Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 754: Trương Dịch, một cái để hắn rất mâu thuẫn người

Chương 754: Trương Dịch, một người khiến hắn rất mâu thuẫn
Biết tin Trương Dịch thứ sáu muốn chủ trì hội nghị, lại còn liên quan tới bệnh u tế bào ưa crôm hiếm gặp, toàn bộ nhóm chat gần như là một truyền mười, mười truyền trăm rồi truyền ra.
Lúc này chính là chín giờ tối, cũng là thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi của các đồng nghiệp trong bệnh viện. Ai nấy đều hoặc là ở nhà xem ti vi, đọc sách, hoặc là đang ôm điện thoại tán gẫu. Ngay cả mấy vị lãnh đạo bệnh viện cũng đang lén lút theo dõi, âm thầm quan sát ghi chép trò chuyện trong nhóm.
Đừng nói là những người trẻ tuổi. Những lãnh đạo như bọn họ nghe nói là Trương Dịch muốn giảng bài, đều không kìm được mà muốn đi nghe! Đương nhiên, trừ chủ nhiệm khoa thần kinh ngoại Văn Khang.
Lúc này, Văn Khang đang ngồi trong thư phòng ở nhà. Vốn dĩ hắn đang xem sách, kết quả giống như Trương Dịch, bị tin nhắn nhắc nhở liên tục trong nhóm chat làm phiền. Các bác sĩ đều không có thói quen để điện thoại im lặng. Hắn còn tưởng bệnh viện xảy ra chuyện lớn gì, sao điện thoại kêu tin nhắn không ngừng? Kết quả mở ra xem mới phát hiện nhóm chat bệnh viện đang bàn tán về Trương Dịch.
Cứ hễ nhắc tới Trương Dịch này, trong lòng Văn Khang lại có một cảm giác rất kỳ lạ. Trước đó, hắn đã dặn mọi người trong khoa không được đăng ký tham gia tuyển chọn đồ đệ của Trương Dịch. Nhưng kết quả thì sao! Số người bí mật đăng ký lại không ít! Điều này làm hắn tức giận! Mà trớ trêu thay, hắn lại không tiện nói gì. Dù sao cũng là cấp dưới, lại cùng một khoa. Hắn chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt, chờ xem kết quả tuyển chọn.
Kết quả không ngờ tới a! Vậy mà khoa thần kinh ngoại của bọn họ lại không có một ai trúng tuyển! ! Đây là xem thường ai đây ~! Đúng! Hắn là vì tình riêng mới không cho phép người trong khoa đi đăng ký. Nhưng… Khoa thần kinh ngoại của bọn họ cũng không kém đến thế chứ! Sao lại không ai vượt qua vòng sơ tuyển? ! Thậm chí, hắn còn nghi ngờ có phải Trương Dịch cố tình hay không!
Từ khi Trương Dịch đến Hiệp Hòa, tiểu tử này luôn có thể khiến hắn mất hết thể diện. Nhưng có đôi khi nghĩ lại, Trương Dịch kỳ thực đã không ít lần giúp Hiệp Hòa, thậm chí giới y học Hoa Quốc, lấy lại danh tiếng. Ca phẫu thuật trực tiếp từ xa của công ty công nghệ Bối Pháp, chính là Trương Dịch đã đứng ra nhận ca phẫu thuật mà ai cũng không coi trọng này. Về sau lại được mời ra nước ngoài phẫu thuật, còn trên đường cứu một bé trai. Mấy ngày trước lại ngay trước mặt toàn viện, cho mấy người nước ngoài Bất Liệt Điên Quốc một bài học.
Những chuyện này cứ hết lần này đến lần khác, đều khiến trong lòng Văn Khang vô cùng xoắn xuýt. Có khi, hắn còn đang nghĩ, rốt cuộc mình có tâm lý gì với Trương Dịch? Chán ghét? Ganh tị? ? Hay là bội phục? Tóm lại là rất khó chịu.
Cũng tỷ như hiện tại. Nhìn thấy Trương Dịch nói thứ sáu sẽ họp, còn là hội thảo liên quan tới u tế bào ưa crôm. Bệnh này vốn dĩ không liên quan đến khoa thần kinh ngoại của bọn họ. Nhưng vừa thấy tin này, trong lòng Văn Khang vậy mà lại nảy sinh một chút tò mò. Dựa vào? ? ! Hắn bị làm sao vậy? Bị Trương Dịch thuyết phục rồi? ? Hay muốn tận mắt xem Trương Dịch làm cách nào mà trong thời gian ngắn có thể phân biệt được u tế bào ưa crôm với viêm cơ tim?
"Ai!" Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Văn Khang dùng sức lắc đầu. Thôi đi! Đừng nghĩ nữa! Cái tên Trương Dịch này… sau này tốt nhất đừng gặp mặt nữa! Cứ mỗi lần chạm mặt lại khiến hắn mất mặt, sau này còn làm sao có thể lập uy ở khoa được? !
Ừm! Không đi, nhất định không đi ~ Không có gì hay để đi. Chẳng qua chỉ là bệnh u tế bào ưa crôm thôi sao? Mình tự giở sách, tra thêm tài liệu cũng có thể học được.
Nghĩ như vậy, Văn Khang quả nhiên thuận tay lấy từ giá sách bên cạnh ra một cuốn sách về u thận, đọc ngấu nghiến….
Trong nhóm chat bệnh viện.
Trừ Văn Khang ra, các lãnh đạo khác đều tương đối nể mặt Trương Dịch. Ai nấy đều cổ vũ, nói nếu thứ sáu có thời gian họ sẽ đến nghe Trương Dịch giảng giải. Ngay cả Kim Chính Luân sau khi thấy tin tức cũng thuận thế gửi một thông báo trong nhóm:
"Vì mọi người đều cảm thấy hứng thú với buổi học của Trương Dịch, vậy thì dứt khoát đổi địa điểm vào chiều thứ sáu thành phòng họp lớn của bệnh viện, trừ nhân viên trực, ai có thể đi thì cứ đi, cả bác sĩ Bất Liệt Điên Quốc nữa, nếu có hứng thú cũng có thể tới."
Ghê thật. Vốn dĩ chỉ là một buổi hội nghị nhỏ thứ sáu học tập nội bộ khám bệnh gấp thôi! Bây giờ trực tiếp biến thành đại hội nghị của toàn viện!
Còn chưa đợi mọi người lên tiếng, Kim Chính Luân lại nói tiếp:
"Đến lúc đó ta sẽ lại tuyên bố một tin tức, kính mong chờ đợi."
Gửi xong tin nhắn, Kim Chính Luân liền dẫn đầu thoát nhóm. Khiến mọi người trong nhóm càng thêm khó hiểu. Ông Kim Chính Luân này nói việc gì thì cứ nói đi, sao lại còn chơi trò úp úp mở mở nữa! Mà lại chuyện gì lại phải chọn đúng ngày Trương Dịch giảng bài? ? Lẽ nào lại có liên quan đến Trương Dịch?
Lúc này, Trương Dịch đã sớm thoát nhóm. Sau khi thông báo một tiếng trong nhóm, hắn liền chuyển điện thoại sang chế độ rung. Trừ điện thoại ra, thông báo Wechat đều không hiển thị. Có như vậy hắn mới có thể chuyên tâm trước tiên viết xong luận văn.
Về chuyện này, Trương Dịch phải đến sáng hôm sau đi làm mới biết.
"Hả? ? Tôi phải giảng bài toàn viện? ! Chuyện khi nào? Sao tôi không biết!" Trương Dịch kinh ngạc nhìn mọi người trong phòng.
Trần Phương nhún vai nói: "Viện trưởng Kim nói đó, hôm qua không phải cậu ở trong nhóm nói muốn giảng bài sao, trong nhóm phản ứng rất nhiệt liệt, viện trưởng Kim chắc là thấy mọi người ham học như vậy, mà người chủ giảng lại là cậu, nên mới bảo đổi cuộc họp nhỏ thành đại hội nghị, để mọi người cùng đến nghe."
"Đúng đó, nghe nói chủ nhiệm khoa thận cũng sẽ đến đấy."
"Không chỉ có ông ấy, còn có mấy chủ nhiệm, phó chủ nhiệm cũng đều bày tỏ trong nhóm là muốn tới nghe bài của cậu."
Trương Dịch lập tức thấy đau đầu!
"Ôi uy! Vậy tôi còn phải hao tâm tốn sức làm một bài Power Point cho tử tế... !" Vốn dĩ Trương Dịch định là mình nói tùy tiện một chút trong khoa, làm một bài Power Point đơn giản là được. Kết quả bây giờ lại khác rồi. Toàn viện đều muốn đến! Power Point sơ sài chắc chắn không qua được. Ai! Tự làm tự chịu rồi! Biết thế thì đã không nói trong nhóm rồi. Lần sau có tình huống tương tự nhất định phải im như thóc mới được!
Lúc này, Lý Bình Bình đột nhiên im lặng đi tới bên cạnh Trương Dịch, cẩn thận hỏi:
"Sư phụ? ?"
"Ngọa Tào! Giật mình, cô đi kiểu gì mà không tiếng vậy hả? !" Trương Dịch giật mình khẽ run, ngẩng đầu lên trừng cô một cái.
"Hì hì, không sao, em muốn hỏi là lúc đó em có thể quay video toàn bộ quá trình không ạ? Em muốn ghi lại rồi đăng lên diễn đàn, có được không ạ?"
Trương Dịch nghĩ nghĩ bực bội nói: "Thôi được rồi, dù sao thì toàn viện cũng muốn nghe, thêm cả diễn đàn nữa cũng chẳng sao."
"Tốt! Sư phụ cứ yên tâm, em nhất định sẽ quay cho anh thật đẹp trai !"
Trần Phương cũng đi đến vỗ vai Trương Dịch trêu chọc nói: "Ôi chà, vậy cậu phải cố lên nhé thầy Trương, giờ không chỉ đồng nghiệp toàn viện đâu, cả diễn đàn y học, mà tôi còn nghe nói mấy người nước ngoài cũng muốn tới nữa kìa."
Trương Dịch thật sự cạn lời. Mấy người nước ngoài lại không hiểu bọn họ nói gì, vậy mà cũng muốn đến xem náo nhiệt? ? Ai.
Thôi được rồi, dù sao cũng không thiếu mấy người này. Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Haizz, mấy ngày này việc của tôi nhiều quá, nào là luận văn, nào là Power Point, chiều còn có ca phẫu thuật, sau còn mấy phương án phẫu thuật nữa... Haizzz, đầu tôi to ra rồi."
Vừa nói xong, Trương Dịch đột nhiên nhớ ra gì đó, vụt một cái đứng dậy khỏi ghế: "Đúng rồi, Triệu Tiểu Long tối qua sao rồi? Không có việc gì chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận