Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 771: Nói cũng không hiểu, hiểu cũng sẽ không ~

Trong phòng phẫu thuật vô cùng yên tĩnh. Ngoại trừ tiếng nhắc nhở của máy theo dõi và tiếng va chạm rất nhỏ của khí cụ, gần như yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Mọi người đều nín thở tập trung chú ý vào đôi tay của Trương Dịch. Theo lý thuyết, người bệnh này bị u tế bào ưa crôm ác tính, thực tế để đảm bảo an toàn nên áp dụng phương pháp phẫu thuật mở. Bởi vì như vậy có thể mở rộng tầm nhìn tối đa, loại bỏ sạch khối u. Nhưng... Nhìn dáng vẻ của Trương Dịch, hình như không phải mổ mở! Điểm đánh dấu vị trí của hắn sao lại ở quanh rốn? Đây không phải là điểm đâm kim chỉ dùng cho nội soi ổ bụng sao? Mấy bác sĩ ngoại khoa tại chỗ nhao nhao lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Trương Dịch. Ôi mẹ ơi! Đây là u ác tính đấy! Chẳng lẽ Trương Dịch còn muốn dùng nội soi ổ bụng trực tiếp giải quyết nó sao? Hắn không sợ tế bào ung thư bị rơi ra trong quá trình phẫu thuật à? ! Không đợi bọn họ hỏi, Trương Dịch đã khử trùng xong và bắt đầu đâm kim! Ở dưới rốn, bên cạnh, và bên trái phần bụng dưới sườn thứ mười hai mỗi nơi làm một lỗ đâm xuyên đường kính một centimet. Chỉ với ba lỗ đâm xuyên này có thể giải quyết được khối u ác tính này sao? Chậc chậc chậc! Không hổ là Trương Dịch! Chỉ có Trương Dịch mới có thể làm như vậy. Muốn người bác sĩ bình thường căn bản không dám cược như thế. Tế bào khối u bằng mắt thường căn bản không nhìn thấy được, cho nên bác sĩ trong quá trình phẫu thuật hoàn toàn không thể biết được tế bào có rơi ra hay không. Vì vậy chỉ có thể cố gắng mở rộng tầm nhìn, loại bỏ triệt để vùng xung quanh khối u, mới có thể đảm bảo ca phẫu thuật thành công. Nhưng ngay cả như vậy, cũng không ít ca phẫu thuật thất bại, thậm chí sau phẫu thuật còn tái phát, khối u di căn. Mọi người không ngờ rằng, Trương Dịch lại tự tin vào mình như vậy. Đây là u ác tính đấy! "Trương Dịch, ngươi thực sự muốn làm nội soi ổ bụng sao?" Ngay lúc Trương Dịch xuống dao, một bác sĩ khoa ngoại tổng quát không nhịn được hỏi hắn. Trương Dịch ngẩng đầu nhìn người đó, phát hiện vẻ kinh ngạc trong mắt những người xung quanh, lập tức nhận ra trong lòng họ đang nghi ngờ điều gì. Trương Dịch hơi cong môi cười nói: "Các ngươi không cần học theo ta, đương nhiên nếu học được thì cũng tốt, nhưng trong tình huống bình thường ta đề nghị các ngươi vẫn nên dùng mổ mở thì tốt hơn. Ta có thể làm như thế, hoàn toàn là từ thực lực bản thân mà cân nhắc, ta có thể bảo đảm dù dùng nội soi ổ bụng cũng có thể loại bỏ hoàn toàn tế bào khối u trong cơ thể người bệnh. Vì vậy, nếu như các ngươi còn chưa làm được như ta, thì tốt nhất đừng bắt chước." Tê! Tê! Tê! Trong phòng phẫu thuật yên tĩnh đột nhiên vang lên từng đợt tiếng hít vào khí lạnh! Không biết còn tưởng là do bên trong bật điều hòa quá lạnh, tất cả đều đang run cầm cập. Kỳ thực! Tất cả đều là bị cái tên Trương Dịch này dọa cho phát sợ! Hay cho một câu ngươi có thể bảo đảm đấy! Đây là khối u! U ác tính! Hắn làm sao có thể làm được chỉ dựa vào nội soi ổ bụng mà loại bỏ toàn bộ được chứ! Trường mổ lại chật hẹp như vậy! Môi trường lại như thế... Ai! Thôi thôi được rồi. Đây là Trương Dịch mà. Còn có gì mà Trương Dịch không làm được nữa chứ? Đã chính Trương Dịch nói có thể bảo đảm, vậy chắc chắn là có nắm chắc. Bọn họ à, vẫn đừng lo lắng cho Trương Dịch. Lo lắng cho Trương Dịch còn không bằng lo lắng cho chính mình đi. Khi nào thì mình mới có thể vượt qua Trương Dịch được đây? Ngoài vị bác sĩ khoa tổng quát kia thắc mắc một vấn đề, thì không còn ai hỏi lại nữa. Trong phòng phẫu thuật lần nữa im ắng trở lại. Còn hỏi cái gì nữa chứ? Hỏi chưa chắc đã hiểu. Hiểu rồi bọn họ cũng chưa chắc đã học được. Thôi thì cứ ngoan ngoãn xem đi. Trương Dịch dùng những lỗ đâm xung quanh làm lỗ phụ, sau khi đâm kim chướng bụng vào ổ bụng thì khởi động máy tạo khí. Máy tạo khí có thể bơm khí CO2 vào ổ bụng người bệnh. Để đảm bảo ổ bụng của người bệnh được căng phồng trong quá trình phẫu thuật, như vậy mới thuận tiện cho bác sĩ thao tác. Nếu không làm phồng bụng thì nó sẽ bị xẹp xuống, bác sĩ sẽ không nhìn thấy rõ chứ đừng nói đến việc cắt khối u. Sau khi làm phồng bụng lại luồn ống nội soi ổ bụng vào trong qua vỏ quản, bật nguồn sáng lạnh, hệ thống quay phim, hệ thống ghi hình. Một giây sau, trước mắt bác sĩ trên màn hình xuất hiện tình trạng bên trong ổ bụng người bệnh vô cùng rõ ràng. Bên ngoài phòng phẫu thuật, những bác sĩ vây quanh bên ngoài quan sát phẫu thuật lúc này mới nhìn thấy phẫu thuật đang tiến hành đến bước này. "Tôi lạy hồn? Tôi cứ tưởng mổ mở chứ, tình huống này là thế nào? Trương Dịch định làm nội soi ổ bụng sao? !" Những bác sĩ bên ngoài cửa nhìn thấy hình ảnh trên màn hình trước mắt cũng không khỏi bàn tán. "Tôi đi! Đúng là Trương Dịch mà! U ác tính mà cũng tự tin làm nội soi ổ bụng! Ngầu bá cháy!""Tôi vẫn nên ghi hình lại toàn bộ quá trình, tôi nhìn một lần khẳng định là học không được, quay lại tối về còn nghiên cứu nhiều lần.""Quá trâu bò! Gia hỏa này dám dùng nội soi ổ bụng để làm...!". Những bác sĩ ở ngoài cửa xì xào bàn tán kỳ thực cũng là những suy nghĩ trong lòng của những bác sĩ đang vây xem trong phòng phẫu thuật. Đặc biệt là nhìn Trương Dịch cầm kẹp rời rạc như nước chảy mây trôi tách da thịt, tổ chức trên màn hình, cái kẹp rời rạc trong tay Trương Dịch quả thực giống như cá trong nước vậy. Muốn đi đâu thì đi đó! Hoàn toàn không có trở ngại! Quả thực quá đỉnh! Những chỗ mà đối với bác sĩ bình thường khá là phiền phức khó giải quyết, thì ở trong tay Trương Dịch cũng như chốn không người! Ngầu! Thực sự là ngầu quá! Bọn họ khi làm phẫu thuật phải xem thật kỹ xem xung quanh là khí quan gì trước khi một nhát dao xuống, có mạch máu lớn và mạch máu nhỏ li ti không? Một dao xuống liệu có cắt vào các tổ chức khác không? Nhỡ không cẩn thận gây xuất huyết nhiều thì sao? Lúc tách chỗ dính cũng phải cẩn thận từng li từng tí, sợ không cẩn thận làm tổn thương các khí quan khác. Vì vậy, mỗi bước thao tác đều phải nghĩ rõ ràng nhìn rõ ràng mới dám tiếp tục làm. Trương Dịch thì ngược lại hay. Giống như chơi đùa, xoẹt một cái là xong! Rẹt rẹt rẹt trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn đã tách hoàn tất, hơn nữa còn với tốc độ nhanh nhất tìm được điểm đánh dấu của khối u. Toàn bộ quá trình lượng máu chảy ra chưa đến 1ml! 1ml đó! Là khái niệm gì! Quả thực là một khái niệm không thể nào xảy ra! Nhưng nó đã thực sự xảy ra! Giống như là tốc độ nhanh đến mức các cơ quan tổ chức xung quanh đều không kịp phản ứng vậy. Hắn cứ như vậy vượt qua trùng điệp trở ngại, đi tới trước mặt khối u. Ai... Thượng thiên ơi! Ngươi sinh Du sao còn sinh Lượng à! Chúng ta đứng trước mặt Trương Dịch quả thực bị đả kích thê thảm! Trong khi mọi người đang cảm khái thì Trương Dịch đã bắt đầu tách khối u. Lý Minh Lượng là một trợ lý của Trương Dịch. Nhưng đây là lần đầu tiên trực tiếp chứng kiến được kỹ thuật và tốc độ của Trương Dịch như vậy. Nếu như Trương Dịch có thể dùng tốc độ này để tách các chỗ dính của ổ bụng, rồi nhanh nhất tìm đến điểm đánh dấu của khối u. Vậy chứng tỏ... Trong đầu Trương Dịch tuyệt đối có một bản đồ giải phẫu sinh lý của người bệnh! Hơn nữa lại còn cực kỳ chi tiết, chi tiết đến từng vị trí mạch máu nhỏ! Nếu không thì không thể có chuyện lượng máu chảy ra lại ít như vậy! Quả thực quá khó tin! "Lý Minh Lượng, ngươi đang suy nghĩ gì thế? Đang phẫu thuật đó!" "A nha... Vâng!" Lý Minh Lượng giật mình, vội vàng lấy lại tinh thần lau sạch ống kính. Làm đồ đệ của Trương Dịch đúng là không thể lơ là được. Với tốc độ của Trương Dịch, nếu không cẩn thận theo sát, hơi xao nhãng một chút là sẽ theo không kịp ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận