Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 480: Không có cách, ai bảo Trương Dịch quá mê người ~(hai chương cùng một chỗ)

Chương 480: Không còn cách nào, ai bảo Trương Dịch quá quyến rũ ~(hai chương gộp một)A? ? Làm tốt ư? ? Trương Dịch ba người bọn họ cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía vị chủ nhiệm trung tâm cấp cứu này, Uông Tuân. “Ngài nói chúng ta làm tốt?” Uông Tuân thay đổi vẻ mặt nghiêm túc vừa rồi, gật đầu cười nói: “Đúng, ta nói là các ngươi làm tốt! Ta vừa rồi đang họp khen ngợi các ngươi đó, ta còn tưởng rằng các ngươi ở Lục Y viện làm phẫu thuật sẽ chậm trễ thời gian tương đối dài. Nhưng không ngờ các ngươi nhanh như vậy đã trở lại rồi? ? Ha ha! Trương Dịch à, ngươi lại lên hot search rồi ngươi có biết không?” Trương Dịch mờ mịt lắc đầu, hắn vừa mới xong ca mổ, làm sao có thời gian xem tin tức chứ. “Lần này sự cố xe cộ vô cùng nghiêm trọng, theo thông tin chính thức hiện tại đã có sáu người tử vong, bốn người trọng thương. Trương Dịch, ta nghe nói ngươi đã giữ được chân của một nữ sinh mười sáu tuổi?” “Ừm.” Ghê thật, hắn vừa mới phẫu thuật xong mà bên trung tâm cấp cứu đã biết mình làm phẫu thuật gì rồi? “Phi thường tốt! Ngươi làm phi thường tốt! Hôm nay ta đến mở cuộc họp này chủ yếu là vì sự cố xe cộ lần này. Đương nhiên, nghe nói Trương Dịch ngươi tình nguyện chấp nhận bị xử phạt và rủi ro rời khỏi huấn luyện cũng muốn đi phẫu thuật cho nữ sinh đó, sau đó ta đã khen ngợi ngươi với mọi người. Nên khen thì phải khen, đương nhiên, nên phê bình thì phải phê bình! Lần huấn luyện này là do toàn bộ khu vực Hoa Đông và Hoa Bắc các bệnh viện lớn liên hợp tổ chức. Mọi người đều phải nghiêm túc đối đãi! Tuyệt đối không được phép nghỉ vì bất kỳ lý do gì! Trừ khi là do người bệnh, giống như tình huống của Trương Dịch thì có thể xem xét khoan hồng! Nhưng giống như Tề Phi và Dương Thải Ny, vì muốn xem Trương Dịch phẫu thuật mà nhờ người thì tuyệt đối không cho phép!” Lúc nói những lời này, Uông Tuân còn quay đầu liếc nhìn Tề Phi và Dương Thải Ny. Tề Phi bĩu môi, hắn không biết nói gì. Dù có hơi lo lắng vì chuyện này mà bị buộc rời khỏi khóa huấn luyện. Nhưng hắn cũng không có cách nào mà. Ai bảo Trương Dịch quá quyến rũ chứ? À không đúng, là ca phẫu thuật của Trương Dịch quá quyến rũ chứ? Xem nhiều ca phẫu thuật của Trương Dịch, không phải ý nghĩa hơn việc tham gia huấn luyện sao? Dương Thải Ny trên mặt cũng tỏ vẻ bình tĩnh. Các ngươi muốn phạt thì cứ phạt đi. Dù sao làm rồi thì sao? “Nhưng mà, ta cũng không phải là người quá nghiêm khắc, khóa huấn luyện này cũng đã hơn nửa rồi, có vẻ cũng không cần thiết phải hủy tư cách của các ngươi. Cho nên, việc hai người các ngươi tự ý rời khỏi đơn vị, hình phạt là phải trực ca đêm tối nay, đi theo tổ ca đêm, chờ sẵn để đi khám bệnh tại nhà bất cứ lúc nào!” “Hả? ? Trực ca đêm? ?” “Hô...” Uông Tuân trừng mắt liếc Tề Phi một cái: “Sao? Không muốn trực ca đêm? ? “Không không không, không có, muốn, muốn chứ~!” “Các tổ đi khám bệnh tại nhà lần này đều vất vả rồi, sau này gặp loại tình huống này cũng phải hết sức cấp cứu nhé, biết không?” “Biết!” “Biết!” “Được rồi, tan họp đi.” Nói xong, Uông Tuân liền xoay người rời đi. Trước khi đi còn vỗ vỗ vai Trương Dịch nói: “Cố gắng lên nhé, chờ mong biểu hiện của ngươi vào ngày thi kiểm tra!” Chờ lãnh đạo vừa đi, những người khác mới xúm lại quanh Trương Dịch hỏi han đủ điều. Chuyện lần này ở trên mạng, những bác sĩ không tham gia khám bệnh tại nhà đều đã thấy sự việc từ đầu đến cuối. Trương Dịch lại lên top tìm kiếm lần nữa rồi đó! “Trương Dịch tranh thủ thời gian xem tin tức đi, cậu hot quá rồi đó!” “Trương Dịch đại thần, anh đến Lục Y viện phẫu thuật, các bác sĩ bên đó đồng ý sao? ?” “Hiện trường rốt cuộc thế nào? Tôi nghe trên mạng có người nói hiện trường giống như đặc biệt thảm! Tay chân đều văng ra hết à! Còn có đứa bé óc cũng lòi ra ngoài, là thật sao?” —– Trương Dịch thở dài giải thích: “Đứa bé đó không kinh khủng như mọi người nói đâu, chỉ là bị ngã chết thôi, trên mạng có mấy người hay thích câu view, nói quá lên đấy, mọi người đừng tin hết.” “Haiz, dù sao đi nữa thì đứa bé đó cũng thật đáng thương.” Mọi người vừa nói chuyện vừa đi vòng quanh Trương Dịch về ký túc xá. Mà lúc này, Uông Vũ Phi lại nhíu mày, có vẻ đang suy tư điều gì. Buổi tối, đám bác sĩ không có trực ban tụ tập ăn đồ nướng trong ký túc xá. Điện thoại của Trương Dịch lại đột nhiên vang lên. Nhấc điện thoại lên xem thì là Khang Ngạn Minh gọi tới. “Alo, Khang chủ nhiệm?” “Trương Dịch à, hôm nay cậu lại lên tin tức rồi, cậu biết không?” Trương Dịch nhẹ gật đầu: “Cái này tôi biết, hôm nay đi khám bệnh tại nhà ở trung tâm cấp cứu bị người qua đường chụp được.” “Đợt huấn luyện này thế nào? Có thu hoạch gì không?” “Cũng khá tốt, thể năng và kiến thức về cấp cứu ngoài trời cũng được tăng lên kha khá.” Khang Ngạn Minh giọng nhanh hơn: “Vậy là tốt rồi, cố lên nhé, ngày kiểm tra tôi và viện trưởng Kim đều sẽ đến thăm các cậu.” Cái gì? ? Trương Dịch trợn tròn mắt, lập tức đáp: “Vâng, không có vấn đề, tôi sẽ cố lên.” “Sao vậy? Khang chủ nhiệm gọi điện tới nói gì thế?” Thấy sắc mặt của Trương Dịch không đúng, Mao Tiểu Viên ngậm một xiên thịt dê nướng bước tới hỏi. “Ngày kiểm tra, viện trưởng Kim và Khang chủ nhiệm đều sẽ đến, mọi người phải cố lên, đừng làm Hiệp Hòa mất mặt.” “Hả? ! Không phải chứ, cái kỳ thi kiểm tra cấp cứu nhỏ này mà viện trưởng Kim của Hiệp Hòa cũng muốn đến sao? ?” Mao Tiểu Viên nghe xong lời này, xiên thịt dê trong tay cũng mất ngon. Một kỳ huấn luyện cần đến viện trưởng Kim của bệnh viện Hiệp Hòa đích thân đến sao? ? Trương Dịch lắc đầu: “Không biết, tôi đoán nếu như viện trưởng Kim phải đến thì viện trưởng các bệnh viện khác chắc cũng sẽ tới.” “Ghê thật, cái ngày cuối cùng này là thi kiểm tra hay là thi đấu vậy! Làm như thật ấy!” Uông Vũ Phi đứng ở cửa ra vào, hút một điếu thuốc, nghe được nội dung cuộc nói chuyện của Trương Dịch rồi suy nghĩ một lúc. Sau đó, hắn liền cầm một hộp đồ nướng đã chuẩn bị sẵn trong tay, đi về phòng trực ban của trung tâm cấp cứu. Phòng trực ban của trung tâm cấp cứu và phòng trực ban khám gấp của bệnh viện lâm sàng đương nhiên là không thể so sánh được. Phòng trực ban bên này chỉ phụ trách khám bệnh tại nhà, nên khi không có cuộc gọi cấp cứu thì tương đối nhàn. “Cộc cộc”! Uông Vũ Phi gõ cửa đi vào. “Thải Ny, tôi... tôi mua chút đồ, cô qua đây ăn chút nhé? Tề Phi, thầy Hà, các anh cũng lại đây cùng ăn đi?” Thầy Hà cũng đã gần bốn mươi tuổi, làm sao mà không hiểu mấy chuyện giữa đám người trẻ tuổi chứ? ? Rõ ràng là mang đồ ăn đến để theo đuổi gái xinh mà. “Ha ha, tôi không đói, Dương Thải Ny, cô cứ đi ăn đi.” Tề Phi cũng không khách sáo, cười hì hì bước tới. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt cảnh cáo của Uông Vũ Phi, Tề Phi lại lui trở về: “Ha ha, thôi vậy, tôi không đói, hai người ăn đi.” Dương Thải Ny quay đầu nhìn một chút, không để lại dấu vết nhíu mày. “Anh mua gì thế?” Dương Thải Ny bước đến cửa hỏi. “Thịt dê nướng, ăn chút đi, buổi tối cô có lẽ lúc nào đó sẽ lại phải đi khám bệnh tại nhà nữa đó, ăn nhiều một chút để tí nữa không bị đói.” Thấy Uông Vũ Phi có vẻ mặt thật thà, Dương Thải Ny tuy không muốn ăn, nhưng vẫn cầm một xiên. “Đêm hôm khuya khoắt còn ăn đồ nhiều dầu mỡ như thế làm gì?” Dương Thải Ny vừa ăn vừa cằn nhằn. Uông Vũ Phi ngớ ra một chút, lẩm bẩm nói: “Nhiều dầu mỡ sao? Vậy lúc nãy Trương Dịch còn bảo ban đêm ăn thịt thì sẽ bớt đói đó sao?” “Ừm? Là Trương Dịch bảo anh mua hả?” Vẻ mặt của Dương Thải Ny bừng sáng. “Đúng vậy, mấy người bọn họ muốn ăn thịt dê nướng, sau đó tôi định mua cho cô chút đồ thanh đạm, kết quả Trương Dịch bảo buổi tối ăn thịt sẽ bớt đói, nên mới…” “Khụ khụ, vậy cũng được, thịt dê nướng này hương vị cũng không tệ, cảm ơn nha.” Đối mặt với thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ này! Uông Vũ Phi dù là một đại ngốc tử chưa từng yêu đương cũng có thể nhìn ra mánh khóe! Không thích hợp! Không thích hợp không thích hợp! Không phải hai người này không thích hợp, mà là Dương Thải Ny không thích hợp! Trước đây, Dương Thải Ny đối với Trương Dịch có vẻ không phải thái độ này mà? Trong bệnh viện không thiếu các nữ bác sĩ đang kín đáo bày tỏ tình cảm với Trương Dịch, nhưng Uông Vũ Phi chưa từng thấy Dương Thải Ny có thái độ đó! Thậm chí, Dương Thải Ny căn bản không có chú ý đến Trương Dịch. Thế nhưng vì sao sau một khóa huấn luyện, Dương Thải Ny lại thay đổi? ? Lẽ nào sau khi trải qua đợt huấn luyện này, Dương Thải Ny lại thích Trương Dịch rồi? ? Nghĩ đến đây, mặt Uông Vũ Phi liền trầm xuống. Không được! Không thể chờ thêm nữa! Nhất định phải tranh thủ thời gian thổ lộ để cho cô ấy biết tấm lòng của mình! “Phụ nữ là hay nói ngược, họ nói thích là không thích, nói không thích chính là thích.” “Phải bá đạo một chút, dịu dàng một chút, quan tâm một chút.” Giờ phút này, những lời trích dẫn trên tình trường mà Trương Dịch nói vẫn thỉnh thoảng văng vẳng bên tai Uông Vũ Phi. Uông Vũ Phi hơi nheo mắt, trong mắt lóe lên một tia sáng. Hắn nhìn Dương Thải Ny nói: “Thải Ny, cô đi theo tôi ra ngoài một chút, tôi… có chuyện muốn nói với cô.” Phòng trực ban có người, Uông Vũ Phi da mặt mỏng nên ngại. Dương Thải Ny thấy hắn thần bí cũng không nghĩ nhiều, liền đi theo. Đèn đường bên ngoài trung tâm cấp cứu không được sáng cho lắm, thậm chí còn có chút tối, phải nhờ ánh đèn phòng khám thì mới thấy rõ mặt của đối phương. Uông Vũ Phi sau khi hít sâu một hơi, quay đầu, chăm chú nhìn Dương Thải Ny. Dương Thải Ny nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn: “Sao vậy? Anh muốn nói gì hả? Sao lại tạo không khí căng thẳng vậy? ?” Hô ~ hô ~ Sau khi thở mấy hơi thật sâu, Uông Vũ Phi đột nhiên cúi người xuống, "bẹp" một tiếng hôn lên má Dương Thải Ny! Hắn vốn định hôn môi nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không đủ can đảm. Cho nên sau khi trải qua một hồi đấu tranh tư tưởng mới chỉ hôn một cái lên má. Khoảnh khắc này! ! Cả người Dương Thải Ny liền ngơ ngác! Đứng trơ ra tại chỗ! Lập tức một đôi mắt hạnh liền bùng cháy lên ngọn lửa giận hừng hực! ! Vẫn chưa hết, sau khi hôn má như chuồn chuồn lướt nước, Uông Vũ Phi còn thốt ra một câu thoại bá đạo tổng tài làm cho Dương Thải Ny vô cùng kinh ngạc! “Dương Thải Ny, tôi cho cô biết, tôi thích cô, tôi đã thích cô từ lâu rồi! Mặc kệ cô có thích tôi hay không, tôi muốn nói rằng tôi đã thích cô! Hiện tại! Lập tức! Lập tức ra lệnh cho cô phải nghĩ cách thích tôi!” “Cô cứ yên tâm, tôi sẽ tặng quà cho cô! Cô muốn hoa hồng và nhẫn hoặc là mấy loại bảng hiệu, túi xách tôi đều có thể cố gắng mua cho cô!” “Sự dịu dàng và quan tâm tôi cũng sẽ dành cho cô!” “Cho nên… cho nên cô…” Bốp! Ngoài sảnh chờ khám bệnh cấp cứu chập chờn ánh đèn đột nhiên vang lên một tiếng tát giòn tan. Đó là sự tiếp xúc thân mật giữa lòng bàn tay và gương mặt~ Khoảnh khắc yên lặng đáng sợ nhất ~ Kết quả bầu không khí lại trở nên yên tĩnh. Uông Vũ Phi ngơ ngác. Hắn sờ sờ gương mặt đang nóng lên, hỏi: “Cô không thích bá đạo sao? Không thích dịu dàng à?” Dương Thải Ny lườm hắn một cái rồi mắng: “Cút!” Ném lại một câu tục tĩu, nàng giận dữ bỏ đi. Uông Vũ Phi cứ vậy đứng trơ ra, khóc không ra nước mắt, luống cuống tay chân. “Tôi đã nói sai ở chỗ nào? Hay làm sai ở chỗ nào à?” “Chẳng phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao?” Vì cảnh tỏ tình này mà hắn còn thức đêm đọc mấy bộ tiểu thuyết tình cảm nữ tần bá đạo tổng tài nữa đó. Sao mà cái thứ này áp dụng vào thực tế lại vô dụng vậy? Hay là... mình đã dùng sai cách rồi? ? Nghĩ đến đây, trong đầu Uông Vũ Phi lại hiện ra những lời dạy cách cua gái của Trương Dịch! “Trương Dịch! Anh chắc chắn là cố ý!” Uông Vũ Phi lập tức thở hồng hộc chạy về ký túc xá. Trong ký túc xá, Trương Dịch và mấy người đang vừa ăn vừa tán gẫu vui vẻ. Đột nhiên thấy Uông Vũ Phi nổi giận đùng đùng đi vào. “Trương Dịch! Có phải cậu cố ý không? ! “ “Hả? Tôi làm sao vậy? Tôi làm gì vậy?” Trương Dịch đang ăn thịt dê nướng, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Uông Vũ Phi. Uông Vũ Phi giận dữ nắm chặt tay, bộ dạng muốn lao vào đánh người. Mao Tiểu Viên vội vàng chen vào giữa hai người: “Làm gì vậy, làm gì vậy? Vừa về đã nổi nóng như vậy, ai chọc giận cậu à?” Uông Vũ Phi chỉ vào Trương Dịch: “Hắn! Hắn gây ra!” Trương Dịch cạn lời, ném xiên thịt dê nướng trong tay ra, vụt đứng lên: “Nói đi, tôi đã chọc giận cậu ở chỗ nào? Nếu hôm nay cậu không nói rõ được thì đừng trách tôi không khách sáo!” Trương Dịch đứng lên còn cao hơn Uông Vũ Phi khoảng năm centimet. Lại thêm khí thế của Trương Dịch khá mạnh mẽ, Uông Vũ Phi liền cảm thấy có chút đuối lý. ấp úng nửa ngày mới kể lại những gì đã xảy ra vừa nãy. “Phụt…” “Phụt…” “Phụt…” Toàn bộ ký túc xá, tất cả mọi người đều không nhịn được mà cười ầm lên. “Ha ha ha… Uông Vũ Phi, cậu biết mình vừa làm gì không vậy? ?” “Uông Vũ Phi, có phải cậu thật sự chưa từng yêu đương không? ? Lúc đi học có nữ sinh nào theo đuổi cậu hay là cậu từng thích thầm ai không?” Uông Vũ Phi bị chế giễu có chút tức giận, quay đầu phủ nhận: “Không có, độc thân từ trong bụng mẹ đến giờ!” “Ha ha ha… vậy thì tôi đã hiểu rồi, Uông Vũ Phi, lần sau đừng như vậy, cậu nghĩ là ba cái thứ bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết tình cảm có thể áp dụng được ngoài đời thật à?” Mao Tiểu Viên suýt cười đến nội thương, một bên ôm bụng một bên nói: “Uông Vũ Phi, cậu nhìn thì có vẻ khôn khéo mà, sao trong công việc và chuyện tình cảm lại như hai người hoàn toàn khác nhau vậy? Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của tình yêu? ?” Trương Dịch cũng cười nói: “Đây chính là tình yêu, tình yêu có thể khiến người ta trở nên ngu ngốc, biết không? Nhưng mà Uông Vũ Phi, tôi nói cho cậu biết, cái mà tôi bảo bá đạo, không phải là để cậu đi hôn má người ta, cũng không phải là bảo cậu đi học mấy cái chiêu trò bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết tình cảm đâu. Haiz, được rồi, được rồi, người như cậu không thích hợp bất cứ chiêu trò nào hết, nếu cậu thật sự thích Dương Thải Ny thì cứ dùng một lòng nhiệt tình mà theo đuổi cô ấy là được rồi. Dù người ta nói từ xưa đến nay, thâm tình không bằng sáo lộ, nhưng tôi cảm thấy những thứ này đều không thể sánh bằng sự chân thành. Cũng đã gần ba mươi, đừng làm mấy cái thứ hoa mỹ kia nữa, cứ chân thành nói cho cô ấy biết cậu thích cô ấy, muốn theo đuổi cô ấy là xong chuyện. Mấy thứ khác tuyệt đối đừng có làm, đừng có ép buộc người ta, bá đạo không phải là cưỡng hôn đâu! Với lại, nói khó nghe một chút, nếu người ta có ý với cậu thì cái việc cưỡng hôn mới có hiệu quả, nếu người ta không có ý thì vài phút người ta báo cậu quấy rối đó!” Nghe mọi người nói vậy, Uông Vũ Phi mới dần tỉnh táo lại. Nghĩ lại hành động vừa rồi thì thấy bản thân thật sự quá bồng bột. Sau một hồi khuyên nhủ, Uông Vũ Phi yêu cầu mọi người sáng mai chủ động cùng hắn đến xin lỗi Dương Thải Ny. Đặc biệt là Trương Dịch! Bởi vì hắn là nghe những lời trên tình trường của Trương Dịch nên mới gây ra chuyện này! Trương Dịch bất đắc dĩ xòe tay, những lời trên tình trường này là hợp với mình, ai mà ngờ đâu nó lại không hợp với cậu chứ? ? Đêm đến, sau khi ăn xong đồ nướng, Trương Dịch bắt đầu xem những trận cá cược! Chuẩn bị kiểm tra số tiền thưởng của mình. Dù hôm nay phải đi cấp cứu, làm cho Trương Dịch có chút tiếc nuối. Nhưng dù sao mình vẫn phải tiếp tục sống chứ. Đột nhiên, một tin tức pop-up lên màn hình điện thoại di động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận