Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 365: Trương Dịch: Ta liền tạm thời làm một khi thái điểu đi

"Chương 365: Trương Dịch: Ta liền tạm thời làm một con gà mờ đi"
"Ta gõ!
Trương Dịch nói không có!"
"Thật? Thật không có?!"
Lý Tiểu Cầm rất hưng phấn, kích động đến toàn bộ ngũ quan như muốn bay khỏi khuôn mặt.
Trương Dịch lại ngẩng đầu nhìn nàng, cô này sao không hiểu gì hết.
"Cái đó... việc ta có hay không thì cũng đâu liên quan gì đến cô đâu, bác sĩ Lý?"
Lý Tiểu Cầm cũng ý thức được mình hơi quá phận, đưa tay gạt mấy sợi tóc mai bên tai, rồi lại giả bộ cười: "Xin lỗi nha, tôi chỉ hỏi vậy thôi, không có ý gì khác đâu ~"
Nói xong, Lý Tiểu Cầm liền xoay người chạy đến chỗ mấy bác sĩ khoa sản, vừa chạy vừa cố ý hạ giọng: "Ta gõ! Mọi người, Trương Dịch không có bạn gái!!"
Lý Tiểu Cầm tuy không lớn tiếng, nhưng cả nhà ăn phần lớn phụ nữ đều đang chú ý tới nàng.
Vậy mà dám làm ầm ĩ hỏi Trương Dịch có bạn gái hay không trước mặt bao nhiêu người như vậy? Trai đẹp có tin bát quái ai mà không hóng hớt chứ!
Huống hồ bệnh viện lại còn nhiều cô nàng độc thân như thế.
"Á ~ đẹp trai vậy mà chưa có bạn gái?"
"Chưa có thì còn gì bằng, Lý Tiểu Cầm cô có cơ hội rồi đó."
"Cũng chỉ có cô là dũng cảm, dám trắng trợn hỏi người ta có bạn gái hay không."
Lý Tiểu Cầm chống tay ngồi xuống ghế, liếc mắt nhìn về phía Trương Dịch: "Hắc hắc, lần này Trương Dịch là người mà tôi thấy đẹp trai nhất bệnh viện mình, lần này tôi phải cưa bằng được!"
Bên kia.
Trần Phương như cười như không lặng lẽ liếc sang chỗ khoa sản.
Nữ bác sĩ thì đúng là nhiều thật, nhưng xinh xắn thì chẳng được mấy người.
"Trương Dịch à, mị lực của cậu quả thật không giảm so với năm xưa! Không đúng không đúng, không phải là không giảm so với năm xưa, mà là cậu chưa từng giảm, vẫn luôn trong thời kỳ đỉnh cao được người khác phái theo đuổi!"
Trương Dịch nhìn Trần Phương đang xem náo nhiệt không chê chuyện lớn: "Cám ơn cô khích lệ nha, thầy Trần!"
"Không có gì ~ nhưng mà nói thật, tôi thấy mỗi ngày cậu cứ đi làm rồi về nhà, như hai đường thẳng song song, thật không có ý định tìm bạn gái sao? Cậu cũng đâu còn nhỏ nữa... Lẽ ra đang độ hừng hực, sao không tìm người yêu đi?"
Trần Phương vừa nói vừa nhìn Trương Dịch từ trên xuống dưới.
Mấy bác sĩ khoa tim mạch bên cạnh cũng hứng thú chờ Trương Dịch trả lời.
"Cô nhìn tôi làm gì? Không tìm thì không tìm thôi, tôi cũng có nói gì đâu. Chỉ là chưa gặp được người hợp hoặc là nói chưa gặp được ai có tâm hồn đồng điệu, tôi sẽ không yêu."
"Không ngờ yêu cầu của cậu cũng cao đấy, năm nay tìm được người tâm hồn đồng điệu đúng là quá khó." Bác sĩ khoa tim mạch Hứa Ái Quốc cũng chen vào nói chuyện.
Cả bàn vừa ăn vừa tám chuyện, ăn xong lại mang bát đũa đi bỏ vào thùng.
Trương Dịch rửa tay xong chuẩn bị đến phòng phẫu thuật chờ ca mổ.
Lúc này, Trần Phương thần bí hề hề kéo Trương Dịch sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Trương Dịch, cậu nói thật với tôi đi."
Trương Dịch ngơ ngác: "Sao vậy? Thật cái gì?"
Trần Phương nháy mắt: "Tiểu tử cậu, tôi còn lạ gì. Từ ngày đầu tiên cậu vào bệnh viện Thiên Hà đã đi theo tôi rồi, hơn một năm trời chưa thấy yêu ai, nói đi, có phải bình thường đã quen dưỡng sinh rồi?"
Trương Dịch: O_o ? ?
Excuse me? ? ?
Đồ ngốc mới cần dưỡng sinh sao?
"Thầy Trần!!"
Trương Dịch trừng mắt nhìn Trần Phương, nghiến răng nghiến lợi bật ra ba chữ.
Thật là vừa tức vừa buồn cười mà!
Tôi trẻ khỏe thế này, không lẽ lại đi dưỡng sinh à!
Trần Phương thấy Trương Dịch bộ dạng thẹn quá hóa giận, liền vỗ nhẹ vào vai cậu an ủi: "Không sao không sao, tôi hiểu mà, đàn ông mà, nhất là cậu lại còn trẻ thế này, tôi hiểu tôi hiểu."
"Không phải... Thầy Trần, tôi đã nói cái gì đâu chứ?!"
Tôi có nói gì mà cô đã hiểu rồi?
"Không có gì không có gì, giờ cậu đến Đế Đô, các cô gái xinh xắn điều kiện tốt cũng nhiều mà. Không sao không sao, cứ từ từ tìm, rồi cũng sẽ tìm được người phù hợp thôi, tôi tin ở cậu, cố lên!"
"Tôi... !!"
Nói xong Trần Phương liền chuẩn bị lên lầu, đi được nửa đường còn cố tình quay lại cho Trương Dịch một cái nắm tay động tác cổ vũ.
"Hắc, cái này thì... Tôi thật sự là cảm ơn thầy nha, thầy Trần!"
Trương Dịch chống tay nhìn bóng lưng Trần Phương rời đi, thật sự là cạn lời đến không còn gì để nói.
Tôi cần dưỡng sinh sao? !
Người theo đuổi mình nhiều như vậy, tùy tiện gật đầu một cái chẳng phải là xong sao?
Nhưng Trương Dịch tôi không cần!
Dù nam hay nữ, đều phải giữ mình trong sạch mới đúng.
Lắc đầu, Trương Dịch rũ rũ nước trên tay rồi quay người vào thang máy.
Chân trước vừa đến phòng phẫu thuật, Kim Chính Luân liền đến.
Phòng phẫu thuật ở Hiệp Hòa hơi nhiều, không được báo số thứ tự thì dễ đi nhầm chỗ lắm.
"Cậu ít khi vào phòng phẫu thuật, nên làm quen một chút, lát nữa thay đồ ở đó, rồi qua cửa khử trùng mà vào phòng phẫu thuật."
"Rõ."
Quy trình thì Trương Dịch vẫn hiểu, chỉ là chưa quen vị trí thôi.
Rất nhanh, đám bác sĩ mặc xong đồ rồi đi vào phòng phẫu thuật.
Kim Chính Luân cũng có đội phẫu thuật của riêng mình, một trợ chính là bác sĩ khoa tim mạch đã đi theo ông hơn mười năm, tên Tần Hoa Quân, năm nay vừa tròn bốn mươi tuổi.
Hiện tại ông cũng đang giữ chức phó khoa ở khoa tim mạch.
Chỉ là ở Hiệp Hòa này người có chức phó khoa cũng nhiều không đếm xuể.
Để được lên vị trí phó chủ nhiệm thực sự ở một khoa thì cũng chỉ có một người duy nhất mà thôi.
Tần Hoa Quân dù không giữ chức phó chủ nhiệm ở khoa tim mạch, nhưng ông cũng là một tiền bối rất có tiếng nói.
Hai trợ nguyên bản là một bác sĩ khác của khoa tim mạch, đã theo Kim Chính Luân được ba năm.
Hôm nay, vì một số lí do mà vị trí của anh ta được thay thế tạm thời.
Anh ta có chút u oán nhìn Kim Chính Luân và Trương Dịch.
Nội tâm OS: Thì ra viện trưởng Kim cũng thiên vị vậy sao?
Các trợ lý khác và y tá đều là nhân viên của phòng phẫu thuật tại Hiệp Hòa.
Hôm nay các bác sĩ đến tương đối nhiều, vì Kim Chính Luân là người mổ chính, hơn nữa đây cũng là ca phẫu thuật ghép tim.
Nên nhiều người đến xem cũng là chuyện thường.
Tần Hoa Quân nhìn Trương Dịch hỏi: "Hôm nay cậu ta tới làm hai trợ đúng không?"
Kim Chính Luân khẽ gật đầu: "Đúng, cậu cứ chỉ bảo cậu ta nhiều một chút."
Lời này đúng là quá tin tưởng Trương Dịch đi!
Tần Hoa Quân gật đầu rồi nhìn Trương Dịch hỏi: "Đây là lần đầu cậu xem viện trưởng Kim mổ ghép tim tại chỗ à?"
"Đúng, đúng là lần đầu tiên tôi xem."
"Được, vậy cậu giúp rửa dụng cụ và treo chai dịch là được, nhớ là đừng chắn tầm mắt người mổ chính. Còn tốc độ dòng chảy và nhiệt độ của máy tuần hoàn thì phải thường xuyên để mắt tới, phải hết sức chú ý các chỉ số sinh mệnh của bệnh nhân. Đây là phẫu thuật ghép tim, khác với những ca phẫu thuật trước đây cậu đã từng làm rất nhiều."
Ông cũng đã nghe về Trương Dịch, cũng từng xem cậu làm những ca phẫu thuật trước đó rồi.
Không thể phủ nhận Trương Dịch đúng là một mầm non rất tốt, thậm chí nói là thiên tài y học cũng không quá.
Nhưng đây đã là lần đầu tiếp xúc với ca ghép tim, thì tốt nhất đừng nên động dao. Cứ đứng một bên quan sát và học tập trước, chờ học xong thì làm nhất trợ cũng không muộn.
Đối mặt với lời căn dặn của Tần Hoa Quân, Trương Dịch ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ~"
Vừa tới Hiệp Hòa vẫn nên đừng quá nổi bật, tạm thời làm một con gà mờ cho rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận