Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 625: Chứng động kinh: Nguyên lai ta là tuột huyết áp ~

Chương 625: Động kinh: Hóa ra ta bị tụt huyết áp ~ Nguyên nhân bệnh động kinh chủ yếu chia làm hai loại, một loại là động kinh phát sinh đặc biệt, cũng chính là do di truyền. Một loại là động kinh thứ phát, nguyên nhân thứ phát tương đối nhiều. Tỉ như ngoại thương dẫn đến động kinh, các tai nạn xe cộ tương tự, va đập mạnh, vân vân; còn có viêm não, nhiễm trùng dịch não tủy dẫn đến động kinh; hoặc khối u trong não gây ra động kinh; lại có thể là ngộ độc dược phẩm, nhiễm ký sinh trùng gây động kinh...v.v.. Não của người mắc chứng động kinh đặc biệt không có thay đổi rõ ràng, nhưng não của người mắc chứng động kinh thứ phát sẽ xuất hiện những thay đổi rõ rệt. Vì vậy, sóng điện não đồ có ý nghĩa lớn hơn từ cộng hưởng trong việc chẩn đoán động kinh đặc biệt. Trong nửa giờ sau khi phát bệnh, sóng điện não có sự phóng điện bất thường ở mức cao điểm. Lúc này, đo điện não đồ là một trong những cách chính xác nhất để chẩn đoán bệnh động kinh. Thời gian càng kéo dài, sóng điện não sẽ tự khôi phục bình thường, lúc này đi đo điện não đồ thì không thể thấy bất kỳ phản ứng dương tính nào nữa. Nhưng người bệnh mà Trần Phương nói, rõ ràng là đến bệnh viện lập tức đã đo điện não đồ, khoảng thời gian từ lúc phát bệnh cũng chỉ tầm nửa tiếng thôi mà? Tại sao phản ứng trên điện não đồ lại không rõ ràng như thế? Thật kỳ lạ! Mẹ người bệnh bị động kinh, Trần Phương chẩn đoán ngay lập tức và nghi ngờ đến bệnh động kinh di truyền cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng kết quả đo điện não đồ lại không giống với ý kiến chẩn đoán, vậy thì vấn đề xảy ra ở khâu nào? Động kinh do ngoại thương, chụp cộng hưởng từ hạt nhân lập tức có thể đưa ra kết luận ngay, bởi vì não bộ bị tổn thương rõ ràng. Nhưng đối với động kinh di truyền thì não không có sự thay đổi thực chất rõ ràng, điện não đồ cũng không thể kiểm tra ra, chụp cộng hưởng từ càng khó để nhìn ra được gì. Trương Dịch phóng to rồi thu nhỏ màn hình điện thoại hết lần này đến lần khác. Xem đi xem lại kết quả cộng hưởng từ này, mặc dù hắn đã có hệ thống siêu lợi hại trợ giúp, nhưng hắn vẫn không nhìn ra não của người bệnh có vấn đề gì về thực chất. Thật là kỳ quái! Chả trách Trần Phương không nghĩ ra, đến hắn xem xét kết quả kiểm tra này cũng cảm thấy có chút không ổn. Trương Dịch cau mày, nghĩ nghĩ rồi trả lời Trần Phương: "Hỏi lại người nhà đứa nhỏ xem có tiền sử bệnh di truyền gì khác hay không, hoặc gần đây có thay đổi gì về thói quen ăn uống của bé không. Nếu không tìm ra vấn đề gì về bệnh động kinh thì bắt đầu tìm theo các hướng khác, đừng cố chấp ở một hướng." "Ngươi cảm thấy không phải bệnh động kinh sao? Nhưng triệu chứng nhập viện của nó là do động kinh phát tác mà?" "Vậy thì làm kiểm tra điện não đồ 24 giờ đi, ngoài ra, cũng kiểm tra các khả năng ngộ độc thuốc hoặc ngộ độc thức ăn nữa. Hỏi người nhà xem bình thường họ cho nó uống loại thuốc chống động kinh cụ thể nào, xem có phải do người nhà tự ý dùng thuốc không. À, còn nữa, kết quả xét nghiệm máu của người bệnh này ra chưa? Đường huyết là bao nhiêu?" Trương Dịch vừa hỏi xong thì một cô tiếp viên hàng không xinh đẹp đã mỉm cười đến gần Trương Dịch và nói: "Xin lỗi, thưa tiên sinh, máy bay sắp cất cánh, mời tắt điện thoại hoặc chuyển sang chế độ máy bay ạ~" Ầm ầm ~ Tiếng động cơ máy bay lập tức vang lên bên tai Trương Dịch, sau đó máy bay bắt đầu từ từ lăn bánh. Trương Dịch áy náy nhìn cô tiếp viên: "Được rồi, cảm ơn cô đã nhắc nhở." Lập tức Trương Dịch nhắn tin cho Trần Phương: "Máy bay cất cánh rồi, đợi khi nào hạ cánh rồi nói chuyện tiếp." Nói xong liền chuyển điện thoại sang chế độ máy bay. Cùng lúc đó. Khoa cấp cứu của bệnh viện Hiệp Hòa. "Đường huyết? Đúng rồi! Kết quả xét nghiệm máu vẫn chưa có sao? Mây Huy? Mây Huy ơi máu vừa rồi em đã mang đi khoa xét nghiệm chưa?" Thấy tin nhắn của Trương Dịch, Trần Phương vội vàng hỏi. "Dạ mang đi rồi ạ, nếu không em gọi điện thoại giục bọn họ, nói là cần kết quả gấp." "Được, giục họ một tiếng đi!" Vẻ mặt Trần Phương lộ ra một tia lo lắng. Sau một thời gian làm việc ở Hiệp Hòa, Trần Phương bắt đầu độc lập khám chữa bệnh cho bệnh nhân cấp cứu. Cậu bé này là bệnh nhân mà Trần Phương tự tay tiếp nhận. Lúc đầu, ai cũng cho rằng là động kinh, một mũi tiêm thuốc an thần vào thì bệnh nhân cũng có vẻ tốt hơn chút. Không ngờ lại bắt đầu run rẩy. Mà kết quả kiểm tra lại không giống như bị động kinh, điều này khiến Trần Phương vô cùng khó hiểu. Tìm Mao Tiểu Viên đến để hỏi, kết quả Mao Tiểu Viên lại bảo cậu đi hỏi Trương Dịch. Kết quả là Trương Dịch lại nghi ngờ không phải động kinh. Run rẩy, hôn mê, ý thức mơ hồ, lại có di truyền từ gia đình. Dù phân tích thế nào thì cũng thấy rõ là động kinh di truyền mà? Lẽ nào... Là tụt huyết áp? Triệu chứng chính của bệnh động kinh là run rẩy, ý thức mơ hồ. Nhưng... run rẩy, ý thức mơ hồ đâu chỉ là triệu chứng của bệnh động kinh. Tỉ như tổn thương trong não, tổn thương thực chất ở não, nhiễm trùng trung khu thần kinh, ngộ độc thuốc, các bệnh xuất huyết não, não thiếu máu thiếu oxy đều sẽ dẫn đến run rẩy hôn mê. Thậm chí một chút tụt huyết áp cũng có thể làm bệnh nhân run rẩy, hôn mê. "Đúng, Trương Dịch nói không sai, đã cộng hưởng từ và điện não đồ đều không rõ ràng, vậy có thể tiến hành kiểm tra điện não đồ trong vòng 24 giờ, đồng thời tiếp tục hoàn thiện các xét nghiệm khác, như vậy sẽ không chậm trễ gì." Vừa nói, Trần Phương vừa thực hiện theo lời dặn của bác sĩ. Kiểm tra điện não đồ trong vòng 24 giờ, xét nghiệm máu xem có ngộ độc thuốc không, chụp hình não xem có xuất huyết não không. Đột nhiên, cô y tá Mây Huy bị gọi tên vội vàng đi tới: "Bác sĩ Trần, kết quả xét nghiệm máu của Lương Vũ có rồi, anh xem trên máy tính nhé?" "Được!" Trần Phương mở xem, khi nhìn thấy cột giá trị đường huyết thì... Anh không thể không thốt lên trời ạ! Lúc này anh đưa tay vỗ đùi một cái, suýt chút nữa đã đấm sưng tay! "Trời ơi! Mao Tiểu Viên, cậu mau đến mà xem này!" Trần Phương vừa bất lực vừa có chút nhẹ nhõm nhìn Mao Tiểu Viên nói. "Sao thế sao thế?" Mao Tiểu Viên cũng vội vàng chạy đến, nhìn màn hình máy tính rồi cũng không nhịn được trợn tròn mắt rồi bất đắc dĩ nói: "Má ơi! Thì ra là tụt huyết áp á? Đúng là... không thể coi thường!" Kết quả kiểm tra cho thấy, đường huyết chỉ có 2.4! Thông thường, chỉ số đường huyết lúc bụng đói là 3.9-6.1 mmol/L, sau bữa ăn một giờ là 6.7-9.4 mmol/L. Cậu bé này vậy mà chỉ có 2.4! Thảo nào ngất xỉu, run rẩy! Thật là... không biết nên nói gì, đúng là câu nói của người nhà bị động kinh có chút lừa người. Nếu vừa rồi trong dung dịch truyền không có một chút đường glucose bổ sung cho đường huyết lên, không biết bây giờ tình hình của cậu bé sẽ ra sao. Chỉ có thể nói là may mắn...làm bừa mà trúng đã cứu được một mạng! Lúc này, Trần Phương vội vàng đổi lại y lệnh, truyền mấy chai đường glucose, đồng thời theo dõi đường huyết 24 giờ, ngoài ra, còn cho người nhà vào văn phòng. Trong văn phòng, người nhà trông ai cũng thật thà, chất phác, nhưng thật sự là hơi ngốc nghếch... Trần Phương bất đắc dĩ thở dài rồi ra hiệu cho họ ngồi xuống. "Bác sĩ, con tôi... không bị động kinh sao ạ?" Bố của cậu bé hỏi. Trần Phương đưa bản in kết quả xét nghiệm máu cho bố cậu bé xem: "Ông xem tôi đã đánh dấu vào cái chỗ giá trị đường huyết này, đường huyết của Lương Vũ nhà ông chỉ có 2.4, thuộc trường hợp tụt huyết áp tương đối nghiêm trọng. Khả năng cao hôn mê của nó không phải do động kinh, mà là do tụt huyết áp." Mấy người nhà đều giật mình, há hốc mồm kinh ngạc nói: "Hả?! Tụt huyết áp??" "Không thể nào! Mẹ nó bị động kinh, chắc chắn là nó bị di truyền từ mẹ nó mà!" "Đúng đấy bác sĩ, thầy lang ở quê chúng tôi cũng đã xem cho cháu tôi rồi, bảo chính là bị động kinh." Trần Phương đưa tay lên xoa trán, cảm thấy hơi đau đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận