Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 408: Trương Dịch muốn làm nghề phụ rồi?

Chương 408: Trương Dịch muốn làm nghề phụ rồi?
Trần Phương Chính đang hưng phấn, đây là lần phẫu thuật đầu tiên mà anh cùng Trương Dịch thực hiện sau khi đến Hiệp Hòa.
Hừ hừ~! Để những người ở Hiệp Hòa mở mang kiến thức một chút, ta thân là trợ thủ của Trương Dịch, vẫn là rất có tài giỏi nha?!
Kết quả, câu nói tiếp theo của Trương Dịch khiến anh bị đả kích nặng nề.
"Một trợ? Chắc là không được, lát nữa khám gấp Khang chủ nhiệm muốn làm trợ thủ cho ta."
"Hả?! Khang... Hắn muốn làm trợ thủ cho ngươi? Thật hay giả vậy? Không thể nào!"
Trần Phương không tin!
Cái thái độ của Khang Ngạn Minh vào ngày đầu tiên bọn họ đến bệnh viện, Trần Phương vẫn còn nhớ rất rõ.
Sao có thể đi làm trợ thủ cho Trương Dịch được chứ?
"Đừng ngạc nhiên, thật đó, chính hắn nói muốn làm trợ thủ cho ta nên ngày mai ngươi cũng chỉ có thể làm hai trợ thôi. Với lại, ca phẫu thuật ngày mai cũng không hề dễ đâu, bệnh nhân hơn ba trăm cân béo phì, ngươi cho là đơn giản sao?"
Nghe Trương Dịch nói vậy, Trần Phương mới thu lại cái cằm đang ngạc nhiên của mình, thở dài bất đắc dĩ nói: "Ai, được thôi! Hai trợ thì hai trợ vậy, dù sao thì cũng là trợ thủ nha. Đúng rồi, tối nay cùng nhau đi ăn chút gì nhé? Ta nghe Cung Uy nói bên Nhị Tỉnh Nhai có một quán thịt dê nướng ngon lắm, do người Tân Cương mở đấy."
Trương Dịch khoát tay: "Không được, tối nay có việc, lần sau đi."
Trần Phương bĩu môi, vẻ mặt không vui trở về chỗ ngồi....
Buổi tối sau khi tan làm, Trương Dịch đi theo lời hẹn của Vương Tổng.
Địa điểm ăn tối là một nhà hàng kiểu mới được trang trí rất tao nhã.
Cách bày bàn ở nhà hàng kiểu mới này rất thú vị.
Một bàn ăn lớn như chậu rửa mặt, bên trong chỉ để một miếng thịt Đông Pha to cỡ quả trứng gà.
Trương Dịch nhìn mà không nói nên lời. Chút thịt này đủ để ai nhét kẽ răng đây...
Quả nhiên, kiểu mới này thật sự là quá 'kiểu mới' đi.
Thấy Trương Dịch ăn gần xong, Vương Tổng mới bắt đầu đi vào chủ đề chính.
Chỉ thấy hắn lấy từ trong túi ra một phần tư liệu, đặt trước mặt Trương Dịch.
Trương Dịch ngây ra một lúc, hỏi: "Vương Tổng, đây là cái gì?"
Vương Tổng cười: "Bác sĩ Trương đừng ngạc nhiên, đây là tư liệu khái quát về công ty của chúng tôi. Các loại hình kinh doanh, hướng tiêu thụ và kết cấu cơ bản đều ở trên này, anh cứ xem qua đi."
Trương Dịch càng khó hiểu: "Ngài đưa cho tôi xem cái này làm gì?"
Vương Tổng không còn vòng vo nữa, nói thẳng: "Là như vầy, công ty chúng tôi trước đây chẳng phải chuyên về lĩnh vực thiết bị y tế sao? Việc kinh doanh cũng thực sự làm ăn rất tốt, ngoài hàng nội địa, hiện tại tôi cũng đang tiếp xúc với một số thiết bị cao cấp ở nước ngoài. Ví dụ như về mảng làm đẹp, các loại máy tần sóng, rồi máy Thermage dò... Các loại thiết bị thường dùng trong bệnh viện, lớn đến máy cộng hưởng từ hạt nhân, kỹ thuật in 3D tái tạo, nhỏ đến ống tiêm một ml không kim, chỉ khâu, v.v... Những cái này tôi đều dự định mở rộng thêm. Có điều, cái vị cố vấn về thiết bị y tế của chúng tôi trước đây đã từ chức. Vừa hay hôm nay duyên phận trùng hợp, tôi lại gặp được bác sĩ Trương đây. Tôi nghĩ, chẳng phải mình đang thiếu một cố vấn thiết bị y tế, thì vừa hay có người đây sao? Xét về danh tiếng, uy tín, vị trí công tác, thì bác sĩ Trương anh đều tốt hơn mấy vị cố vấn trước đây của công ty chúng tôi nhiều! Vì vậy, tôi muốn mời anh gia nhập công ty của chúng tôi!"
Trương Dịch nghe mà như lạc trong sương mù, cau mày hỏi: "Gia nhập công ty của các ông?"
Vương Tổng cười nói: "Đúng vậy, nhưng anh đừng hiểu lầm, không phải là để anh bỏ việc ở bệnh viện. Ý nghĩa của cố vấn thiết bị y tế là thỉnh thoảng đến giúp đỡ xem chất lượng sản phẩm, hoặc giám sát các thiết bị mới nghiên cứu phát minh xem có phù hợp với lâm sàng không. Chúng tôi làm về mảng thiết bị y tế này, nhất định phải có bác sĩ lâm sàng đến giúp kiểm tra. Chứ không thì làm ra những thứ mà anh thấy tốt, kết quả đưa ra thị trường các bác sĩ kia dùng lại không quen, vậy thì làm sao? Chẳng phải tự đập bảng hiệu sao? Cho nên, tôi nghĩ, một bác sĩ kỹ thuật cao siêu như anh, nhất định có thể giúp tôi giám sát thật tốt. Anh cứ yên tâm, lương hàng năm của anh tuyệt đối sẽ không thiếu. Tôi trả cho anh... con số này!"
Vương Tổng giơ một ngón tay lên.
Trương Dịch hỏi: "Một trăm vạn?"
"Hắc hắc, đoán đúng rồi đấy, đương nhiên, cái này còn chưa bao gồm hoa hồng. Chỉ cần là những thiết bị y tế nào anh tham gia giám sát, cuối năm đều có hoa hồng. Tôi chia cho anh... năm phần trăm được không?"
Một trăm vạn tiền lương hàng năm cộng thêm năm phần trăm hoa hồng?
Nói thật, Trương Dịch thật sự là động lòng. Đây chẳng phải là làm thêm nghề phụ sao?
Trong bệnh viện, có không ít bác sĩ lén lút cũng có nghề phụ.
Có điều, không phải là về mảng thiết bị y tế.
Mà là về mảng dược phẩm.
Rất nhiều nhà máy sản xuất thuốc sẽ giao thuốc cho bác sĩ, bác sĩ chỉ cần kê thuốc đó cho bệnh nhân. Như vậy, bác sĩ cũng xem như có thêm một khoản chia.
Khoản tiền này không phải do bệnh viện trả cho bác sĩ, mà do nhà máy sản xuất thuốc trả cho.
So với thiết bị y tế thì dược phẩm càng thử thách y đức của bác sĩ.
Ví dụ như một bệnh nhân căn bản không cần uống thuốc giảm đau, nhưng một số bác sĩ chỉ lo kiếm tiền sẽ vẫn cố tình kê cho người ta, đồng thời sẽ còn trộn lẫn thuốc giảm đau vào các loại thuốc bình thường cần thiết.
Như vậy bệnh nhân còn không phát hiện ra được.
Những thầy thuốc như vậy thuộc về bại hoại y đức, Trương Dịch cực kỳ xem thường những việc đó.
Anh đâu có thiếu tiền, không cần thiết kiếm những đồng tiền trái lương tâm này.
Nhưng việc làm của Vương Tổng ở mảng thiết bị y tế thì khác. Mời anh đến giám sát là để cho chất lượng sản phẩm được tốt hơn, sau khi tung ra thị trường, các bác sĩ y tá sử dụng cũng sẽ thuận tay hơn.
Như vậy đối với bệnh nhân cũng sẽ có lợi.
Chẳng khác nào một vòng tuần hoàn tốt.
Cái nghề phụ này có vẻ rất được đấy chứ!
Đương nhiên, Trương Dịch không hiểu biết nhiều lắm về vị Vương Tổng này.
Hiện tại tuy trong lòng Trương Dịch đã có chút dao động, nhưng anh vẫn quyết định không nên vội đưa ra câu trả lời.
Có thể quan sát thêm một chút.
Lỡ đâu công ty của hắn với xưởng không đáng tin cậy thì sao?
Cuối cùng làm ra sản phẩm không đạt tiêu chuẩn, ngược lại còn làm xấu danh tiếng của Trương Dịch.
Suy nghĩ một hồi, Trương Dịch nói: "Như vậy đi, Vương Tổng, chuyện anh nói tôi có thể cân nhắc, nhưng tình hình cụ thể vẫn phải xem xét và tìm hiểu kỹ hơn thì mới có thể quyết định được. Dù sao thì anh cũng nói, anh nhìn trúng danh tiếng của tôi, uy tín và cái 'nghề nghiệp bác sĩ Hiệp Hòa'. Vậy thì bản thân tôi đương nhiên không thể tùy tiện nhận lời anh được, đúng không?"
Vương Tổng cười nhấp một ngụm rượu, gật đầu.
Hắn cũng biết Trương Dịch không dễ dàng đồng ý như vậy. Ra ngoài bên ngoài thì luôn phải giữ thêm cái tâm nhãn, đó là điều đúng đắn.
"Tôi hiểu mà, vậy thế này đi, đợi lúc nào anh rảnh, anh có thể đến công ty chúng tôi xem xét một chút về dây chuyền sản xuất. Xem thử môi trường công ty và sản phẩm trên dây chuyền. Nếu anh cảm thấy được, thì chúng ta có thể ký hợp đồng bất cứ lúc nào. Nếu anh cảm thấy không được, thì cũng không sao. Chúng ta vẫn là bạn bè đúng không? Hợp tác không thành thì tôi cũng không làm gì anh cả. Dù sao trong lòng tôi, anh ngoài là một người thầy thuốc tốt, còn là ân nhân cứu mạng của cháu gái tôi."
Vương Tổng luôn rất cảm kích việc Trương Dịch đã phẫu thuật cho cháu gái mình trước đây. Ở bệnh viện tỉnh, các chủ nhiệm đều không có cách nào, may có Hà Bưu giới thiệu Trương Dịch đến. Nếu không, không biết cháu gái của mình bây giờ sẽ ra sao.
Người ta, nên biết ơn những điều tốt mà người khác làm cho mình. Nhất là những người làm ăn lớn như bọn họ. Có tài đức thì tiền mới đến, mà không có đức thì dù có tiền cũng sẽ tan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận