Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 100: Đậu đen rau muống! Thật đúng là giảo hẹp tính bệnh tắc ruột

"Mở mắt ra mà nhìn cho kỹ này, thứ nhất, trên phim CT của người bệnh ta không thấy có những mảng tối liền nhau, cho thấy đây không phải là tắc nghẽn do dính liền. Thứ hai, cũng không có dấu hiệu chèn ép, vậy thì chắc chắn không phải do khối u. Cũng không phải xoắn ruột, sán ruột ngoài hay sán ruột trong gì cả. Khả năng duy nhất là do viêm. Với bệnh án viêm dạ dày cấp tính này, nếu bác sĩ chẩn đoán không phải là chủ nhiệm Lý, thì hẳn là một bác sĩ trẻ. Vừa phát hiện có chút dấu hiệu viêm nhiễm, đã không cân nhắc đến những khả năng khác, mà lập tức kết luận là viêm dạ dày cấp tính. Đây nhất định là sai lầm. Thực ra nếu quan sát kỹ, sẽ thấy vị trí này, chính là chỗ này." Trương Dịch đưa tay chỉ vào một đoạn thành ruột gần đó trên phim CT. "Viện trưởng Cố, ngài xem kỹ chỗ này xem, có phải cảm giác thành ruột hơi dày lên không? Ta nghi là tắc mạch." Cố Hồng Đào cố ý rướn cổ lên nhìn chăm chú. Nhưng đây chỉ là phim CT thường, không phải CT có cản quang... cũng không dễ để nhìn rõ. Sau đó, Cố Hồng Đào kinh ngạc nhìn Trương Dịch. Tên nhóc này mắt tinh thật! Đến cả chỗ này mà cũng nhìn ra được?! Tiếp đó, Trương Dịch lại nói: "Về phần nguyên nhân gây tắc mạch, cũng có thể tìm ra. Xem điện tâm đồ thì thấy bà cụ này bị rung nhĩ phải không? Nhìn tiếp chỉ số cholesterol thì cũng cao. Viện trưởng Cố ngài là người có chuyên môn, hẳn biết cholesterol không bao giờ ‘độc bá thiên hạ’. Khi nó tăng cao thì những chỉ số khác cũng thường sẽ tăng theo. Nếu không tin bây giờ ngài có thể cho xét nghiệm lại mỡ máu. Vậy nên, tổng hợp lại thì ta nghi bà cụ này vốn có tiền sử tắc nghẽn động mạch. Mà vị trí tắc nghẽn lại vừa khéo nằm trong tim. Tắc nghẽn động mạch trong tim thường gặp nhất là ở van tim. Cho nên, ta mạnh dạn đưa ra phán đoán thế này. Có thể là tắc nghẽn ở van tim trái, hoặc van tim phải, khi rung nhĩ thì bị bong ra. Nhìn đoạn thành ruột dày lên kia chưa? Ta nghi là chỗ mạch máu bong ra rơi đúng vào chỗ này. Việc bà cụ uống sữa bò hết hạn đúng là có ảnh hưởng. Nhưng tình trạng viêm có lẽ chỉ là yếu tố thứ phát mà thôi. Nguyên nhân thực sự dẫn đến tắc ruột của bà là cục máu đông này!" Trương Dịch vừa dứt lời. Xung quanh rơi vào tĩnh lặng hoàn toàn! Mấy vị lãnh đạo và bác sĩ xung quanh đều đồng loạt mở to mắt nhìn Trương Dịch. Ôi mẹ ơi! Sao thằng nhóc này nói cứ như thể tận mắt thấy vậy?! Vừa lúc này kết quả chụp ruột non của bà cụ cũng có. Cố Hồng Đào nhìn qua. Đậu đen rau muống! Đúng là tắc ruột do nghẽn mạch! Mà còn cho thấy có dấu hiệu tắc mạch thật! Vẻ mặt Cố Hồng Đào hết sức kinh ngạc! Toàn bộ sự việc đều bị người trẻ tuổi kia nói trúng phóc! Ngay lập tức, Cố Hồng Đào không kịp nhìn Trương Dịch thêm lần nào nữa. Liền lập tức phân phó: "Mau đưa bệnh nhân vào phòng phẫu thuật! Người nhà đâu? Người nhà ở đâu rồi? Thông báo với họ để bệnh nhân lên bàn mổ ngay!" "Rõ!" Liêu Chu kinh ngạc nhìn Trương Dịch một cái rồi cũng vội vàng đi lo liệu mọi việc. Chỉ có Vương Hách. Hắn mặt mày ngơ ngác nhìn Trương Dịch. Sau đó, lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía Trương Dịch và thốt ra hai chữ: "Trâu bò!" Trương Dịch bình thản nhìn hắn một cái. Sau đó, thấy bà cụ được đưa lên phòng mổ, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm. Tắc ruột, đặc biệt là tắc ruột do cục máu đông gây ra, tốt nhất là mổ càng sớm càng tốt. Để càng lâu thì diện tích hoại tử càng lớn. Đến lúc đó mà phải cắt bỏ quá nhiều ruột thì sẽ ảnh hưởng đến chức năng tiêu hóa hấp thu, có thể dẫn đến hội chứng ruột ngắn. Đương nhiên, nếu đúng là như vậy thì Trương Dịch cũng chẳng có cách nào. Hôm nay nếu không phải có Trương Dịch ở đây mà phát hiện ra tình trạng của bà cụ thì đoán chừng cả nhà người ta bây giờ còn đang mỏi mòn chờ đợi ở phòng khám bệnh rồi. Hoặc thậm chí có thể còn bi đát hơn. Khoa xét nghiệm mà chẩn đoán nhầm, để người bệnh c·h·ế·t ở phòng cấp cứu cũng không chừng ấy chứ. Ai. Thở dài một tiếng, Trương Dịch lúc này mới quay người đi tìm cậu mợ của mình. Vừa rồi bận bịu quá nên quên béng mất. Phía sau Vương Hách đuổi theo: "Này cậu em! Cậu là bác sĩ nội trú của bệnh viện nào thế? Giỏi thật nha. Nhiều bác sĩ trẻ còn chẩn đoán còn không ra mà cậu đã đọc được cả phim CT rồi?" "Bệnh viện Nhân dân thành phố Thiên Hà, cậu có nghe qua không?" Vương Hách suy nghĩ một hồi rồi hỏi: "Thiên Hà? Có phải là Thiên Hà ở tỉnh Vân?" Trương Dịch gật đầu: "Đúng." Vương Hách lại lần nữa lộ ra vẻ kinh ngạc. Bệnh viện Nhân dân thành phố Thiên Hà cũng là bệnh viện tam giáp rồi chứ! Mà lại để một bác sĩ nội trú làm trợ lý chủ nhiệm khoa! Đương nhiên, người trợ lý chủ nhiệm này nhìn qua vẫn rất trâu bò. Ngay cả viện trưởng Cố của bọn hắn cũng không nhìn ra thành ruột dày lên. Vậy mà cậu ta lại phát hiện được! Cho thấy người trẻ tuổi này đúng là không tầm thường. Trương Dịch thì ở đại sảnh, trên ghế dài thấy Hứa Trường Nguyên và Đường Hiểu Hà. Vội vàng bước tới: "Xin lỗi nhé, vừa nãy thấy bệnh nhân bị bệnh nghề nghiệp nên mải mê, khiến mọi người phải chờ lâu." Hứa Trường Nguyên cười xua tay: "Có gì đâu, cháu ta là bác sĩ, ta còn thấy tự hào không hết ấy chứ!" "Đúng đó, nếu không phải con bé Đình Đình học giỏi thì ta đã muốn cho nó cũng học y khoa rồi." Trương Dịch cười hỏi: "Điểm thi thử gần đây nhất của Đình Đình là bao nhiêu vậy?" Đường Hiểu Hà bất đắc dĩ lắc đầu: "Hơn 500 điểm, chưa được 520." "Vậy cố gắng thêm chút nữa là có thể thi đỗ rồi, không được trường trong tỉnh thì có thể cân nhắc các trường ngoài tỉnh, nhưng quan trọng nhất vẫn là phải xem Đình Đình thích gì. Cứ ép nó học những thứ mà nó không thích thì cũng không tốt." Ba người nói chuyện phiếm rồi cùng nhau thong thả về nhà. Cùng lúc này. Bệnh viện nhân dân số một thành phố Mây, phòng phẫu thuật. Cố Hồng Đào đích thân tiến hành ca phẫu thuật tắc ruột này. Bà dì 65 tuổi đã được đưa khẩn cấp lên bàn mổ. Sau khi gây mê toàn thân, mở ổ bụng ra, thì thấy đã có chút dịch chảy ra. "Rửa sạch, hút dịch." Sau đó tìm đến đoạn ruột bị tắc. Kết quả cho thấy, phần lớn ruột non của người bệnh, kể cả đoạn đầu của ruột kết ngang đều đã bị hoại tử. Thậm chí còn bắt đầu biến đen. Dùng tay chạm vào mạc treo ruột non đoạn cuối và các tiểu động mạch thì phát hiện. Mạch máu đã biến mất không còn đập nữa. "Không ổn, hoại tử hoàn toàn rồi, phải cắt thôi." Trước khi cắt đoạn ruột nghi bị hoại tử, bác sĩ phải sờ nắn và thăm dò. Xem đoạn ruột còn phản ứng gì không. Hoặc xem động mạch máu còn đập hay không. Nếu cả hai đều không còn thì chứng tỏ ruột đã hoại tử hoàn toàn và có thể cắt bỏ. "Thắt garo đoạn đầu ruột non, ruột kết và một phần của đại tràng." Sau khi thắt garo xong, cần phải hút hết dịch và phân ra ngoài. Sau đó tiến hành cắt bỏ phần ruột đã hoại tử. Rồi nối lại những đoạn ruột còn lại. Ca này xem như là bệnh nhân được đưa đến bệnh viện không sớm mà cũng không quá muộn. Sau khi cắt bỏ xong thì đoạn ruột còn lại của bà cụ chỉ dài khoảng 2 mét rưỡi. Có lẽ sẽ ảnh hưởng đến chức năng tiêu hóa và hấp thụ. Nhưng chỉ còn cách đó mà thôi. Sau khi đóng bụng, Cố Hồng Đào vẫn còn một thắc mắc. Liền đi đến chỗ những đoạn ruột vừa bị cắt bỏ để quan sát. Cuối cùng tìm thấy đúng cái đoạn thành ruột dày lên mà thằng nhóc kia nói lúc nãy. Nhìn kỹ thì thấy. Đúng là có một cục tắc nghẽn mạch máu ở bên trong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận