Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 730: Trương Dịch thao tác biểu hiện ra bắt đầu

Chương 730: Trương Dịch thao tác biểu hiện ra bắt đầu Mọi người đều là người thông minh. Chỉ cần giải thích đơn giản một chút liền hiểu tại sao Trương Dịch lại làm như vậy. Nhưng Kim Chính Luân lại không hài lòng lắm, ban đầu định thu năm người, ông ta còn thấy ít. Kết quả lại chỉ có hai người? Thật vất vả tạo ra tình cảnh lớn như vậy để thu đồ, chỉ có hai người không khỏi quá đáng tiếc! Tốn nhiều công sức sắp xếp nhiều nhân tài như vậy để làm gì? Để bọn họ đi sao? Kim Chính Luân không nỡ! Nhưng bây giờ nhất thời lại không tìm được lý do thích hợp để giữ bọn họ lại, trong lòng ông ta thật sự rất khó chịu! Nghĩ ngợi, Kim Chính Luân bước nhanh đến trước mặt Trương Dịch kéo tay hắn, muốn khuyên vài câu: "Trương Dịch à, ngươi không nghĩ thêm sao? Chỉ thu hai người... Quá đáng tiếc!"
Thấy vẻ mặt khó xử của Kim Chính Luân, Trương Dịch biết ngay trong lòng ông ta đang nghĩ gì. Chẳng qua là muốn mượn lần thu đồ này để đào thêm nhân tài cao cấp từ khắp cả nước về Hiệp Hòa. Chỉ cần Trương Dịch nhận thêm một đồ đệ, bọn họ sẽ có lý do chính đáng để đào thêm người. Nhưng đối với Trương Dịch thì điều này không cần thiết. Hắn chỉ muốn thu đồ mà thôi. Mục đích chính của hắn là truyền thừa y thuật. Mà người truyền thừa thì chắc chắn phải là người có năng lực học tập và thiên phú mạnh, đúng không? Trong mấy người này thì cũng chỉ có Lý Minh Lượng và Lý Bình Bình là không tệ. Người khác hắn thật sự không vừa mắt. Huống hồ, vấn đề nhân sự của bệnh viện đâu phải do hắn quản, hắn có phải viện trưởng đâu. Hơn nữa, trước khi bắt đầu khảo hạch cũng đã nói rõ chỉ những ai đạt điểm tuyệt đối mới đủ tiêu chuẩn. Bây giờ lại muốn thu nhiều, chẳng phải không công bằng sao? Trương Dịch thẳng thắn từ chối: "Không, viện trưởng, đã chỉ có hai người đạt điểm tuyệt đối thì chỉ lấy hai người, theo như lúc trước chúng ta đã nói."
"Nhưng mà... Lúc trước không phải đã nói năm người sao? Sao giờ lại thành hai người?"
"Kim viện trưởng, ta không phải cũng đã nói quyền quyết định cuối cùng thuộc về ta sao?"
"Ta cái này..."
Một câu của Trương Dịch lại làm Kim Chính Luân im lặng. Trước khi tuyển đồ đệ, bọn họ xác thực đã nói rõ, việc chọn ai hay không vẫn phải xem Trương Dịch có hài lòng hay không. Nhưng mà... năm người biến thành hai người. Tốn công sức nửa ngày mà chỉ thu được hai người? Ai! Đáng tiếc quá!
"Kim viện trưởng, mấy người điểm tuyệt đối cuối cùng kia, ngài có thực sự chấm điểm như vậy không?" Trương Dịch thấy Kim Chính Luân hình như còn muốn nói gì đó, liền ghé sát tai ông thì thầm vài câu. Trực tiếp làm rõ mọi chuyện. Quả nhiên, một giây sau Kim Chính Luân lộ ra vẻ hoảng hốt. Ối, Trương Dịch làm sao biết được hai người cuối cùng ông cố ý cho điểm tuyệt đối? Ông chỉ muốn đủ năm người mà thôi! Cũng đâu có làm chuyện xấu xa gì đâu! Sao Trương Dịch lại có vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống ông vậy?
"Ta... haha... ta..."
Giằng co vài giây, cuối cùng Kim Chính Luân vẫn phải chịu thua. Ai! Thằng nhóc này! Sao mà thông minh vậy? Cái gì cũng không qua mắt được hắn. Thế là ông đành vội vàng cười xòa: "Haha, ài, ngươi xem ta này, giống như quên mất chuyện còn chưa giải quyết, thôi được, thu hai người thì thu hai người, sang năm hoặc năm sau tiếp tục là được. Chẳng phải ngươi còn muốn biểu diễn thao tác sao? Nhanh lên đi, mọi người đang đợi đấy~ Ta xem xong còn phải đi giải quyết công việc của mình nữa."
Trương Dịch bất đắc dĩ nhếch môi: "Kim viện trưởng, lần sau không được làm như vậy nữa đấy, phải công bằng, thực lực không bằng thì không thể cho điểm tuyệt đối."
"Ai, được được được." Kim Chính Luân gật đầu lia lịa: "Biết rồi biết rồi, tranh thủ thời gian bắt đầu đi!"
Hai người trao đổi vài câu riêng với nhau, sau đó mới bắt đầu đến phần được mọi người mong chờ nhất hôm nay. Thậm chí còn chưa đợi Trương Dịch lên tiếng, đã có người thúc giục: "Bác sĩ Trương, khi nào anh mới bắt đầu thao tác vậy? Chúng tôi đợi cả buổi rồi."
"Đúng vậy đúng vậy, nhanh bắt đầu đi."
Trương Dịch giơ tay lên, ra hiệu cho mọi người im lặng: "Vậy ta xin trịnh trọng tuyên bố lại một lần nữa, hai người cuối cùng được chọn vào vòng này là bác sĩ Lý Minh Lượng và Lý Bình Bình, sáng mai hai người hãy đến khoa cấp cứu báo danh trước. Còn năm vị không vượt qua kỳ kiểm tra, ta mong các vị đừng nản lòng. Ta còn trẻ, cả đời không chỉ có một lần thu đồ. Ta hy vọng lần sau tuyển chọn sẽ có may mắn gặp lại các vị. Mong đến lúc đó các vị sẽ cho ta một cái nhìn khác!"
Ban đầu năm người không được chọn vẫn còn có chút bất mãn không vui trong lòng. Nghe Trương Dịch nói như vậy thì coi như bỏ qua. Trương Dịch yêu cầu cao, đúng là bọn họ lần này không chuẩn bị đầy đủ. Giống như Hầu Dũng vừa rồi trước khi đi nói, lần sau đến, bọn họ nhất định phải làm cho Trương Dịch phải nhìn bằng con mắt khác!
"Được rồi, vậy tiếp theo ta sẽ bắt đầu biểu diễn thao tác."
Vừa dứt lời, toàn bộ người trong phòng thao tác bao gồm những bác sĩ đang vây xem ở cổng và ngoài cửa sổ đều cùng nhau làm một động tác giống nhau. Đó là rút điện thoại ra. Trương Dịch sắp biểu diễn thao tác! Vậy thì phải nhanh chóng cầm điện thoại lên quay lại chứ! Cảnh tượng đồng loạt này cứ như là đã được huấn luyện từ trước vậy. Làm cho mấy người nước ngoài giật mình. Chỉ thấy Trương Dịch vừa dứt lời đột nhiên mọi người liền rút điện thoại ra. Động tác còn vô cùng đồng đều!
"Trời ạ, bọn họ đang làm gì vậy?"
"Sao đột nhiên lại lấy điện thoại ra rồi? Là muốn quay phim sao?"
Trần vội vàng dịch cho bọn họ: "Đúng vậy, Trương Dịch nói anh ấy sắp bắt đầu biểu diễn thao tác, cho nên những bác sĩ này mới lấy điện thoại ra, chắc là để quay lại thao tác của Trương Dịch."
"Ôi trời ơi, thật lợi hại, vậy mà có thể khiến mọi người cùng lúc rút điện thoại ra, không biết còn tưởng ngôi sao nào đến."
"Ta tò mò không biết Trương Dịch rốt cuộc giỏi đến mức nào, hay là ta cũng quay thử xem?"
"Haha, ta cũng hùa theo xem thử!"
"Ta không xem đâu, thao tác thì có gì hay mà xem chứ!"
Đám người nước ngoài tranh cãi không ngớt. Có người muốn quay lại xem, muốn xem thao tác của Trương Dịch rốt cuộc có gì kinh ngạc. Có người lại không hứng thú, cảm thấy Trương Dịch giỏi lắm cũng chỉ hơn Lý Minh Lượng một chút thôi.
Ở trên bàn thao tác, Trương Dịch đã lấy ra từ trong túi đồ đường khâu đã chuẩn bị chuyên dụng. Đường khâu này là do chính Trương Dịch nghĩ ra. Trước đây hắn phát hiện rất nhiều bác sĩ khâu vá không chỉ kém, lúc thắt nút còn rất lúng túng. Việc khâu vá như vậy không những dễ để lại sẹo, còn không có lợi cho việc làm liền da thịt. Cho nên, Trương Dịch đã nghĩ ra một biện pháp giải quyết hoàn hảo. Đó chính là nghiên cứu ra loại đường khâu không cần thắt nút. Sau khi khâu xong, chỉ cần cắt đầu sợi chỉ, không cần thắt nút nhiều lần là có thể hoàn thành thao tác, vừa tiết kiệm thời gian vừa ít tốn sức. Thấy Trương Dịch lấy ra một gói chỉ khâu bình thường, mọi người vẫn chưa nhận ra sự khác thường của loại chỉ này.
Ngay sau đó, lại thấy hắn lấy ra từ trong túi một miếng thịt heo khá lớn. Mọi người lập tức hiểu ra Trương Dịch đây là muốn khâu vá trên thịt heo. Mấy người nước ngoài xem xong thì trên mặt lại hiện lên vẻ thất vọng: "Thôi đi, còn tưởng Trương Dịch giỏi giang thế nào, không ngờ vẫn là thịt heo."
"Đúng thế, còn không bằng Lý Minh Lượng kia, Lý Minh Lượng ít nhất còn tự mình rạch vết thương."
"Không thể nào? Được thổi phồng giỏi giang thế, hóa ra cũng chỉ có một miếng thịt heo thôi sao?"
Kết quả một giây sau! Sau khi nhìn thấy Trương Dịch lấy ra từ trong túi một món đồ nhỏ, mấy người nước ngoài ngay lập tức im bặt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận