Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 619: Làm sao? Giải phẫu thất bại rồi? !

Chương 619: "Sao? Giải phẫu thất bại rồi? !" "Ngưu bức!" Trên lầu hai phòng quan sát, trong đám người có một bác sĩ người Hoa mặt mũi lấm lét dùng tiếng Hoa lơ lớ nói hai chữ này. Mọi người lập tức khẽ gật đầu! Đúng đúng đúng! Chính là cái từ này! Bọn họ người Hoa khi biểu đạt một người cực kỳ cường đại, cực kỳ lợi hại, liền dùng từ này, Ngưu bức! "Ngưu bức~!" "Ngưu bức~!" "Ngưu bức!" Rất nhanh, trong phòng quan sát liền vang lên một tràng tiếng "ngưu bức" liên tiếp. Trên bàn giải phẫu tầng một. Nhìn vào quả tim dị dạng vừa được lấy ra này, trong lòng Bảo Bột đột nhiên có một ý nghĩ. Chỉ thấy hắn nghĩ ngợi rồi ngẩng đầu nói với Trương Dịch: "Bác sĩ Trương, ta muốn xin anh giúp một chuyện có được không?" Trương Dịch nghi hoặc ngước mắt, ra hiệu Bảo Bột có chuyện cứ nói thẳng. "Tôi nghĩ... Có thể làm phiền anh nói chuyện với cha của bé gái này, tức là tiên sinh Dịch. Quả tim dị dạng này tôi muốn giữ lại bệnh viện làm tiêu bản, hoặc giải phẫu cho sinh viên y khoa học tập, ngài thấy được không?" Bảo Bột biết Trương Dịch là bác sĩ mổ chính do Dịch tổng từ Hoa Quốc mời đến. Trương Dịch mở miệng nói, Dịch tổng khẳng định sẽ đồng ý mà? Trương Dịch nghe xong hơi kinh ngạc, cũng không phải ngạc nhiên về yêu cầu của Bảo Bột. Mà là lo lắng Dịch tổng không đồng ý. Nhưng việc này nghĩ kỹ thì cũng là vì sự phát triển của y học, Trương Dịch vẫn là gật đầu đồng ý. Quả tim dị dạng này không nói, còn lớn hơn tim bình thường không chỉ một lần. Thật sự phi thường thích hợp cho việc giải phẫu giảng dạy. Một giây sau, liền thấy Kim Chính Luân mang quả tim đã được rửa sạch sẽ, chuẩn bị sẵn sàng tới. Quả tim này là tim bình thường tiêu chuẩn, khác biệt rất lớn với quả tim trước kia của bé gái. Thậm chí động mạch phổi, mạch máu đều vì bệnh biến mà cùng quả tim mở rộng ra không chỉ một lần. Sống đến giờ mới giải phẫu, dựa vào tiền duy trì a. Sau khi tiếp nhận trái tim, bắt đầu xác nhận kích thước và vị trí tim, độ dài các mạch máu dính liền. Sau đó bắt đầu tu bổ mạch máu, chuẩn bị cho việc dính liền. Bước này, Trương Dịch còn chưa dùng thước đo. Lần này, người xung quanh chỉ kinh ngạc, nhưng không tiếp tục lên tiếng hỏi. Bởi vì Kim Chính Luân đã nói: mắt của Trương Dịch chính là thước ~! Khụ khụ! Bất quá Bảo Bột không tin, anh ta thừa lúc Trương Dịch đang cắt may lén lút cầm thước có khắc độ tới. Tính toán lát nữa so sánh với thước đo một cái, xem Trương Dịch có thật sự thần kỳ như vậy không! Chỉ dựa vào mắt thường mà có thể tinh chuẩn định đo chiều dài? ! Rất nhanh, các mạch máu trong tay Trương Dịch liền được cắt may vừa vặn phù hợp với chiều dài lồng ngực bé gái. Bước tiếp theo, bắt đầu khâu lại! "Chỉ khâu 5-0." Hai đầu tĩnh mạch chủ trên không hoàn chỉnh rất nhanh đã được Trương Dịch dùng tay đối chuẩn, nhìn bên ngoài hoàn toàn kín kẽ, là một chỗ khâu nối mạch máu hoàn mỹ! Nhìn đến đây, mấy trợ thủ xung quanh không nhịn được gật đầu. Những bác sĩ đang vây xem ở lầu hai cũng suýt xoa vỗ tay. Trương Dịch động tác thật nhanh a! Thật quá nhanh! Quá nhanh dễ xảy ra vấn đề, nhưng Trương Dịch hết lần này tới lần khác lại vững vàng như vậy! Thật sự là quá ngưu bức! Lúc này, chiếc thước đo khắc độ Bảo Bột cầm trong tay hoàn toàn trở thành trò cười… Khá lắm! Thế này còn dùng đến đo chiều dài gì nữa... Mắt của Trương Dịch quả thực chính là cái thước đặc biệt a! "Tĩnh mạch chủ dưới, chỉ cho ta." "À... được được!" Bảo Bột suýt nữa nhìn đến ngây người, vội vàng gật đầu đưa đồ cho. Tĩnh mạch chủ dưới, động mạch chủ, động mạch phổi, cùng mấy cái tĩnh mạch nhỏ. Thời gian khâu lại trước sau không đến mười phút, Trương Dịch liền khâu lại từng đoạn mạch máu lạ mà quen thuộc này. Quả tim nhỏ này, cũng chính thức trở thành 'người nhà' mới của tiểu chủ nhân. Trương Dịch nhanh tay xuyên qua trong lồng ngực của bé gái. Cố gắng ghép một thứ không trọn vẹn với thân thể, với quả tim lạnh lẽo lại, như vậy, bọn chúng sẽ biến thành một chỉnh thể. Sinh mệnh cũng có thể một lần nữa kéo dài ra. "Thật sự quá nhanh! Trương Dịch quả thật quá tuyệt!" "Trời… Mười phút giải quyết? ? Oh my God! Không hổ là Trương Dịch! Bái phục bái phục!" "Trời ạ, giáo sư Phi Phổ Tư, ngài có thấy không? Trương Dịch động tác nhanh thật đấy! Ngài có thấy không? ? Chúng ta có thể mang Trương Dịch về viện của mình không ạ? ?" Một tên đồ đệ kích động nhìn Phi Phổ Tư nói. Giờ phút này, trong đôi mắt hơi rung của Phi Phổ Tư, chẳng phải là sự chấn kinh đậm đặc hay sao? Quá ngưu bức á! Trương Dịch quá ngưu bức á! Một người trẻ tuổi lợi hại như vậy, tiền đồ không thể lường được a! Không mang được người này về, tên Phi Phổ Tư hắn viết ngược lại! ! Thật lòng mà nói, các bác sĩ giàu kinh nghiệm đều biết, một bước khâu lại tim ghép cũng vô cùng mấu chốt. Một khi sai sót hoặc khâu quá lỏng, quá chặt, thao tác vô khuẩn không đạt tiêu chuẩn trong quá trình khâu, thì biến chứng cũng sẽ khá nghiêm trọng. Tỷ như, dễ thấy nhất là nhiễm trùng, ung thư máu hoặc chảy máu dẫn đến suy tim, suy thận mãn tính vân vân. Mỗi cái đều có thể trực tiếp cướp đi tính mạng bé gái. Nhưng thủ pháp của Trương Dịch, Phi Phổ Tư xem và ghi ở trong lòng. Điểm ngưu bức của người này chính là... Quả thật ngay cả một chuyên gia như Phi Phổ Tư cũng không tìm ra được một chút vấn đề nào của anh. Thậm chí... Thậm chí còn có thể học hỏi được từ thủ pháp khâu lại của Trương Dịch một vài thủ pháp và kinh nghiệm trước kia chưa từng có? Cho nên nói, ý định trong lòng Phi Phổ Tư ngày càng mãnh liệt. Cho dù như thế nào, ông nhất định phải tranh thủ khoảng thời gian Trương Dịch còn ở nước Mỹ này để giành được anh! Lầu một phòng phẫu thuật. Các mạch máu đã được nối hoàn tất, màng tim cũng được khâu xong. Tiếp theo... là tháo bỏ máy tuần hoàn ngoài cơ thể, khôi phục nhịp tim tự chủ! Bước này rất quan trọng! Có thể nói, cho dù những khâu phía trước làm tốt đến đâu, nếu như sau khi tháo bỏ máy tuần hoàn ngoài cơ thể mà tim không tự chủ đập trở lại, vậy có nghĩa những thứ đã làm phía trước đều vô ích. Trước đó, mọi thứ đều dựa vào bác sĩ. Nhưng bước này, chỉ có thể dựa vào quả tim nhỏ này! Hai người xa lạ được cứu rỗi có thể sinh ra kỳ tích hay không? Theo Trương Dịch cùng những trợ thủ khác tháo ống dẫn và buộc garo ra, máu trong cơ thể bé gái nháy mắt bắt đầu tràn vào quả tim xa lạ này với số lượng lớn. Rất nhanh, bằng mắt thường có thể thấy quả tim chuyển từ màu trắng hồng sang đỏ tươi! Một giây...Hai giây...Ba giây...Bốn giây...Năm giây... Xung quanh yên tĩnh đến dị thường! Yên tĩnh đến nỗi Trương Dịch có thể nghe được cả tiếng thở nặng nề khác thường của mấy người xung quanh. Xem ra mọi người đều rất khẩn trương, nếu bước cuối cùng này thất bại, vậy ca phẫu thuật này cũng coi như thất bại. Trương Dịch nhìn quả tim nhỏ nhắn, không khỏi thầm niệm trong lòng: "Cố lên tim nhỏ, chủ nhân trước của ngươi đã đến một thế giới mới rất tươi đẹp, hắn ở đó rất hạnh phúc và vui vẻ, việc hắn giữ ngươi lại là vì hắn hy vọng ngươi có thể mang theo những tiếc nuối của hắn để trải nghiệm thế giới này. Chủ nhân mới của ngươi là một bé gái rất đáng yêu, con bé có một gia đình rất tốt, có ba mẹ rất thích con bé, cũng có đồ ăn vặt bánh mì ăn không hết mỗi ngày, không cần vì tiền mà phải ăn nói khép nép cầu người. Ngươi cứ yên tâm, chủ nhân mới của ngươi chắc chắn là người hạnh phúc nhất trên đời này. Vì vậy ngươi cũng phải cố gắng lên a! Sống sót! Hãy cho cô bé một tia hy vọng!" Mười giây… Mười một giây… Mười hai giây… Tình huống rất tệ! Tim vẫn không có bất kỳ dấu hiệu nào là sẽ đập, thậm chí huyết áp trên màn hình đã bắt đầu tụt! Lúc này trong lòng mọi người trong phòng phẫu thuật đều có chút hoảng! Sao? ! Lẽ nào cuộc phẫu thuật này sẽ thất bại? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận