Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 85: Trương Dịch nhân sinh bên trong mặt thứ hai cờ thưởng

Chương 85: Mặt cờ thưởng thứ hai trong cuộc đời Trương Dịch
Hai vị lão nhân nhìn số điện thoại trong tay mà lòng đầy cảm kích.
Bác sĩ này thật là tốt!
Vội vàng cảm kích gật đầu, nói lời cảm tạ: "Thật sự là cảm ơn bác sĩ rất nhiều, cám ơn anh."
"Không có gì." Trương Dịch khoát tay.
...Buổi trưa bận rộn trôi qua rất nhanh.
Trương Dịch tan tầm về ký túc xá.
Vừa về đến ký túc xá, hắn đã không kịp chờ đợi bắt đầu rút giải phẫu!
Thời gian này, hắn tích lũy được không ít điểm cảm ơn đấy.
Nhưng trước mắt, cái hắn muốn rút nhất không phải giải phẫu.
Mà là năng lực đọc và kiểm tra các loại giấy tờ kiểm tra phụ trợ.
Lỡ một ngày nào đó, bác sĩ khoa xét nghiệm không chịu cho xem kết quả chẩn bệnh.
Như vậy, mình cầm tờ đơn lên xem cũng có thể phân biệt được là có vấn đề gì.
[Đinh! Chúc mừng đã nhận được tri thức thao tác phẫu thuật chỉnh hình bao quy đầu!]
[Đinh! Chúc mừng đã nhận được tri thức thao tác phẫu thuật loại bỏ đục thủy tinh thể!]
[Đinh! Chúc mừng đã nhận được tri thức thao tác phẫu thuật nạo hút thai!]
Trương Dịch: ...Chẳng lẽ độ khó ba sao trở xuống không rút được năng lực đọc báo cáo chẩn đoán của khoa xét nghiệm sao?
Thế là, Trương Dịch lại đổi sang rút độ khó bốn sao!
Nhưng hắn chỉ còn 3200 điểm cảm ơn, không biết có rút trúng không nữa...
[Đinh! Chúc mừng đã nhận được tri thức thao tác phẫu thuật cắt bỏ phổi!]
[Đinh! Chúc mừng đã nhận được tri thức thao tác phẫu thuật cắt bỏ ruột!]
[Đinh! Chúc mừng đã nhận được tri thức phân biệt chẩn đoán thông qua các xét nghiệm phụ trợ!]
Ta nói này!
Trúng thật rồi!
Thế mà lại rút trúng rồi!
Nghĩ gì đến nấy!
Hệ thống đúng là biết ý ta~
Ha ha!
Hệ thống: Mấy cái tâm tư nhỏ nhặt của ngươi, ta còn lạ gì ~? ?
Sau đó, từng tri thức về thao tác giải phẫu cùng chẩn đoán bệnh qua kết quả xét nghiệm tràn vào đầu.
Trương Dịch chỉ cảm thấy đầu hơi choáng váng, mơ hồ.
Hôm nay rút hơi nhiều.
Vốn dĩ, Trương Dịch còn muốn rút phẫu thuật độ khó năm sao.
Nhưng hôm nay rút nhiều quá rồi.
Đầu choáng thì chớ, trong thời gian ngắn cũng không thể luyện hết được.
Trương Dịch mỗi lần đều luyện hết các kỹ năng phẫu thuật rút được đến max điểm, sau đó mới bắt đầu rút các thao tác mới.
Thế là, Trương Dịch nằm xuống g·i·ư·ờ·n·g đi ngủ.
Trong phòng phẫu thuật mô phỏng.
Trương Dịch chọn luyện tập phẫu thuật chỉnh hình bao quy đầu.
Nói sao nhỉ, nghe tên còn có chút văn nghệ.
Thật ra là cắt bao quy đầu.
Bao quy đầu quá dài, tức là chỉ tình trạng dương vật ở trạng thái mềm bình thường, không thể lộ ra quy đầu hoặc chỉ lộ ra một ít.
Dạng này sẽ dễ dàng gây ra tích tụ bẩn, vệ sinh không kỹ sẽ sinh sôi vi khuẩn.
Từ đó gây ra viêm quy đầu, viêm bao quy đầu các loại.
(dạng bao quy đầu này còn dễ dẫn đến các loại bệnh xen lẫn khác)
Phương pháp phẫu thuật là cắt bỏ bao quy đầu thừa một vòng, để quy đầu lộ ra.
Cũng gọi là phẫu thuật cắt bao quy đầu, ý nghĩa giống phẫu thuật chỉnh hình bao quy đầu.
Trong phòng phẫu thuật mô phỏng, trên bàn mổ.
Xuất hiện một nam thanh niên hơn ba mươi tuổi.
Trương Dịch đã không còn kinh ngạc, sớm đã không còn cảm giác hãi sợ như lần đầu.
Ngược lại là càng ngày càng tích cực, càng ngày càng hưng phấn.
Vì trong phòng phẫu thuật mô phỏng cung cấp người bệnh để Trương Dịch thao tác luyện tập.
Gần như giống người thật.
Tất cả các khí quan, huyết dịch, da, mắt, mũi, miệng vân vân.
Đều giống người thật như đúc.
Một đao cắt xuống, cũng chảy m·á·u.
Nếu hơi lệch tay, cắt vào động mạch chủ, huyết áp cũng sẽ tụt Ca Ca, đồng thời da dẻ cũng trở nên tái nhợt.
Cho nên, sau khi không ngừng luyện tập trong phòng phẫu thuật mô phỏng này.
Trương Dịch cũng cảm thấy kỹ thuật của mình hiện tại thật sự là tiến bộ vượt bậc.
Hắn cảm thấy sâu sắc rằng, lý luận và thao tác nhất định phải kết hợp thành một.
Mới có thể tối đa hóa việc biến xác suất thành công phẫu thuật thành một trăm phần trăm.
...Một đêm luyện tập.
Mấy phẫu thuật độ khó ba sao này của Trương Dịch đều là lần đầu thao tác đã có thể đạt 99 điểm.
Xem ra kỹ thuật của mình ngày càng tốt.
Xuống g·i·ư·ờ·n·g vệ sinh cá nhân, đi làm.
Khoa c·ấp c·ứu.
Vừa mới giao ca xong, Tiền Chính Cương đã lại xuất hiện tại khu cấp cứu.
Các nhân viên khác ở khu cấp cứu nhao nhao cảm khái.
Từ khi có Trương Dịch tới, viện trưởng Tiền đã trở thành khách quen của khoa cấp cứu.
Chỉ thấy Tiền Chính Cương thần bí đi đến trước mặt Trương Dịch, hỏi: "Trương Dịch, cậu đoán xem hôm nay ai muốn đến bệnh viện?"
Trương Dịch ngẩn người.
Đại ca, làm sao tôi biết được ai sẽ đến chứ? !
"Không biết..."
Tiền Chính Cương nở nụ cười thần bí, vỗ vỗ vai Trương Dịch, nói: "Là viện trưởng bệnh viện bên cạnh! Ông ấy nói muốn đích thân đến cảm ơn cậu về chuyện lần trước ở bệnh viện bên cạnh, còn có vị Ngô chủ nhiệm bị thương kia cũng đã xuất viện rồi. Bọn họ hôm nay cùng đến cảm ơn cậu, chắc khoảng nửa tiếng nữa sẽ đến bệnh viện mình. Ai nha, Trương Dịch à, thật là không tồi nha~ Làm rất tốt! Hai ngày nữa tôi cho cậu một bất ngờ lớn!"
Tiền Chính Cương xoa xoa tay, nhìn Trương Dịch như nhìn con trai mình.
Dường như Trương Dịch ưu tú là có quan hệ rất lớn đến ông ta vậy...
Trương Dịch lễ phép cười cười.
Không biết cái bất ngờ ông ta nói là bất ngờ gì.
Bên cạnh, biểu hiện trên mặt Lữ Tĩnh cũng rất thần bí.
Trương Dịch cảm thấy, hai người họ dường như đã thông đồng làm gì đó rồi...
Quả nhiên.
Nửa giờ sau.
Viện trưởng Lôi Thần Quang của bệnh viện bên cạnh cùng một nhà Ngô Tú Mẫn đến khoa c·ấp c·ứu.
Trên tay cầm cờ thưởng, hoa tươi, trái cây.
Khí thế không hề nhỏ.
Trong phòng bác sĩ khoa cấp cứu.
Mấy vị lãnh đạo chủ nhiệm ngồi cùng một chỗ, khách khí với nhau đôi câu.
Sau đó liền bắt đầu cảm tạ nhân vật chính Trương Dịch.
Đây là lần thứ hai Ngô Tú Mẫn nhìn thấy Trương Dịch.
Nàng nhớ lần đầu tiên gặp là khi bản thân bị cưỡng ép.
Nàng mãi không thể quên, lúc bản thân ngã xuống đất.
Suy yếu đến mức giơ tay cũng không nổi.
Là chàng trai trẻ tuổi Trương Dịch này lao tới đầu tiên.
Sau này nàng cũng đã xem video c·ấp c·ứu.
Sau khi xem xong lại đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm cả người.
Trong thời khắc nguy cấp đó, may là Trương Dịch đã một tay dùng kìm cầm m·á·u lại.
Nếu không nàng đâu còn ngồi ở đây nói chuyện được.
Ngô Tú Mẫn đưa lá cờ thưởng trong tay cho Trương Dịch, nói: "Thời gian này tôi đều ở nhà tĩnh dưỡng, hôm nay mới có thời gian đích thân đến cảm ơn anh, bác sĩ Trương, thật sự là nhờ phúc của anh, cảm ơn anh rất nhiều. Ân cứu m·ạ·n·g, tôi cũng không biết báo đáp thế nào, chúng ta đều là bác sĩ nên chắc chắn không thể đưa phong bì được, cho nên tôi làm cho anh một lá cờ thưởng."
Y sinh vẫn có thể nhận cờ thưởng.
Đây là một phần tấm lòng chất phác của bọn họ.
Trương Dịch nhận lấy cờ thưởng mở ra xem, trên đó viết:
Sinh m·ạ·n·g cao quý, trọng hơn nghìn vàng.
Thần y Trương Dịch, lòng y đức thật thà.
Đây là mặt cờ thưởng thứ hai của Trương Dịch ở khoa c·ấp c·ứu.
Lần đầu là phó cục trưởng Cục Vệ Sinh tặng.
Lần thứ hai là chủ nhiệm khoa sản bệnh viện bên cạnh tặng.
Ha ha ha.
Nhìn các bác sĩ khác ở khu c·ấp c·ứu đỏ mắt ghen tị kìa!
"Cảm ơn Ngô chủ nhiệm, cô làm khách sáo quá rồi."
Chồng của Ngô Tú Mẫn vội nói: "Anh xem cô nói gì đấy, cái này sao có thể gọi là khách sáo được? Một lá cờ thưởng căn bản không đủ để bày tỏ tấm lòng cảm kích của toàn gia chúng tôi. Hy vọng sau này, bác sĩ Trương nếu rảnh rỗi ghé qua Bảo Sơn, nhất định phải gọi điện liên lạc với chúng tôi, đến lúc đó nhất định chiêu đãi anh thật chu đáo."
Trương Dịch cười nói: "Nhất định nhất định."
Giữa trưa, lúc ăn cơm.
Một nhà Ngô Tú Mẫn còn đặc biệt mời Trương Dịch ra ngoài nhà hàng ăn một bữa.
Lôi Thần Quang cũng có mặt.
Lúc này, Lôi Thần Quang cũng nói ra mục đích chuyến đi của mình.
Ông đặt đũa xuống, nhìn Trương Dịch vô cùng chăm chú mà nói: "Trương Dịch, ta muốn nói với ngươi một chuyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận