Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 438: Nguyên lai là thương tích cầu trùng

Chương 438: Nguyên lai là thương hàn cầu trùng
Ngay khi người nhà đang nức nở nghe thấy Trương Dịch hỏi vậy, Tư Tác sau khi đáp lời: "Tối hôm qua ta nghe hắn nói tay có chút đau nhức còn cảm giác hơi sưng, nhưng mắt ta không tốt, nhìn không ra có sưng hay không. Nhưng ta có thể khẳng định là tối qua chắc chắn không nghiêm trọng như bây giờ!"
Nghe câu trả lời này, Trương Dịch trong lòng đã có suy đoán sơ bộ.
Hắn hỏi tiếp: "Vậy hôm qua hoặc hôm trước, tay hắn có bị va quệt làm bị thương không?"
"Tay... Tay quệt làm bị thương? Cái này ta không rõ..."
Người nhà lắc đầu.
Không còn cách nào, Trương Dịch đành phải lần nữa cẩn thận kiểm tra tay người bệnh. Từ ngón tay đến mu bàn tay rồi đến cánh tay, chỉ cần chỗ nào có mụn nước và sưng tấy, Trương Dịch đều quan sát rất kỹ.
Khang Ngạn Minh thấy Trương Dịch kiểm tra nghiêm túc như vậy, liền đến hỏi: "Trương Dịch, cậu đang tìm gì vậy?"
Trương Dịch không ngẩng đầu lên mà nói: "Tôi muốn tìm ra nguyên nhân gây bệnh và mầm bệnh."
Ghê thật!
Ngươi trực tiếp bắt đầu tự giải quyết những việc này ở trên người bệnh luôn rồi đấy hả?
Hai bác sĩ trực ban phòng cấp cứu bên cạnh đều lộ vẻ kinh hãi.
Cậu giỏi thật đấy. Rõ ràng việc này là do người ở phòng xét nghiệm làm, mà cậu lại muốn cướp công của người ta?
Chẳng lẽ cậu tìm được con khuẩn Marnife màu xanh lam kia xong rồi thì nghiện luôn việc tìm mầm bệnh luôn rồi hả?
Xin đại ca! Chừa cho phòng xét nghiệm chút cơm ăn đi chứ ~! Người ta cũng muốn lấy phần trăm tiền thưởng đó a!
Cậu mà giành hết phần, người ta chỉ có nước uống gió tây bắc hả?
Khang Ngạn Minh thì không nói gì, chỉ nhắc nhở: "Theo triệu chứng hiện tại của người này mà xem, thì khả năng cao là nhiễm trùng nặng, ngoài việc cấp cứu dùng thuốc, tôi đã thêm hai ống Amoxicillin. Phần lớn nhiễm trùng nặng đều là do vi khuẩn Gram dương và Gram âm gây ra. Hai loại mầm bệnh này đều cực kì mẫn cảm với kháng sinh phổ rộng. Hiện tại thuốc cũng đã dùng, công việc cấp cứu cũng đang tiến hành. Kết quả cuối cùng thế nào thì còn xem sức miễn dịch của người bệnh ra sao."
Vi khuẩn Gram dương và Gram âm đối với các loại kháng sinh phổ rộng như penicillin và cephalosporin rất mẫn cảm. Nhiễm bệnh sau khi uống thuốc hoặc truyền tĩnh mạch nhỏ đều có thể chữa khỏi. Nhưng điều này chỉ đúng với người bệnh thể chất bình thường. Còn người bệnh ung thư, người có sức đề kháng kém và người mắc AIDS thì không thể đảm bảo được.
Người bệnh đang nằm trên giường này, hai tay đều treo các chai dịch truyền, có cái tăng lượng máu, có cái điều chỉnh cân bằng axit. Trên màn hình điện tâm đồ, vì dùng thuốc mà huyết áp cũng tăng lên chút. Ít nhất nhìn con số thì có cảm giác thuốc này có hiệu quả.
Lúc này, người nhà bệnh nhân đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vội vàng nói với Trương Dịch: "Cái đó... tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện!"
Trương Dịch nhìn bà: "Chuyện gì?"
"Tôi nhớ hôm qua buổi sáng chúng tôi đi chợ hải sản mua đồ ăn, hình như lúc đó hắn đang chọn tôm. Đột nhiên tôi thấy hắn rụt tay lại rồi phàn nàn một câu: 'Ôi cái con tôm gì mà khó chịu vậy?'. Bác sĩ? Lẽ nào tay hắn bị thành thế này là do con tôm kia quấn vào tay sao?"
Người nhà sau khi nhớ lại thì vẻ mặt tràn đầy sự không thể tin nổi, khó mà tin cái chữ này!
Không thể nào... Chẳng lẽ vì chọn tôm bị quấn vào tay nên bị nhiễm trùng?
"Chọn tôm bị quấn vào tay? Cái chợ hải sản đó có chính tông không vậy? Hải sản bên trong đều là đồ mới, đường hoàng chứ?"
Người nhà liên tục gật đầu, vừa khóc vừa nói: "Đúng vậy, chính là cái chợ hải sản biển đó, hải sản ở đó tươi ngon nhất, chúng tôi mỗi lần muốn ăn đều đến đó mua."
Trương Dịch gật đầu, sau đó lại lần nữa quan sát cánh tay người bệnh. Mụn nước to nhỏ không đều, sưng tấy, sốt, rét run, nhiễm trùng...
Trong chốc lát, một nghìn loại mầm bệnh lướt qua trong đầu Trương Dịch... Cuối cùng! ! Tên và hình ảnh thương hàn cầu trùng dừng lại trước mắt Trương Dịch!
Thương hàn cầu trùng, còn gọi là cầu trùng biển. Thuộc vi khuẩn Gram âm, xung quanh có nhiều lông mao, khả năng vận động mạnh, khi bị nhiễm có tính xâm nhập rất cao. Thông thường khi người bệnh nhiễm loại này thì tỷ lệ t‌ử v‌ong là 50%! Nó còn bài tiết ra độc tố MARTX, chất mang sắt, nhiều đường giáp màng, protein liên kết kim loại, chất hòa tan tế bào… Những chất này làm tăng độc tính và khả năng gây bệnh của nó.
Vì thế, khi đã bị nhiễm thì bệnh tình sẽ diễn biến cực nhanh, tính nguy hiểm cực mạnh, xử lý chậm trễ là nguy hiểm tính mạng. Giống như người chú hơn 50 tuổi trước mắt. Từ tối hôm qua đến giờ, chưa đến 24 tiếng đã nhanh chóng nhiễm trùng nặng. Nếu không đưa đến bệnh viện kịp thời, chậm một chút thôi thì có khi giờ này đã c·hết ở nhà rồi.
Loại vi khuẩn này phân bố rộng rãi trong nước biển và động vật giáp xác ở ven biển, là loại vi khuẩn gây bệnh chung cho người và cá. Cũng là một loại mầm bệnh quan trọng ở người và động vật thủy sản. Cá biển, tôm biển, con hào, cua, sò, nghêu và các loài sinh vật biển khác dễ dàng mang theo loại vi khuẩn này. Không chỉ trong nước biển mà cả trong nước ngọt cũng có thể tìm thấy nó.
Trong lòng có manh mối rồi, Trương Dịch kết hợp với các triệu chứng của người bệnh, có đến 99% là do thương hàn cầu trùng gây ra!
"Chủ nhiệm Khang! Trước mắt đừng dùng penicillin! Đổi thành Doxycycline và thêm Cephalosporin đi!"
Khang Ngạn Minh hơi nheo mắt lại. Lời của người nhà vừa nãy ông cũng đã nghe thấy. Kết hợp với triệu chứng của người bệnh, Khang Ngạn Minh cũng đã nghĩ đến thương hàn cầu trùng rồi.
Chỉ là không ngờ Trương Dịch lại có thể phản ứng nhanh như vậy! Chưa đến 10 giây đã nghĩ đến mầm bệnh và đưa ra luôn loại thuốc điều trị tốt nhất! Điều này chứng tỏ... Trương Dịch có vốn kiến thức cực kỳ phong phú! Chắc chắn bình thường rất hay đọc sách. Lập tức, sự đánh giá cao trong mắt Khang Ngạn Minh lại tăng thêm một chút.
"Tốt! Mặc dù bên phòng xét nghiệm chưa có kết quả, nhưng chúng ta bên lâm sàng có thể ưu tiên tin tưởng phán đoán của mình. Lý Dũng, nhanh đi sửa lời dặn của bác sĩ, đổi thuốc. Dùng Doxycycline và thêm Cephalosporin."
Lý Dũng ngẩng đầu nhìn Trương Dịch và Khang Ngạn Minh, gật gật đầu rồi nhanh chóng đi sửa lại y lệnh.
Nhưng Trương Dịch lúc này lại không hề có chút hưng phấn nào vì tìm ra được mầm bệnh. Bởi vì đối với người bình thường, thương hàn cầu trùng có tỷ lệ t‌ử v‌ong lên đến 50%. Vậy thì với người bị u·ng th·ư thì sao? Rất có thể tỷ lệ sẽ lên đến 70% thậm chí là 90%! 100% cũng chưa chắc! Vì vậy, lúc này Trương Dịch không dám lơ là chút nào.
Anh nhìn y tá bên cạnh dặn dò: "Đi lấy túi dẫn lưu đến đây, cả dung dịch khử trùng, bông gòn, băng gạc nữa, tất cả mang đến đây! Tôi muốn làm sạch vết thương và dẫn lưu!"
"Vâng!"
Y tá cũng một mặt sốt ruột đi chuẩn bị đồ. Tỷ lệ t‌ử v‌ong của thương hàn cầu trùng thì cô ấy cũng biết. Chậm trễ cấp cứu người này thì chắc chắn không sống nổi! Việc làm sạch vết thương và dẫn lưu chỉ là chuyện nhỏ, nghiêm trọng còn phải c·ắt tay mới cứu được người!
Một bên, người nhà thấy các bác sĩ xung quanh đột nhiên trở nên khẩn trương, trong lòng bà càng thêm hoảng sợ. Bà vội nắm lấy tay Trương Dịch hỏi: "Bác sĩ?! Sao vậy? Sao đột nhiên mọi người lại khẩn trương thế? Chồng tôi rốt cuộc là bị bệnh gì? Có thể chữa khỏi không? Ô ô... Mọi người ngàn vạn lần phải cứu ông ấy đấy bác sĩ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận