Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 245: Pháp Lạc bốn liên chứng khả năng không phải trí mạng nguyên nhân

"Chương 245: Pháp Lạc tứ chứng liên khả năng không phải nguyên nhân gây tử vong"
"Cũng không phải là làm phẫu thuật đâu, chỉ là có người nhà tìm ta đến Bệnh viện Tỉnh xem cho một bé bệnh tim, nói là dị dạng rất nghiêm trọng."
Lữ Tĩnh khẽ gật đầu: "Được thôi, ngươi đi trước đi, cần mấy ngày thì nhắn Wechat cho ta nhé."
"Vâng, cảm ơn Lữ chủ nhiệm!"
Nói xong Trương Dịch liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị gọi xe đi Bào Sơn.
Phía sau, mấy đồng nghiệp ở khoa cấp cứu nhìn với ánh mắt thèm muốn rồi hỏi:
"Trợ lý Trương, cậu lại đi làm thêm à? Lần này có thể kiếm được bao nhiêu tiền thế?"
Trương Dịch lắc đầu: "Không phải làm thêm, còn chưa chắc đâu, người ta tìm mình xem thôi."
"Ôi trời, người ta tìm cậu xem thì chẳng phải là đưa tiền sao?"
"Không biết, nghe nói là một dị dạng rất nghiêm trọng, mình xem trước đã."
Nói xong Trương Dịch liền đi.
Nhìn bóng lưng nghênh ngang rời đi của Trương Dịch, mấy người khoa cấp cứu đều lắc đầu:
"Tê ~! Thảo nào Trương Dịch thường xuyên mời khách, mình đoán ngoài tiền lương cao hơn chúng ta ra, chắc làm thêm cũng kiếm không ít đâu!"
"Đúng vậy, ghen tị thật, đây chính là chỗ tốt của những đại lão kỹ thuật..."
Bào Sơn, cổng Bệnh viện Tỉnh.
Trương Dịch vừa xuống xe liền gọi điện cho Hà Bưu.
Năm phút sau, dưới lầu khu nội trú thứ nhất, Trương Dịch đã thấy Hà Bưu dẫn theo một người đàn ông trung niên trạc tuổi mình đi tới.
Bên cạnh còn có hai người nam nữ trẻ tuổi.
"Bác sĩ Trương! Chào anh, đây là người nhà của bé bị bệnh tim mà tôi nói với anh."
Trương Dịch nhìn ba người kia một lượt, đưa tay bắt chặt, coi như chào hỏi.
Chỉ có điều, trong mắt ba người kia lại thoáng lộ vẻ kinh ngạc.
"Bác sĩ Trương này... Sao lại... Trẻ như vậy vậy?" Trong người nhà, người phụ nữ trẻ tuổi vừa cười vừa nói.
Trương Dịch cũng không phủ nhận: "Năm nay ta 25, sắp 26 rồi."
"Cái gì? ! Nhỏ như vậy à!"
Giờ phút này đã là tám giờ rưỡi tối, lầu một khu nội trú vắng tanh không một bóng người.
Câu nói này của người nhà trực tiếp vang vọng cả tầng lầu.
Hà Bưu có chút xấu hổ, nói: "Mọi người đừng thấy bác sĩ Trương còn trẻ, lúc đó phản ứng của tôi cũng y như các người, mọi người cứ lên phòng bệnh xem sẽ biết ngay."
Vương Tổng do dự một chút, gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta lên trước."
Mấy người vào thang máy lên khoa tim mạch.
Vừa đến nơi, y tá đứng đó liền xôn xao hết cả lên.
"A! Đến rồi! Bác sĩ Trương đến rồi!"
"Đẹp trai quá, người thật đẹp trai như vậy sao?"
"Mau mau thông báo cho các chị em khác, bác sĩ Trương đến rồi!"
Trong phòng bác sĩ, nghe thấy tiếng bàn tán này, mấy bác sĩ cũng nhao nhao đi ra.
Mấy bác sĩ đều chưa tan làm, chỉ vì chờ Trương Dịch đến.
Bao gồm cả Mạch Hiểu Phong, cũng đều muốn xem Trương Dịch sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào.
Sau khi chào hỏi với mấy bác sĩ khoa tim mạch xong, cả đám người liền vào phòng bệnh VIP kia.
Trong phòng bệnh, một bé gái nhỏ mặt tím tái đang cắm máy thở, đeo mặt nạ dưỡng khí.
Trên người cắm đủ loại dây nối với toàn bộ ngực bụng.
Hai chân có chút phù nhẹ, đây là do nguyên nhân bệnh tim.
Vương Tổng liếc nhìn Trương Dịch, vừa đi đến cạnh giường bệnh vừa nói: "Bác sĩ Trương, đây là cháu gái của tôi, xin anh giúp xem một chút đi? Mặc kệ có kết quả hay không, anh yên tâm, chúng tôi đều sẽ chi trả phí khám tại nhà cho anh."
Trương Dịch khoát tay một cái nói: "Chuyện này không quan trọng, ta xem cháu gái của ông trước đã."
Tiền không cần vội, trẻ nhỏ như vậy đương nhiên phải ưu tiên cứu người trước đã.
Trương Dịch đến gần, làm bộ kiểm tra một lượt trên người bé gái.
Nhưng trong thời gian này ánh mắt Trương Dịch lại nhìn chằm chằm vào tim của cô bé quan sát.
Quả nhiên là dị dạng rất nghiêm trọng, Pháp Lạc tứ chứng liên!
Động mạch chủ cưỡi ngựa, thông liên thất, hẹp van động mạch phổi, thất phải phì đại.
Mấy dị dạng đều mọc trên quả tim nhỏ này.
Bất quá lỗ thông liên thất hẳn là đã được vá lại, phạm vi lỗ thủng nhỏ đi có dấu vết can thiệp nhân tạo.
Nhược điểm là theo sự phát triển của đứa trẻ, việc vá lại này lại phải làm thêm một lần nữa.
Mà lại... Có một điểm rất kỳ lạ là... hai nếp mí của đứa trẻ này là sao vậy...
Trong khi Trương Dịch quan sát, Mạch Hiểu Phong cũng chủ động giới thiệu:
"Bác sĩ Trương, dị dạng của đứa bé này thuộc loại dị dạng tim cực kỳ nghiêm trọng, sau khi làm phẫu thuật vá lỗ thông liên thất thì xuất hiện tình trạng thiếu oxy trở lại.
Trước đó là cân nhắc bé còn quá nhỏ, cho nên chỉ vá lỗ thông liên thất, bình thường mà nói đáng lẽ có thể khống chế đến khi đứa bé lớn thêm chút, tầm năm sáu tuổi rồi làm toàn bộ.
Đáng tiếc tình huống của đứa trẻ này đặc thù, vừa phẫu thuật xong mới có mười một tháng đã lại phải nhập viện.
Chỗ tôi có tất cả hồ sơ bệnh án của bé đây, anh xem trước đi."
Mạch Hiểu Phong thấy Trương Dịch đang một mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào người đứa bé.
Mấy loại bệnh tim này có xem trẻ nhỏ cũng vô dụng thôi.
Không bằng xem trực tiếp xem giấy khám.
Lúc này Trương Dịch mới chuyển ánh mắt xuống xem tài liệu trong hồ sơ bệnh án.
Sau khi xem qua một lúc lâu mới hỏi: "Pháp Lạc tứ chứng liên đúng là dị dạng vô cùng nghiêm trọng, nhưng mà... Tôi có thể hỏi chút về thuốc mà đứa trẻ này đang dùng được không?"
"Dùng thuốc à? Dùng thuốc trợ tim, tăng cường lực co bóp cơ tim, còn có an thần, còn có cả thuốc lợi tiểu Dexamethasone."
Trương Dịch trong lòng thầm kêu không ổn.
Cái loại thuốc trợ tim này tuyệt đối không dùng được mà!"
"Đo huyết áp động mạch chưa? Áp lực chênh lệch máu giữa hai tâm thất là bao nhiêu?" Trương Dịch lại hỏi.
Mạch Hiểu Phong nhíu mày: "Cái này... không có đo, chủ yếu là cân nhắc Pháp Lạc tứ chứng liên đã chẩn đoán chính xác nên liền không có làm xét nghiệm này."
Trương Dịch lắc đầu: "Tranh thủ thời gian đi làm kiểm tra rồi xem thử."
Một bên, người nhà cùng gì bân nghe như lọt vào trong sương mù.
Cái gì là áp lực chênh lệch? Cái gì là động lực? Con bé cháu mình rốt cuộc là mắc bệnh gì vậy?
"Bác sĩ, cháu gái tôi nó rốt cuộc bị sao vậy?" Vương Tổng nóng lòng hỏi.
Trương Dịch nhìn Vương Tổng một chút, tuy trong lòng đã biết là vấn đề gì rồi.
Nhưng vẫn nói: "Đợi kết quả đo huyết áp động mạch này ra tôi đại khái sẽ biết vấn đề cụ thể.
Có lẽ Pháp Lạc tứ chứng liên đúng là mồi dẫn nổ, nhưng nguyên nhân thật sự gây tử vong chưa chắc đã là cái này."
Trương Dịch vừa nói ra lời này, tất cả mọi người ở đó đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Bao gồm cả các bác sĩ, y tá của Bệnh viện Tỉnh đang tụ tập ngày càng đông ngoài cửa.
"Oa, Trương Dịch người thật đẹp trai à! Trời ạ! Mình muốn chụp mấy tấm làm hình nền điện thoại!"
"Mặc dù nhưng mà, nguyên nhân tử vong của Pháp Lạc tứ chứng liên không phải do Pháp Lạc tứ chứng liên... Nghe có mâu thuẫn không vậy? Bốn dị dạng gộp lại đủ chơi mạt chược rồi mà còn không phải là nguyên nhân gây tử vong?"
"Đúng vậy, tay nghề Trương Dịch có lẽ vẫn ổn chứ? Sao lại nói ra những lời này vậy?"
"Mọi người đừng vội thắc mắc, cứ chờ xem là được!"
Trong phòng, Mạch Hiểu Phong nhất thời thậm chí cũng không thể hiểu lời này của Trương Dịch là có ý gì.
"Pháp Lạc tứ chứng liên chẳng lẽ không phải là vấn đề quan trọng nhất của đứa bé này sao?"
Trương Dịch gật đầu: "Là, là vấn đề chủ yếu, nhưng không phải duy nhất, có lẽ sau khi phẫu thuật sửa chữa Pháp Lạc tứ chứng liên xong, có thể sẽ xuất hiện vấn đề mới.
Sau khi xem kết quả kiểm tra, ta nghi ngờ bé này giống với một người bệnh mà trước đó ta đã gặp.
Triệu chứng của người bệnh đó có tình huống tương tự với bé này, khác biệt duy nhất chính là người bệnh đó không bị Pháp Lạc tứ chứng liên, còn bé này thì có."
Bạn cần đăng nhập để bình luận