Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 809: Phan hồng thịnh nhận hối lộ chứng cứ!

Chương 809: Chứng cứ Phan Hồng Thịnh nhận hối lộ!
Sau khi trao đổi với Vương Băng Băng, nàng liền tiến cử một người. Ai mà không biết người này, chính là một phóng viên bạn mà nàng quen. Phóng viên đó nha, có đôi khi cũng không đơn giản là một phóng viên kiếm sống. Giống như một vài ký giả, nói dễ nghe thì là phóng viên, nhưng cũng có thể gọi là cẩu tử. Vốn dĩ người phóng viên này gần đây không có việc gì làm, đang buồn chán. Bạn học cũ Vương Băng Băng liền giới thiệu cho hắn một đơn hàng. Chỉ là hắn cũng không biết đối phương là ai. Bất quá không sao, quản người đó là ai chứ. Có tiền là được. Trương Dịch sau khi thêm bạn với hắn, đã gửi hai tấm ảnh chụp, cùng địa chỉ hiện tại Lục Cao và bọn họ đang tổ chức tiệc công ở hội sở.
"Hai người kia hiện đang hát Karaoke tại Thiên Thượng Nhân Gian, giúp ta để mắt tới, tốt nhất chụp được ảnh bọn họ cùng khung hình."
"Thiên Thượng Nhân Gian? Ai da, chỗ đó ta quen thuộc nhất, mấy minh tinh kia thường xuyên đi Thiên Thượng Nhân Gian tiêu xài khi bị chụp, cứ chờ đi ông chủ, đảm bảo cho ngài ngon nghẻ ~!"
"Bất quá, chỉ nhìn ảnh của hai người bọn họ, ta còn chưa quen lắm, mà hiện tại trời cũng hơi tối, ta sợ chụp không rõ lại làm hỏng việc của ngài. Hôm nay họ ăn mặc như nào, ngài biết không? Cho ta xem qua một chút để ta nhớ mặt."
Thấy hồi âm, Trương Dịch trực tiếp chuyển video Lục Cao đăng trong group bạn học cho hắn.
"Người đàn ông trung niên ở góc khuất, cùng người đàn ông trẻ tuổi ôm hai cô gái ở giữa, thấy chưa?"
Trương Dịch nhanh chóng nhận được hồi âm.
"Ai da, đây chẳng phải phòng mây đình sao? Phòng xa hoa nhất của Thiên Thượng Nhân Gian, rất nhiều người có tiền và minh tinh thích bao chỗ này để liên hoan! Ta thường xuyên ở đó rình, ngài chờ! Ta không những có thể chụp được hai người họ chung khung hình, còn có thể trà trộn vào chụp cận cảnh nữa đấy!"
Trương Dịch cũng không ngờ người bạn phóng viên này lại có tâm như vậy. Xem ra trước kia hắn cũng thường xuyên ngồi rình chụp lén mấy đại minh tinh.
"Tốt, mấy ngày nay giúp ta để mắt tới một chút, chỉ cần bọn họ có giao dịch tiền bạc, hoặc có thể thu thập được sơ đồ hay tin tức giọng nói của hai người bọn họ đều được, làm phiền ngươi."
"Hắc hắc, không phiền phức đâu ông chủ, ta cũng chỉ là lấy tiền làm việc thôi, huống hồ ngài lại còn hào phóng như vậy ~!"
Nói rõ xong, người bạn phóng viên nhanh chóng bắt tay vào làm việc cho Trương Dịch. Trước kia là địch ở trong tối, Trương Dịch ở ngoài sáng. Nhiều việc không tiện xử lý. Hiện tại thì ngược lại, Trương Dịch ở trong tối, bọn họ ở ngoài sáng. Như vậy mọi chuyện dễ làm hơn nhiều.
Lục Cao và Phan Hồng Thịnh hiện tại chắc vẫn không biết mình đã đoán được kẻ đứng sau màn là hai người bọn họ. Đã hai người bọn họ thông đồng làm bậy, chắc chắn sẽ còn phát sinh giao dịch tiền bạc. Phan Hồng Thịnh là một cáo già, chắc chắn sẽ không để lộ sơ hở gì trên dòng tiền ngân hàng. Vậy thì chỉ có giao dịch tiền mặt. Cho dù hôm nay không giao dịch trong phòng, thì đợi khi tin tức dư luận bùng nổ, sau khi bọn họ cho rằng mình nhất định sẽ ngã ngựa thì sao? Lúc đó chắc chắn sẽ giao dịch tiền bạc.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là phỏng đoán của Trương Dịch. Lỡ như Phan Hồng Thịnh này không tham lam đến vậy, chỉ muốn vị trí trợ lý viện trưởng thôi thì cũng chỉ có thể chờ có sơ đồ. Có sơ đồ cũng được. Đến ngày chân tướng rõ ràng, Trương Dịch sẽ đem tất cả chứng cứ đã thu thập được ra trước mặt mọi người.
Sau khi đặt điện thoại xuống, tâm trạng Trương Dịch vẫn khá tốt. Tắm rửa rồi đắc ý nằm xuống luyện tập giải phẫu...
...Mà lúc này, trong một khu chung cư bình thường. Một nữ hài có gương mặt thanh tú đang theo dõi hình ảnh đen sì trong điện thoại với vẻ mặt ảo não.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Sao không nhìn thấy gì hết vậy? Không phải bác sĩ Trương đã nhận gấu bông sao? Sao hắn không mang về nhà vậy?"
"Lẽ nào... Hắn đã phát hiện trong mắt con gấu bông này có camera?"
"Cũng không đúng mà, camera này là loại camera siêu nhỏ mới nhất, mắt thường rất khó phát hiện."
"Ai ~ tiếc thật đấy, không nhìn thấy bác sĩ Trương cởi trần chạy loanh quanh trong nhà vào ban đêm~ Cơ bụng của bác sĩ Trương chắc hẳn là có tám múi nhỉ? Cơ đùi chắc cũng phải rất mạnh mẽ và đầy đặn ~ lông trên người có nhiều không nhỉ?"
"Ai ~ tiếc thì tiếc vậy, đặt ở phòng hoặc văn phòng cũng được, như vậy chí ít còn có thể thấy bộ dạng làm việc của hắn vào ban ngày~"
"Bác sĩ Trương lúc làm việc cũng rất đẹp trai~"
Mang theo những ảo tưởng màu vàng trong đầu, nữ hài đỏ mặt vào phòng tắm...
Đêm đó, Trương Dịch bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Sau khi rời khỏi phòng giải phẫu, hiện tại đã gần 0 giờ. Đúng lúc, điện thoại đó là của người bạn cẩu tử kia gọi tới.
"Alo?"
"Alo ông chủ? Chụp được rồi! Tất cả đều chụp được rồi!"
Cẩu tử rất là kích động, hiếm khi có lần nào hắn mới ra quân đã lập tức trúng ngay như vậy. Trước đây, mỗi lần rình minh tinh, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng, thậm chí lâu hơn có khi còn phải đến nửa năm mới có thể chụp được chút tin tức xấu. Không ngờ hôm nay nhận được vụ này, buổi tối đã giải quyết xong rồi?!
Ha ha ha ~ Ta quả nhiên sinh ra là để làm phóng viên mà~!
"Chụp được cái gì rồi?" Trương Dịch từ trên giường ngồi dậy.
"Giao dịch tiền bạc! Trước đây ta hay nằm vùng ở Thiên Thượng Nhân Gian, mấy người marketing ta đều quen, ta cho chút tiền lì xì là bọn họ đồng ý cho ta đóng giả phục vụ để vào phòng phục vụ."
"Ta cứ ngồi ở cổng rình, rình rất lâu mới thấy hai người họ ghé đầu vào nói chuyện! Ta nhắm đúng thời cơ, lập tức chạy vào giả bộ rót rượu cho họ, rồi thấy người trẻ tuổi kia lấy từ trong túi xách bên cạnh ra một xấp giấy màu vàng rất dày, nhìn thì có độ dày tầm mười vạn tệ!"
"Lúc đầu ta còn không xác định có phải là tiền không, nhưng hình như người đàn ông trung niên có chút không tin, nên đã mở xấp giấy đó ra xem, còn nghiêng người sang đếm, vừa vặn ta đang đứng ở chỗ mà hắn nghiêng người. Haha, không chỉ chụp được toàn bộ quá trình giao dịch, còn chụp được toàn bộ quá trình người đàn ông trung niên đếm tiền!"
"Là video hay ảnh chụp, hình ảnh rõ ràng không?"
"Ai da ông chủ, tôi làm nghề này từ hồi tốt nghiệp, lẽ nào lại không biết sao? Tuy tôi dùng camera siêu nhỏ, nhưng hình ảnh vẫn rõ ràng, ông chờ chút, tôi gửi cho ông xem ngay đây."
"Được, cảm ơn cậu."
Rất nhanh, Wechat đã nhận được mấy tin video. Trương Dịch mở ra xem, quả nhiên giống hệt những gì người phóng viên kia miêu tả. Thậm chí còn mơ hồ nghe được giọng của họ nói chuyện.
"Chút tấm lòng... Việc thành... Đảm bảo ngươi... Hắn xuống đài!"
"Được! Chỉ cần có thể khiến Trương Dịch... Vui sướng!"
Nghe không rõ lắm vì âm nhạc quá ồn ào. Nhưng chỉ bằng mấy câu nói đó thôi, cũng đã có thể vững chắc chứng thực được phỏng đoán của Trương Dịch. Nhưng để định tội vẫn còn thiếu một chút đoạn đối thoại hoàn chỉnh.
"Tiểu Lý, đêm nay làm phiền cậu tiếp tục giúp tôi để mắt tới, nếu như sau này còn có giao dịch gì thì nhất định phải chụp được, đặc biệt là nếu bọn họ say rượu có khả năng sẽ còn dẫn theo mấy cô gái tiếp rượu đi đâu khác nữa."
"Được rồi ~ Tôi hiểu cả rồi ~! Cứ yên tâm đi ông chủ ~ Tôi làm việc rất nhanh nhẹn mà!"
Sau một đêm dư luận lên men. Đến tận sáng sớm ngày hôm sau, các tin tức trên bảng xếp hạng tìm kiếm nóng vẫn đều liên quan đến việc Trương Dịch nhận hối lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận