Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 129: Thực tập sinh: Nguyên lai ta đây là cùng cái đại lão a

Chương 129: Thực tập sinh: Hóa ra ta đây đang đi cùng một đại lão.
Trước phòng phẫu thuật, vị bác sĩ ngoại khoa bình thường này còn đăng tin trong nhóm bệnh viện: "Ca cấp cứu tiếp nhận một bệnh nhân bị viêm hoại tử da phần dưới bụng kèm vùng xương chậu, lát nữa sẽ lên bàn mổ. May là có trợ lý Trương cùng tôi xử lý vết thương..."
"Đường Trắng" trong thận: "Vùng xương chậu cộng thêm phần dưới bụng? Diện tích hoại tử lớn vậy sao? Thế thì các anh làm sạch vết thương mệt nghỉ!"
"Hồ Điềm" bên ngoài bàng quang: "Trời ơi! Viêm hoại tử da diện tích lớn thế này hiếm gặp thật, có cần thêm người không? Tôi đến tăng ca miễn phí."
Lý Thanh khoa tim mạch: "Đúng là hiếm thấy, hôm nay tôi trực ca hai, tôi cũng qua giúp được!"
Tiêu Dũng khoa tim mạch: "Trương Dịch cùng anh mổ à? Vừa hay tôi đang tăng ca, lát tôi đến phòng mổ xem sao."
Điền Tiểu Kha khoa ngoại tổng quát: "Trương Dịch đi mổ sao? Còn là viêm hoại tử da nữa? Chờ chút, tôi về phòng ngay!"
Mấy người vừa nghe nói là Trương Dịch sắp mổ, lại còn là viêm hoại tử da diện tích lớn như thế, liền nhao nhao hồi âm muốn đến hỗ trợ. Thậm chí có người đang trên đường về nhà, lập tức quay đầu xe trở lại bệnh viện. Không vì gì, chỉ vì muốn xem đại lão Trương Dịch mổ!
Ca cấp cứu. Trương Dịch sau khi giao ban ổn thỏa với bác sĩ trực đêm liền chuẩn bị đến phòng mổ. Hắn nhìn Dư Kiến đang theo sau lưng, hỏi: "Đã vào phòng mổ bao giờ chưa?"
Dư Kiến lắc đầu: "Chưa ạ."
"Vậy cậu cùng tôi vào phòng mổ đi, đứng bên cạnh quan sát là được. Lần đầu vào phòng mổ, nhớ phải đi theo y tá phòng mổ nhận biết rõ tất cả các dụng cụ. Chờ tôi bảo cậu lấy đồ, cậu phải nhanh chóng tìm chính xác đồ đó đưa cho tôi. Ví dụ như cái nào là kìm tròn, cái nào là kìm cong, cái nào là kìm gắp mô... Tất cả đều phải nhớ rõ, hiểu không?"
"Vào phòng mổ? Haha! Dạ hiểu! Cảm ơn thầy Trương!" Dư Kiến kích động cười tít mắt! Ha ha ha! Thầy của ta là Quy Bồi Sinh thì sao? ! Không có chứng thì thế nào? ! Người ta vẫn có thể lên bàn mổ còn có thể mang cả ta cùng lên bàn mổ! Ha ha ha, các ngươi có làm được không? !
Nghĩ tới đây, Dư Kiến còn tranh thủ "báo" trong nhóm thực tập sinh của mình: "Ôi, theo thầy ngày đầu đã phải tăng ca, hơn nữa còn gặp ca viêm hoại tử da hiếm thấy, lát nữa còn được vào phòng mổ làm sạch vết thương, thầy còn bảo mình tranh thủ học để hỗ trợ cho thầy, ôi, mệt quá đi ~"
Màn khoe mẽ kiểu Versaill·es này chọc cho đám thực tập sinh khác trong nhóm đồng loạt lên án Dư Kiến! Thằng nhóc này miệng thì kêu mệt mỏi, thật ra đang khoe khoang đấy chứ! Trong nhóm đều là những con gà mới vào bệnh viện thực tập. Nghe nói Dư Kiến ngày đầu đã được vào phòng mổ, ai nấy đều lộ vẻ ghen tị đến đỏ mắt! Hai thực tập sinh khác cùng khoa vừa ăn tôm vừa chảy nước mắt! "Huhu, dựa vào đâu mà Dư Kiến với cái Quy Bồi Sinh kia ngày đầu đã được vào phòng mổ vậy!" "Mẹ kiếp! Ghen tị chết mất! Sớm biết thế ta đã chủ động giơ tay nhận làm đệ tử thầy Trương!" Mẹ nó, tôm trong tay bỗng nhiên không còn ngon! Mấy đứa mới vào thực tập cực kỳ khát khao phòng phẫu thuật. Có thể được cọ vào ca mổ ruột thừa thôi cũng đã là may mắn lắm rồi. Ai ngờ tên Dư Kiến này lại trúng mánh! Vốn tưởng cậu ta cùng một Quy Bồi Sinh không có bằng cấp thì sẽ chẳng học được gì. Ai ngờ... Người ta ngày đầu đã được lên một ca mổ lớn như thế! A! Ghen tị chết mất thôi!
Thấy mấy bạn thực tập sinh trong nhóm kẻ thì ghen tị người thì mắng mỏ, lòng Dư Kiến sướng rơn. Quay đầu nhìn vẻ mặt bình thản của Trương Dịch, Dư Kiến lại nói: "Cảm ơn thầy Trương! Em nhất định sẽ học hành chăm chỉ ạ!"
Trương Dịch hờ hững "Ừ" một tiếng. Trong phòng mổ, hai bác sĩ ngoại tổng quát, một bác sĩ phòng mổ, cộng thêm Trương Dịch, tổng cộng bốn người tham gia ca phẫu thuật làm sạch vết thương này. Vì viêm hoại tử da là do vi khuẩn kỵ khí và vi khuẩn hiếu khí cùng gây nhiễm, nên khi rửa sạch dịch tổ chức phải dùng dung dịch oxy già, dung dịch iod hoặc dung dịch kali pemanganat để rửa. Những dung dịch này không có lợi cho vi khuẩn sinh trưởng. Vừa cắt bỏ da hoại tử vừa rửa chính là trình tự chủ yếu của ca phẫu thuật.
Sau khi mặc áo phẫu thuật. Bệnh nhân được gây mê nội khí quản. Toàn bộ vùng đáy chậu và bụng dưới được khử trùng trên diện rộng. Sau đó, Trương Dịch cầm dao mổ nói: "Trước tiên rạch từ dưới bộ phận sinh dục lên, sau đó rạch vào chính giữa bụng dưới."
"Vâng!" Các bác sĩ khác đều gật đầu. Dư Kiến cùng y tá phòng mổ đứng một chỗ. Nhìn cảnh này, trong lòng cậu lại dấy lên một nghi vấn ngày càng lớn! Thầy Trương dù là Quy Bồi Sinh. Nhưng sao có cảm giác các bác sĩ trong bệnh viện rất kính trọng thầy ấy vậy? Có phải do thầy ấy là trợ lý chủ nhiệm không? Hay là thầy Trương là người có "mối quan hệ" nhất định trong nhà? Ngay cả Lữ chủ nhiệm khoa cấp cứu cũng để thầy ấy chọn thực tập sinh trước rồi mới phân cho các thầy khác. Bác sĩ khoa ngoại tổng quát kia cũng thế. Giờ, mấy bác sĩ trưởng khoa trong phòng mổ này cũng vậy! Sao mà mọi người đều rất nghe lời thầy Trương vậy? Chuyện này là vì sao nhỉ? Cậu thấy lạ thật! Rồi, một ý nghĩ vụt lên trong đầu cậu. Rất có thể thầy của cậu đây thực sự là một đại lão! Nếu không sao mà một người Quy Bồi Sinh lại có thể thành trợ lý chủ nhiệm được chứ? Nghĩ đến đây, Dư Kiến không khỏi cảm thấy may mắn. Xem ra số mình tốt thật! Vậy mà lại theo được một đại lão!
Trong phòng phẫu thuật, Trương Dịch cầm dao phẫu thuật rạch toàn bộ phần da vùng đáy chậu. Viêm hoại tử da cần phải cắt bỏ hết vùng da bị nhiễm khuẩn. Cho nên sau này nếu da không đủ sẽ cần phải tiến hành phẫu thuật cấy ghép da lần hai.
Một mảng da vùng đáy chậu bị lật lên. Lập tức, một mùi nồng nặc hơn xộc thẳng lên đầu tất cả mọi người. Ngay sau đó, toàn bộ vùng da, mô hoại tử từ đáy chậu lên đến bụng dưới lộ rõ trước mắt mọi người. Từ đáy chậu kéo lên đến dưới rốn. Tất cả đều bị vi khuẩn xâm nhập biến thành mô màu xám. Lớp mỡ dưới da đều hoại tử hết cả! Nhất là chính giữa vùng đáy chậu. Một đống thịt màu xám kịt, hoàn toàn không thấy chút sắc tố máu nào của mô bình thường. Chỉ khi đưa mắt nhìn lên trên, hai bên bụng mới thấy các mô còn chút sắc hồng. Điều này cho thấy vi khuẩn chưa lan hết đến toàn bộ bụng.
"Trời ạ, đây là ca viêm hoại tử da nặng nhất tôi từng thấy." Một bác sĩ ngoại tổng quát thốt lên.
"Trước tiên cắt bỏ phần hoại tử ở đáy chậu này đi." Trương Dịch không rút được ca phẫu thuật làm sạch vết thương này từ hệ thống. Cho nên hôm nay ca phẫu thuật này hoàn toàn là do chính Trương Dịch thực hiện. Bất quá, hắn tin tưởng vào bản thân mình. Đã luyện tập rất nhiều ca phẫu thuật trong phòng mô phỏng rồi. Thêm nữa các ca làm sạch vết thương, cắt bỏ u cục ở khoa chỉnh hình, hắn cũng đã luyện tập vô số lần rồi. Hắn tin rằng ca phẫu thuật làm sạch vết thương này hắn có thể hoàn thành mà không cần dựa vào hệ thống!
Trong phòng phẫu thuật, trừ mùi khó ngửi ra thì chỉ còn lại tiếng dao cắt và tiếng cọ rửa không ngừng vang lên. Độ khó của ca phẫu thuật này không cao, chỉ là vô cùng phức tạp. So với ca mổ ung thư tuyến tụy, ca mổ khối u thì cũng không kém là bao. Nhất định phải cắt bỏ sạch tất cả mô và da hoại tử, bệnh nhân mới không bị tái phát. Cắt rồi lại cắt! Tuyệt đối không được để cho vi khuẩn còn chút cơ hội nào tiếp tục sinh trưởng! Toàn bộ vùng đáy chậu, bao gồm môi lớn, âm hộ, âm đạo, da đáy chậu, hố chậu... Tất cả đều bị cạo sạch trên diện rộng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận