi động lòng với 5% cổ phần này. 5% a!! Cho dù trong thời gian này có bị xuống giá, 5% này không hai tỷ cũng phải mười lăm tỷ giá thị trường chứ? Chậc… Vì đứa con bất tài như vậy, Lục Nguyên đúng là liều mình mà. Đương nhiên. Trương Dịch cũng nghĩ kỹ lợi và hại khi nắm giữ cổ phần này. Thực ra Lục Nguyên không hề ngốc, việc đưa cổ phần này cho Trương Dịch tuyệt đối là chuyện tốt cho Vinh Tín. Vinh Tín nhìn như đưa 5% cổ phần ra ngoài, nhưng những lợi ích mà Trương Dịch mang lại chắc chắn còn nhiều hơn thế. Có thể nói, bước đi này với cả Vinh Tín và Trương Dịch, đều là có lợi cho cả hai. Chỉ là, chỉ với số cổ phần này mà muốn Trương Dịch không truy cứu? Xin lỗi, vẫn chưa đủ! Trương Dịch hắn là người yêu tiền, nhưng không phải loại tiền nào hắn cũng thích! Khi còn thực tập thì Lục Cao đã gây khó dễ cho Trương Dịch, giờ thì lại bày trò lớn như vậy, hòng hủy hoại sự nghiệp của Trương Dịch. Hắn không hề nghĩ đến, y thuật của Trương Dịch giỏi như thế, nếu bị hủy hoại danh tiếng thì về sau sẽ có biết bao người không được chữa bệnh hay sao?? Loại người ngu xuẩn mà không biết điều này, không dạy dỗ một chút thì vĩnh viễn sẽ không hiểu chuyện. “Xin lỗi Lục Tổng, ta Trương Dịch không phải kẻ hám tiền, 5% cổ phần này của ông ta không cần.” Giọng nói lạnh băng của Trương Dịch lại vang lên lần nữa. Khiến cho Lục Nguyên đang khom lưng đột nhiên cứng đờ cả người. Ông ta từ từ đứng thẳng lên, hốc mắt đỏ hoe, đáy mắt chỉ toàn bất lực. Ông đã hết cách. 5% cổ phần đã là con bài tẩy của ông rồi. Chẳng lẽ lại… Ngay sau đó, Lục Nguyên nghiến răng nói: “10%! Bác sĩ Trương…10% được chứ?” Vì Lục Cao, Lục Nguyên lại tiếp tục nhượng bộ. Để bảo vệ tương lai của con trai, chỉ có thể như vậy! Trương Dịch cũng có chút bất đắc dĩ. Vị Lục Tổng này thật sự là chịu chi. Nhưng không được là không được! Trương Dịch lạnh lùng, dứt khoát nói: “Xin lỗi! Ngươi cho ta toàn bộ Vinh Tín ta cũng không tha cho Lục Cao! Sai là sai! Mỗi người phải chịu trách nhiệm cho việc mình làm sai! Nhưng từ trước đến giờ luôn là ông đi dọn dẹp tàn cuộc cho Lục Cao, dù nó gây ra lỗi lầm gì đều có ông đứng ra lo liệu, chính vì có ông chống lưng mà nó mới không biết kiêng dè để đến tình cảnh ngày hôm nay! Lục Tổng, không phải ta nói ông, Lục Cao có mắc thêm lỗi gì cũng đều là do ông nuông chiều mà ra! Ông là một người lãnh đạo giỏi, nhưng không phải là một người cha tốt!” Những lời nói thẳng vào tim đen này, khiến Lục Nguyên suýt nữa thì không đứng vững được. Lảo đảo mấy bước sau, được trợ lý dìu mới khó khăn lắm mới đứng vững.
Bạn cần đăng nhập để bình luận