Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 118: Tước đoạt Trương Dịch tư cách dự thi

Chương 118: Tước đoạt tư cách dự thi của Trương Dịch Mấy bác sĩ cấp cứu nhìn Trương Dịch, bờ môi khẽ mở khẽ khép, lẩm bẩm một hồi, rồi đồng loạt lộ ra vẻ mặt khó tin. Không thể nào? Một mình hắn… kiểm tra được nhiều người bị thương như vậy sao? Sau đó, bọn họ lại quan sát Trương Dịch từ trên xuống dưới một lần. Chàng trai này còn khá trẻ nhỉ? Lại còn là bác sĩ? Nhưng nhìn những người bị gãy xương nằm trên đất, đã được cố định chắc chắn kia… Ừm! Chắc chắn là bác sĩ rồi! Nếu không, không thể cố định tốt như vậy được.
Một bác sĩ có kinh nghiệm nhất trong nhóm cấp cứu bước ra hỏi: “Trong số những người bị thương, ai bị chảy máu nhiều nhất?” Trương Dịch lập tức quay đầu, chỉ vào bà bác đang nằm trên đất.
Mấy người xem xét sắc mặt và triệu chứng, liền biết Trương Dịch nói không sai! Đúng là có nguy cơ sốc mất máu! Vội vàng phân phó y tá thiết lập đường truyền tĩnh mạch, để bù máu.
“Mau đưa những thứ tôi vừa nói cho tôi, trước tiên phải cầm máu rồi bù máu mới có tác dụng! Nếu không thì chỉ là bù không thôi!” Bác sĩ cấp cứu liếc Trương Dịch một cái hỏi: “Cầm máu? Ngươi làm sao cầm máu? Hiện tại còn chưa biết điểm chảy máu nằm ở đâu mà!” Trương Dịch nhanh chóng đi đến bên bà bác, vén áo lên để lộ toàn bộ phần bụng.
“Lúc tỉnh, bà bác này chỉ vào chỗ này và nói đau lắm.” Trương Dịch vừa nói vừa dùng tay nhẹ nhàng sờ, nắn vùng bụng bên trái. “Kết hợp với việc bệnh nhân dần có dấu hiệu sốc mất máu, nên tôi đoán bà ấy bị chảy máu nội tạng. Phần bụng bên trái có dạ dày, lách, thận trái, một đoạn nhỏ tuyến tụy và tử cung, buồng trứng cùng các đoạn ruột. Động mạch chủ bụng nằm ở chính giữa bụng, không ở bên trái, nhưng cũng không loại trừ khả năng chảy máu. Các tĩnh mạch mạc treo ruột và động mạch chủ yếu ở bên trái bụng dưới, tuy không đáng kể nhưng không thể loại trừ. Cộng thêm vị trí đau bà ấy chỉ là ở phía trên bên trái, nên điểm chảy máu nhiều khả năng là lách, tiếp theo là dạ dày, và thận trái! Cho nên, tôi định sẽ cầm máu trên các động mạch ở gần ba cơ quan này!” Mấy bác sĩ cấp cứu nhìn nhau, không tin vào tai mình. Sao gia hỏa này lại tùy tiện xác định được điểm chảy máu ở đâu vậy?!
Thấy mấy bác sĩ còn đang do dự, Trương Dịch không nhịn được hét lớn: “Nhanh lên! Đưa đồ qua đây cứu người đi, thất thần cái gì vậy? Kim tiêm, dao mổ, bông gòn, thuốc sát trùng, que gạt, đúng rồi! Lấy thêm một con dao phẫu thuật nhỏ nữa!” Tiếng hét của Trương Dịch khiến y tá bên cạnh giật bắn cả mình! Trời ạ! Lại có một bác sĩ vừa đẹp trai vừa hơi hung dữ thế này! Y tá cuống cuồng chạy lên xe lấy dụng cụ cấp cứu.
Kìm cầm máu, thuốc sát trùng, bông gòn, que gạt, kim tiêm, dao phẫu thuật nhỏ!
“Đưa đây, đưa đây.” Y tá chạy vội đến trước mặt Trương Dịch, đưa đồ cho hắn.
“Trước tiên thiết lập hai đường truyền tĩnh mạch ở hai tay, dùng kim luồn.” Trương Dịch vừa bơm thuốc vào ống tiêm vừa nói. Y tá gật đầu liên tục: “Được rồi!” Cô y tá này cũng là người có nhiều kinh nghiệm cấp cứu. Đặt kim luồn hai bên đều thành công ngay lập tức. Đồng thời, cô còn chủ động mang máy đo điện tim đến để theo dõi.
Cùng lúc đó, Trương Dịch đã ấn chặt tay vào vị trí lách phía trên bên trái bụng của người bệnh. Sau khi sát trùng, hắn đưa kim tiêm xuyên qua da, tiêm thuốc tê tại chỗ. Tiếp đó, hắn mở dao phẫu thuật nhỏ, rạch một đường một centimet trên da. Cảnh tượng này khiến những người xung quanh đứng xem kinh ngạc!
“Má ơi! Trên đường cái mà cũng mổ bụng luôn sao? Thật là kích thích quá!” “A! Có máu, máu chảy ra!” “Mấy đứa nhỏ đừng nhìn, che mắt lại!” “Mau quay lại đi, bác sĩ đẹp trai này lại chuẩn bị cứu người kìa!” Đám đông xôn xao! Giữa ban ngày ban mặt, Trương Dịch dám trực tiếp mổ bụng cứu người! Tuy vết cắt không lớn, chỉ một centimet, nhưng đủ để những người chưa từng thấy cảnh này cảm thấy kinh hãi.
Mấy bác sĩ cấp cứu bên cạnh vẫn nghi ngờ Trương Dịch có thể trực tiếp cầm máu được không. Tuy nhiên, vì có nhiều bệnh nhân ở hiện trường, nên bác sĩ từ xe cấp cứu khác đã giúp đỡ đưa bệnh nhân lên xe, trước tiên đưa những người bị thương đến bệnh viện. Bên cạnh Trương Dịch chỉ còn một bác sĩ cấp cứu.
Lúc này, trên mặt vị bác sĩ này cũng hiện lên một tia hoảng sợ. Sao gia hỏa này lại cầm máu dễ dàng vậy?! Rồi anh thấy Trương Dịch cầm kìm cầm máu và đưa vào bên trong! Lúc này, bác sĩ mới thấy có chút quen quen. Sao cảm giác đã từng thấy ở đâu rồi thì phải? Đúng rồi! Anh ta nhớ ra rồi! Vụ ẩu đả tại Bệnh viện Hồi Sinh trước đó cũng như vậy! Vị bác sĩ quỳ gối dưới đất kia cũng trực tiếp dùng kìm cầm máu để chặn máu!
Vân vân… Bác sĩ cấp cứu đột nhiên lại nhìn kỹ Trương Dịch. Sao anh ta có cảm giác… dáng người của cậu này giống với người đã cứu người ở Bệnh viện Hồi Sinh đến thế? Chẳng lẽ người kia chính là hắn?
Đúng lúc này, tay của Trương Dịch đột ngột dừng lại! Tất cả mọi người đều hồi hộp nhìn hắn!
“Sao rồi? Cầm máu được chưa?” “Trời ơi, căng thẳng quá, sắc mặt bà bác trắng quá, trắng dã luôn! Không biết có qua khỏi không nữa?” “Trời ơi, tội nghiệp quá, xin trời, nhất định phải cứu sống bà ấy nha!” “Tin bác sĩ này đi, lần trước anh ấy cũng đã cứu được người bị ngộ độc ở Bệnh viện Hồi Sinh đó.” “Đúng đúng, tin anh ấy đi!” Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao. Trương Dịch khẽ khép kìm cầm máu trong tay lại rồi nói: “Ổn rồi, trước treo một chai nước muối sinh lý, mau chóng đưa đến bệnh viện!” Thành công rồi sao? Hô~ tốt quá rồi!! Thành công rồi!
“Bộp bộp bộp!” Mọi người xung quanh vỗ tay tự phát tán thưởng cho Trương Dịch. Quá giỏi! Bác sĩ này lại dùng kìm cầm máu mà chặn được máu! Sau khi quay lại cảnh tượng này, không ít người qua đường đã nhanh chóng đăng tải video lên mạng.
Tại hiện trường, bác sĩ cấp cứu vẻ mặt không tin được nhìn Trương Dịch! Vậy là xong rồi? Hắn làm sao biết đã xong? Không nhìn thấy gì mà chỉ cần dùng kìm là chặn được máu rồi?
Máy đo điện tim hiển thị huyết áp 84/50 mmHg. Nhưng chỉ số lại không giảm thêm nữa, cơ bản ổn định ở mức này. Chẳng lẽ hắn thật sự là người đã cứu người ở Bệnh viện Hồi Sinh lần trước? Trong lúc bác sĩ cấp cứu đang suy tư, Trương Dịch lại tiếp tục lên tiếng: “Lấy băng gạc và băng dính cho tôi! Cố định kìm cầm máu lại, còn cả cáng cứu thương nữa, người này cần phải được đưa đến bệnh viện ngay!” Y tá rất tích cực, chạy tới chạy lui và mang đồ tới trong chớp mắt. Băng gạc nhẹ nhàng che vết thương, dùng băng dính cố định lại. Lúc này, bác sĩ cấp cứu mới giúp đỡ đưa bà bác lên xe cấp cứu.
Người bệnh bị xuất huyết não bên cạnh cũng được thiết lập đường truyền tĩnh mạch và truyền dịch. Nhìn người bị thương đã được đưa lên xe cấp cứu hết, Trương Dịch lúc này mới thở phào một hơi… Cùng lúc đó.
Bệnh viện Hồi Sinh. Sân thi đấu hữu nghị Quy Bồi Sinh. Thời điểm này đã hơn mười giờ sáng. Đã vượt quá thời gian chính thức bắt đầu cuộc thi. Nhưng tại hiện trường, dường như vẫn chưa có dấu hiệu bắt đầu.
Dương Bình Vĩ, phó cục trưởng cục vệ sinh thành phố Thiên Hà cũng được mời tham gia, trở thành giám khảo. Đương nhiên, ngoài hắn còn có Lôi Thần Quang cùng với các viện trưởng khác của bệnh viện Hồi Sinh. Cả chủ nhiệm bộ phận của cục vệ sinh tỉnh Vân cũng có mặt. Gần như tất cả đều là các quan chức trong ngành y tế.
Lúc này, một lão giả đang ngồi ở chính giữa chau mày, vẻ mặt không vui nói: “Chủ nhiệm Dương, viện trưởng Lôi, hôm nay không phải là tôi không nể mặt các vị! Mà là cái nhân vật các vị nói đến, đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện ở trường đấu! Hắn căn bản không hề coi trọng trận thi đấu này! Được rồi! Bắt đầu cuộc thi luôn đi, tiện thể, tước luôn tư cách dự thi của hắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận