Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 133: Tìm Trương Dịch tới xem một chút đi

"Chương 133: Tìm Trương Dịch tới xem một chút đi"
"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau."
Điện thoại không ai bắt máy.
Trong lòng Vương Tiểu Miện có chút hoảng hốt.
Chẳng lẽ Trương Dịch đang bận? Hay là đang làm phẫu thuật?
Ôi chao, vậy thì làm sao bây giờ!
Vương Tiểu Miện vội vàng quay đầu nhìn Lục Cao nói: "Lục Cao, cậu với Trương Dịch là bạn học đúng không? Nhanh giúp một tay liên lạc với cậu ấy."
Lục Cao kinh ngạc há hốc mồm.
"Cái gì? Muốn tôi... liên hệ Trương Dịch?!?"
"Đúng đấy! Ngẩn người ra làm gì, tranh thủ thời gian liên hệ với cậu ấy, để cậu ấy hỗ trợ hội chẩn, hoặc là trực tiếp tới Đế Đô xem tình huống người bệnh này."
Lần này không chỉ Lục Cao, ngay cả Lưu Tử Phi bên cạnh cũng ngạc nhiên!
Không thể nào? !
Tìm Trương Dịch tới xem tình huống bệnh tim suy này? ?
Lập tức, Lục Cao lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nói: "Trưởng khoa Vương... Cậu ấy có thể làm được gì?"
Vương Tiểu Miện trừng mắt Lục Cao: "Cậu ấy không được thì cậu được chắc?"
Được lắm, một câu trực tiếp khiến Lục Cao câm nín.
Ta... Ta... Ta thật sự không được mà~!
"Được rồi, đừng quanh co nữa, nhanh giúp một tay liên hệ với cậu ấy đi!"
Lúc này Lục Cao mới không tình nguyện mở điện thoại lên.
Hắn chỉ có Wechat của Trương Dịch, không có số điện thoại.
Cho nên hắn chỉ có thể gọi điện Wechat để liên lạc.
Vừa đúng lúc này, Trương Dịch bên này cũng đã khâu xong vết thương chuẩn bị băng bó.
Vừa giảng giải cho người nhà bệnh nhân những điều cần chú ý, thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại Wechat.
Trương Dịch đang đeo găng tay, không tiện nghe máy.
Trần Phương ở bên cạnh nhận: "Để tôi nghe cho, chỗ này cứ để tôi."
Lúc này Trương Dịch mới nhẹ gật đầu, đi ra ngoài nhìn vào màn hình điện thoại.
Thế mà là Lục Cao?
"Cái thằng này gọi điện cho ta làm gì? Chuyện không đâu cũng không tới..."
Nhưng nghĩ lại thì Trương Dịch vẫn là nhấc máy: "Có chuyện gì?" Trương Dịch hỏi.
"Trưởng khoa Vương bọn tôi tìm cậu." Lục Cao cũng lười nhiều lời với Trương Dịch, đưa điện thoại trực tiếp cho Vương Tiểu Miện.
"Trưởng khoa Vương, tôi đã liên lạc được rồi, chị nói chuyện với cậu ấy đi."
Vương Tiểu Miện nghe xong liền cười ha hả cầm điện thoại lên: "Alo? Xin hỏi có phải Trương Dịch không?"
"Đúng, là tôi."
"Chào cậu chào cậu! Tôi là trưởng khoa tim mạch của bệnh viện Bình An Đế Đô Vương Tiểu Miện, cậu chắc vẫn nhớ tôi chứ?"
"Nhớ chứ, sao vậy? Trưởng khoa Vương tìm tôi có chuyện gì không?"
"Là như thế này, bệnh viện của chúng tôi đang điều trị cho một bệnh nhân bị phì đại thất trái kèm theo suy tim trái cấp tính và phổi có nước. Nhưng mà tôi đã dùng hết thuốc rồi mà vẫn không thấy chuyển biến, ngược lại tình hình của người bệnh còn xấu đi. Nên bên này muốn nhờ cậu hỗ trợ xem qua, cậu xem cậu có thời gian không?"
Trương Dịch suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Tình hình hiện tại của người bệnh thế nào?"
"Không tốt lắm, vừa rồi lại phải cấp cứu tim phổi một lần mới cứu được người, đang rất sốt ruột nên mới làm phiền cậu."
"Trước đó trị liệu đã dùng những loại thuốc gì?"
Vương Tiểu Miện kể lại chi tiết: "Dopamine, liều lượng nhỏ giọt 2-5ug/kg/min, bơm truyền. Còn có tiêu Natri, 25 μg/min, nitroglycerin, 10 μg/min, ngoài ra còn một ít dịch dinh dưỡng cơ bản."
Nghe Vương Tiểu Miện trả lời, Trương Dịch cũng hơi nhíu mày.
Những loại thuốc này đều không sai, đều là thuốc cần dùng khi bị suy tim, có tác dụng giãn mạch, tăng lực co bóp cơ tim và giảm gánh nặng cho đường ra của tim.
Cũng không có vấn đề gì.
Nhưng Vương Tiểu Miện lại nói tình hình của người bệnh không những không tiến triển tốt mà ngược lại còn chuyển biến xấu đi, đồng thời còn phải cấp cứu tim phổi một lần?
Trương Dịch cũng không vội kết luận, chỉ nói: "Nghe chị nói tôi cũng chưa thể cho chị câu trả lời chính xác được, vậy thế này đi, tôi sẵn sàng đến Đế Đô một chuyến giúp chị xem tình hình cụ thể của người bệnh."
Nghe Trương Dịch trả lời như vậy, mặt Vương Tiểu Miện trong nháy mắt nở nụ cười.
"Vậy thì tốt quá! Cảm ơn cậu nhiều nha bác sĩ Trương! Tiền vé máy bay bệnh viện chúng tôi sẽ lo cho cậu!"
Cúp điện thoại, đôi lông mày đang nhíu chặt của Vương Tiểu Miện cuối cùng cũng giãn ra.
Sau lưng, Lục Cao đã quan sát toàn bộ quá trình biến đổi trên gương mặt Vương Tiểu Miện!
Tình hình gì vậy? !
Vì sao trưởng khoa Vương nói chuyện với Trương Dịch lại khách sáo như vậy? !
Phòng bọn họ còn không tìm ra nguyên nhân suy tim, mà lại còn muốn tìm một người đang là thực tập sinh ở Vân Tỉnh cách xa ngàn dặm? ? !
Lục Cao cảm thấy mình hoàn toàn không hiểu được!
Trình độ chữa bệnh của bệnh viện Bình An bọn họ lại cần phải tìm người ở ngoài vào giúp sao? ? !
Hừ!
Trong lòng Lục Cao rất khó chịu!
Trong ánh mắt kinh ngạc mang theo chút không phục của Lục Cao, Vương Tiểu Miện đưa điện thoại di động trả lại cho hắn rồi liền vội vàng đi đến bên người nhà bệnh nhân vừa nói: "Tôi đã liên hệ một bác sĩ rất giỏi và có kinh nghiệm trong lĩnh vực tim mạch tới hỗ trợ hội chẩn cho mọi người rồi. Chỉ có điều cậu ấy không ở Đế Đô, có lẽ phải chờ mấy tiếng nữa mới tới được."
Người nhà bệnh nhân vừa rồi gào lớn lên hơi hất tay trừng mắt Vương Tiểu Miện nói: "Tôi mặc kệ bác sĩ với chuyên gia cái gì, nếu các người không chữa khỏi cho mẹ tôi, tôi lập tức sẽ khiếu nại các người!"
Những người nhà bệnh nhân khác lại vội vàng an ủi cô ta: "A Linh, đừng nói thế, mẹ lớn tuổi bị bệnh này cũng là chuyện không tránh khỏi mà."
"Hừ? Cái gì mà không tránh khỏi? Tôi thấy những giường khác đều có thể chuyển biến tốt đẹp rồi xuất viện, sao mẹ tôi lại không được?"
Cảm xúc của người nhà bệnh nhân vẫn chưa bình tĩnh lại, Vương Tiểu Miện cũng không nói gì nhiều với cô ta.
Chờ Trương Dịch sang đây xem rồi sẽ biết....
Một bên khác.
Trương Dịch đang xin nghỉ phép.
Nghe nói là bệnh viện Bình An Đế Đô tìm hắn, Lữ Tĩnh cũng không nói gì liền cho phép nghỉ.
Trương Dịch còn chưa có chứng chỉ đâu, đã thường xuyên được mời đi phẫu thuật rồi...
Chẳng lẽ khi có chứng chỉ rồi thì còn thế nào?
Chẳng phải là ba ngày hai đầu đều không ở bệnh viện, đi phẫu thuật ở nơi khác sao?
Trương Dịch lại muốn đi Đế Đô, Trần Phương cũng muốn đi cùng.
Nhưng lần này Lữ Tĩnh không đồng ý.
Lý do là phòng ban đang bận.
Chính Trương Dịch đặt vé máy bay chuyến sớm nhất.
Bốn tiếng sau, Trương Dịch tới Đế Đô.
Lúc đáp xuống máy bay thì cũng đã gần 5 giờ chiều.
Đương nhiên, phần thưởng của hệ thống trong thời gian này cũng đã tới.
【Chúc mừng ký chủ dựa vào thao tác của mình hoàn thành một ca phẫu thuật làm sạch vết thương viêm da!】
【Ký chủ tiến bộ, hệ thống đều thấy rõ!】
【Cho nên, lần này ban thưởng ký chủ 2 triệu tệ!】
【Hy vọng ký chủ tiếp tục cố gắng! Sớm ngày trở thành đại y quốc gia!】
【Phần thưởng đặc biệt là có thể xem trận chung kết Liên Minh Huyền Thoại vào tối mai, tập trung trận đấu giữa RNJ: TI, điểm số chung cuộc là 3:2.】
"Hai triệu tệ?!"
Khó nén được sự kích động, Trương Dịch ngồi trên xe vui mừng như điên một hồi!
Đây là lần đầu tiên hệ thống ban thưởng nhiều tiền đến thế!
Tính ra, Trương Dịch bây giờ đã có gần 6 triệu rồi!
Hô hô, tiền mua nhà có rồi!
Xe tốt cũng có thể mua được!
Thật là thoải mái~!
Bệnh viện Bình An, khoa tim mạch.
Sau khi máy bay của Trương Dịch hạ cánh, ngồi xe gần một tiếng mới tới nơi này.
Thấy Trương Dịch đến, Vương Tiểu Miện vội vàng bắt tay chào hỏi hắn.
"Hoan nghênh, hoan nghênh, bác sĩ Trương! Để cậu phải chạy chuyến này thật sự là vất vả cho cậu rồi."
Đằng sau Vương Tiểu Miện còn có mấy bác sĩ tim mạch khác, và cả Lục Cao cùng mấy thực tập sinh của bọn hắn.
"Không có gì, là bác sĩ mà, cứu người là quan trọng nhất, trước tiên dẫn tôi đi xem vị bệnh nhân đó đi?"
"Được được, cậu đi theo tôi."
Dứt lời, Vương Tiểu Miện vội vàng dẫn Trương Dịch vào phòng bệnh tim mạch.
Phòng bệnh có năm bệnh nhân có tình trạng nặng hơn cả.
Đều là những người có vấn đề về tim.
Vương Tiểu Miện dẫn Trương Dịch đến trước mặt một bà lão tên Từ Mẫn Quân.
Sau đó, cô ấy giới thiệu chi tiết tình hình bệnh của bà cho Trương Dịch, còn đưa cả phiếu kiểm tra sức khỏe của bệnh nhân cho Trương Dịch xem.
Mà giờ phút này, Trương Dịch lại chăm chú nhìn vào vị trí tim của bệnh nhân.
Chẳng bao lâu, vẻ mặt của Trương Dịch dần dần trở nên nghiêm trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận