Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 43: Quen thuộc , Trương Dịch Hội đồ vật còn thiếu sao?

Chương 43: Quen thuộc, Trương Dịch cái gì cũng biết sao? Khoa cấp cứu. Trần Phương cùng Trương Dịch hai người vừa mới kiểm tra phòng làm việc xong, đã nghe thấy y tá nói xe cứu thương sắp đến. "Bệnh nhân bị gì?" Trương Dịch hỏi. "Trong điện thoại nói là đau dạ dày chảy máu, không biết có phải giãn tĩnh mạch cửa do tăng áp không." Trương Dịch gật đầu cùng Trần Phương ra cửa khoa cấp cứu. Vừa lúc một chiếc xe cứu thương của trung tâm cấp cứu dừng lại. Một người đàn ông sắc mặt trắng bệch, khóe miệng tràn máu tươi được người dìu xuống. Hô thì không ai đáp, mồ hôi nhễ nhại, bứt rứt. Người bệnh thậm chí đã có chút biểu hiện choáng váng. "Tình huống gì?" "Dạ dày xuất huyết, trên xe nôn hai lần, khoảng hơn ba trăm ml! Ở nhà cũng nôn một lần, lượng cụ thể không rõ. Người nhà nói tiền sử có viêm gan B, sơ bộ nghi ngờ là xơ gan gây ra." Bác sĩ cấp cứu vội vàng giải thích. Mấy người hợp lực nhanh chóng đẩy người bệnh vào phòng cấp cứu. Bệnh nhân có tiền sử viêm gan B, vậy thì khả năng cao là xơ gan gây giãn tĩnh mạch cửa do tăng áp, dẫn đến vỡ tĩnh mạch dạ dày gây chảy máu. Lấy máu, chụp CTA (tiêm thuốc cản quang sau đó chụp CT) tranh thủ mang đi làm xét nghiệm ngay. Người nhà theo sau, vừa khóc vừa nói: "Ô ô... Sao hắn thế bác sĩ... Mau cứu hắn đi! Con chúng tôi mới học cấp ba thôi... Không thể không có ba được, các người mau cứu hắn đi!" Trần Phương nhìn người nhà một chút: "Cô bình tĩnh, đừng khóc! Trước nói rõ xem anh ấy bắt đầu thổ huyết khi nào, trước đó có bệnh nền gì không?" "Ô ô... Thổ huyết là hai tiếng trước, bệnh nền? Hình như là tiểu đường với viêm gan B." Trong lúc Trần Phương hỏi bệnh sử, Trương Dịch cũng đã nắm rõ tình hình của người đàn ông này. Đúng là xơ gan dẫn đến tăng áp tĩnh mạch cửa, gây vỡ giãn tĩnh mạch dạ dày và chảy máu. Đồng thời, trong ổ bụng cũng có một lượng lớn dịch tự do. Nhưng bây giờ điều làm Trương Dịch lo lắng nhất không phải là bụng có dịch. Mà là trong dạ dày người bệnh đã tích lại không ít máu! "Mau lấy túi nôn! Anh ta có thể lại nôn ra máu!" Trương Dịch vừa dứt lời. Người bệnh nửa mê man trên giường bệnh liền ọe một tiếng! Lập tức, toàn bộ ga trải giường cộng thêm vỏ gối đều bị máu tươi nhuộm đỏ. Chiếc áo cộc tay màu xám cùng hai gò má của người bệnh cũng toàn là một vệt đỏ tươi. Một mùi máu tươi nồng nặc lan tỏa, khiến người không khỏi nhíu mày. "Nhanh nhanh nhanh! Hút dịch khoang mũi tránh nghẹt thở! Còn nữa, bảo kho máu đưa 400ml huyết tương tới!" "Vâng!" Trương Dịch dặn xong, y tá lập tức đi làm. Khi giãn tĩnh mạch dạ dày vỡ ra chảy máu, áp lực mạch máu rất cao. Có khi một giờ lượng máu chảy có thể lên đến một nghìn năm trăm ml. Rất có thể máu chưa kịp cầm thì người đã nguy kịch. Cho nên biện pháp trước tiên là phải truyền máu, ổn định huyết áp. Tuy nhiên đối với bệnh nhân viêm gan B, nhân viên y tế vẫn phải cẩn thận để tránh phơi nhiễm nghề nghiệp. Trần Phương bảo tất cả bác sĩ y tá phụ trách đều phải đeo găng tay. Người nhà bên cạnh nhìn thấy cảnh này lại sợ hãi khóc lớn. Cầu xin bác sĩ cứu chồng nàng. Y tá vừa an ủi vừa đưa cô ra ngoài phòng cấp cứu. Lúc này, trong phòng cấp cứu mới yên tĩnh trở lại. Rất nhanh, y tá đã thiết lập đường truyền tĩnh mạch, trước khi máu đến thì bù dịch. Rất nhiều nước muối sinh lý và chất điện giải đều được truyền vào tĩnh mạch. Không lâu sau, kết quả kiểm tra toàn diện của người bệnh đã có. Trương Dịch vừa nhìn, lượng huyết sắc tố chỉ có 4.5g/dl! Giá trị bình thường là khoảng 120g/dl. Người này đúng là thấp một cách bất thường! Xem tiếp CTA: A: Xơ gan kèm theo tràn dịch ổ bụng lượng lớn. B: Tắc tĩnh mạch cửa hình thành các vòng nối bàng hệ. Báo cáo này hoàn toàn có thể chẩn đoán chính xác. Đúng là xơ gan tràn dịch ổ bụng kèm vỡ giãn tĩnh mạch dạ dày. "Máu đến chưa? Nhanh truyền máu! Không có thì dùng tạm huyết tương thay thế trước!" "Đến đến rồi! Máu tới rồi!" Trương Dịch vừa nói xong, y tá đã ôm hai túi huyết tương chạy nhanh tới. Máu vừa lấy từ kho máu ra còn lạnh nhưng không kịp để về nhiệt độ bình thường. Trương Dịch cầm cái túi ép máu, dốc sức đưa huyết tương vào mạch máu. Sau khi truyền hết một túi, huyết áp lên được một chút, 98/63 mmHg. "Lí hộ sĩ, mang ống thông Blakemore hai túi tới." Trương Dịch nói. Ống thông Blakemore là dụng cụ cầm máu khẩn cấp hàng đầu khi xuất huyết tĩnh mạch dạ dày. Nó tương tự như ống xông dạ dày nhưng to hơn. Ống được cắm qua đường mũi, đi qua thực quản đến dạ dày, sau đó bơm đầy nước muối sinh lý để tạo bóng chèn. Nguyên tắc cầm máu cũng tương tự như cầm máu bằng áp lực. Nhưng quá trình này rất đau đớn. Ống thông Blakemore to hơn ống thông xông dạ dày thông thường một chút. Việc luồn nó qua đường mũi và dạ dày là vô cùng khó khăn đối với người bình thường. Đa phần các trường hợp đều phải có bác sĩ y tá cùng nhau giữ tay chân người bệnh, cưỡng ép đưa ống vào để cầm máu. Ví dụ như trường hợp người bệnh trước mắt này. Người đàn ông này hơn bốn mươi tuổi, trông còn khá khỏe. Khi Trương Dịch đưa ống thông Blakemore cho anh ta, ban đầu người bệnh vẫn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh bứt rứt. Kết quả đột nhiên mở mắt ra, giật ống thông trên tay Trương Dịch ném đi rất xa. Miệng thì lảm nhảm: "Tôi không muốn! Đừng có đụng vào tôi!" Trương Dịch ngớ người: "Hả? Mê man mà cũng biết đau à?" Trương Dịch liếc nhìn Trần Phương một cái, rồi gọi hai bác sĩ nam đến hỗ trợ. Nhẹ không được chỉ còn cách dùng cứng. Đây không phải ngược đãi, mà là cứu người. Không đặt ống cầm máu vào, coi như máu vừa truyền vào cũng như không. Ba người đè người bệnh lại. Trương Dịch đổi một ống thông khác, bôi paraphin rồi lại bắt đầu cắm. Kết quả vừa cắm vào khoang mũi, người bệnh đã bắt đầu giãy giụa dữ dội. "Đau quá! Đau chết mất!" Trương Dịch không ngừng tay, tiếp tục cắm. Kết quả, ống thông lại chui ra từ miệng người bệnh... "Đừng động, chúng tôi đang cứu anh!" Trần Phương nói vào tai người bệnh. Hi vọng người này có thể nghe được. Nhưng hiển nhiên là không được. Trương Dịch kéo ống thông ra một chút rồi tiếp tục cắm xuống. Người bệnh lại bắt đầu giãy giụa kịch liệt! Sức mạnh của người khi muốn sống sót thật sự không thể xem thường. Anh ta vung tay lên, suýt chút nữa đã quật ngã Trần Phương. Mọi người hoảng sợ, đặc biệt là một người vừa suýt ngất, làm sao lại có thể như vậy? ! "Thôi thầy Trần, tôi thấy cái ống này khó đặt quá, hay là chúng ta làm thủ thuật khâu mạch máu cầm máu đi." Trần Phương thở hồng hộc nhìn người bệnh một chút, đúng là có sức lực thật đấy! Nhưng mà... Bây giờ làm thủ thuật khâu mạch máu? Trong dạ dày toàn máu, phẫu thuật khó thấy rõ, có vừa hút vừa khâu thì cũng khó. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, máu trong dạ dày lại trào ra, người bệnh lại nôn. Như vậy thì dù có truyền bao nhiêu huyết tương cũng vô ích. Vẫn phải giải quyết nguyên nhân gốc rễ, cầm máu tĩnh mạch lại. Thấy vẻ mặt do dự của Trần Phương, Trương Dịch biết anh ta đang nghĩ gì. Trương Dịch nói: "Để tôi làm, tôi có thể làm." Trần Phương kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng sự chấn động trong đáy mắt chỉ thoáng qua. Thôi, anh ấy không còn cảm thấy kinh ngạc nữa rồi. Trương Dịch cái gì mà chẳng biết làm? Quen là được thôi mà ~ Rất nhanh, người nhà đã ký các giấy tờ cam kết, giấy báo tình trạng nguy kịch, giấy đồng ý phẫu thuật các kiểu. Người bệnh được đẩy vào phòng mổ cấp cứu. Tư thế nằm nghiêng, gây tê ngoài màng cứng. Người bệnh đã yên lặng ngủ say. Trong phòng phẫu thuật, tất cả các thực tập sinh của khoa cấp cứu đều đến học hỏi. Trần Phương đưa ống nội soi vào tay Trương Dịch. Trương Dịch thì cầm kim phẫu thuật dài 10 cm, tìm ra điểm chảy máu. Môi trường phẫu thuật không được tốt. Vừa hút xong, máu lại trào ra. Tuy nhiên, đối với Trương Dịch mà nói thì cũng không tính là gì. Dù cho trước mắt có tảng đá cản, anh vẫn có thể nhìn thấy điểm mạch máu đang chảy. Đâm kim, xuyên tuyến, khâu, chồng mép, lại đâm kim. Ba mươi giây. Kết thúc. Trần Phương bên này còn chưa kịp hút máu... Đã nhìn thấy trong khu phẫu thuật, máu đã dừng lại rồi?! Xem kỹ lại, một loạt đường chỉ khâu đều tăm tắp, các mạch máu được khâu rất kín! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận