Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 868: phiên thiên, hướng về phía trước nhìn

Chương 868: Thay đổi, hãy nhìn về phía trước
"Đi thôi, ca phẫu thuật kết thúc rồi, ta về trước đây, còn có cuộc họp đang chờ ta."
Thấy Trương Dịch muốn đi, đám người trơ mắt nhìn theo hắn:
"Ây! Đi thong thả nha Trương viện trưởng!"
"Trương viện trưởng tạm biệt~!"
"Trương viện trưởng đi cẩn thận~!"
Mắt thấy Trương Dịch đi, Khang Ngạn Minh cũng nhanh chân đi theo sau hắn. Lúc đi ngang qua nhìn Lục Phong một chút coi như chào hỏi, liền cùng Trương Dịch cùng nhau trở về phòng khám cấp cứu.
Văn Khang lúc đầu cũng muốn đi, kết quả lại bị Lục Phong một tay kéo lại.
Văn Khang nhíu mày nhìn hắn: "Ngươi kéo ta làm gì?!"
Lục Phong vội vàng cười hắc hắc, thấy bộ dạng tươi cười này của Văn Khang liền biết Lục Phong lão hồ ly này trong bụng khẳng định không có ý tốt. Quả nhiên, một giây sau liền nghe hắn nói ra: "Cái kia...... Ngươi có thể giúp ta chuyện này không?"
Văn Khang mặt đen lại, tức giận nói: "Lại là việc gì nữa? Ta trước đó đã giúp ngươi liên lạc với Trương Dịch rồi, là Trương Dịch không đồng ý, không liên quan đến ta."
"Ôi, ta hiểu mà, ta hiểu mà, ta không phải muốn nói chuyện này, là......"
"Có gì thì nói mau đừng lề mề nữa!"
"Là...... Ta muốn xem lại video ghi hình ca phẫu thuật vừa rồi, ngươi xem có được không?"
"Cái gì? Video ghi hình ca phẫu thuật?"
"Đúng vậy!"
Video ghi hình thủ thuật này thuộc nội bộ của bệnh viện Hiệp Hòa, Lục Phong dùng thân phận gì để yêu cầu xem video ghi hình ca phẫu thuật đây? Người nhà bệnh nhân? Hay là viện trưởng bệnh viện khác?
Nếu là người nhà bệnh nhân, vậy cũng không được, người nhà cũng không thể tùy ý xem video phẫu thuật của bệnh nhân. Bởi vì bệnh viện cũng có trách nhiệm bảo vệ sự riêng tư của người bệnh. Trừ phi là có tranh chấp liên quan đến điều trị bệnh, bệnh viện mới có thể cung cấp video phẫu thuật, nếu không thì người nhà không có quyền xem.
Nếu là bác sĩ bệnh viện khác, lại càng không được. Trừ phi được sự đồng ý của bệnh nhân, có thể lấy video phẫu thuật này để làm video dạy học y khoa, nếu không video này không ai được phép truyền ra ngoài. Lẽ nào Lục Phong không hiểu đạo lý đó?
Văn Khang không vui trừng Lục Phong một cái, không chút khách khí từ chối nói: "Không được! Lục Nguyên còn chưa tỉnh lại, bản thân hắn chưa đồng ý, bệnh viện chúng ta sao có thể đưa video cho người ngoài được?"
"Ta biết, nhưng Lục Nguyên là em trai ruột của ta, ta còn lạ gì nó nữa? Nó chắc chắn sẽ muốn lấy video này để làm video dạy học. Kỹ thuật của Trương Dịch, chẳng lẽ ngươi không muốn dùng làm tài liệu giảng dạy sao??"
Lời này ngược lại đánh trúng tâm tư của Văn Khang. Không chỉ có Văn Khang, những người lãnh đạo đến xem ở phòng phẫu thuật vừa rồi đều có cùng suy nghĩ. Chiêu thức cắm ống và đổi ống thông của Trương Dịch nhất định phải lấy ra làm tài liệu giảng dạy. Đồ tốt như vậy mà không dùng làm tài liệu giảng dạy, không phải là quá phí của trời sao?!
Nhất là Trương Dịch còn bận rộn như vậy, thỉnh thoảng giảng một hai buổi cũng đã là tốt lắm rồi. Để hắn thường xuyên đến trường dạy những bác sĩ trẻ kia? Chắc chắn là không thực tế. Cho nên, biện pháp tốt nhất là lấy video thủ thuật này làm tài liệu dạy học. Phát cho những bác sĩ trẻ xem. Nhất là bác sĩ khoa tim mạch và lồng ngực. Cứ phát đi phát lại mỗi ngày, thế nào cũng học được chút ít chứ?
Bất quá, Văn Khang nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là thẳng thắn từ chối: "Không được, vẫn không được, dù ngươi là cha ruột của Lục Nguyên cũng không được, cái quyền này chỉ có người bệnh mới có, những người khác không được."
Không đợi Lục Phong mở miệng, Văn Khang lại nói tiếp: "Ta hiểu tâm tình của ngươi, ta cũng thông cảm, thao tác hoàn hảo như vậy mà không mang ra dạy người thì quá đáng tiếc. Nhưng chúng ta dù sao cũng phải đợi Lục Nguyên tỉnh lại mới được, ngươi đừng vội."
Thấy Văn Khang nói chắc chắn không chút sơ hở, Lục Phong cũng không cố chấp nữa. Hắn thật sự là rất muốn xem xem rốt cuộc Trương Dịch làm như thế nào. Đáng tiếc thật. Lục Nguyên vẫn chưa tỉnh... Nếu Lục Nguyên có thể tỉnh sớm một chút thì hắn có thể xem video phẫu thuật sớm một chút rồi~!
"Được thôi, vậy thì chờ Lục Nguyên tỉnh lại rồi tính." Lục Phong lên tiếng, khẽ gật đầu.
Văn Khang nhíu mày nhìn hắn, khó hiểu nói: "Không phải... Ngươi nói ngươi thật là kỳ lạ, sự an nguy của em trai mình ngươi lại không sốt sắng như vậy? Ngược lại cái video phẫu thuật của Trương Dịch ngươi lại nôn nóng không chịu được?"
Lục Phong cười gượng hai tiếng nói: "Ai, chẳng phải là ta đang lâm vào tự hoài nghi thôi sao, muốn xem xem khoảng cách giữa ta và Trương Dịch lớn đến mức nào."
Văn Khang cười nhạo một tiếng, không chút khách khí trêu chọc: "Ôi, vậy thì ngươi tuyệt đối đừng xem, ta sợ sau khi xem xong ngươi sẽ rửa tay gác kiếm, cảm thấy mình căn bản không xứng làm bác sĩ khoa tim mạch."
"Ngươi...!" Lục Phong ngẩng đầu, trừng Văn Khang một cái. Cái tên Văn Khang này! Tâm sao lại đen tối như mặt vậy! Chỉ có Trương Dịch mới trị được hắn!
Trong ánh mắt oán hận của Lục Phong, Văn Khang nghênh ngang xoay người rời đi.
Ngoài phòng phẫu thuật, rất nhiều bác sĩ cũng đã lần lượt rời đi. Lúc này Lục Phong mới quay đầu nhìn về phía Lục Cao: "Vừa nãy ngươi và Trương Dịch nói gì hứa hẹn? Có ý gì? Ngươi đã đáp ứng với Trương Dịch cái gì?"
Lục Cao lắc đầu: "Không có gì đâu đại bá, con tự gây ra sai lầm thì con tự giải quyết, chúng ta đến ICU chờ xem, vạn nhất cha nhanh tỉnh lại thì sao?"
Thấy Lục Cao không muốn nói, Lục Phong cũng không hỏi nhiều nữa. Chỉ mong tên nhóc này thực sự nghĩ thông suốt và hối cải làm người đi!
...... Mãi đến tận 7 giờ tối, Trương Dịch mới từ phòng phẫu thuật này đến phòng phẫu thuật khác đi ra. Đương nhiên, điều khiến Trương Dịch vui vẻ không chỉ là vì cứu sống hết người bệnh này đến người bệnh khác. Mà là hệ thống lại thưởng cho hắn không ít tiền ~ Chỉ riêng ca phẫu thuật thay van động mạch và bắc cầu mạch vành của Lục Nguyên, hệ thống đã thưởng cho 10 triệu! Không tệ không tệ~! Xem ra không cần chờ phim điện ảnh thu hồi vốn, biệt thự lớn ở đế đô cũng có thể sắp xếp được rồi.
Trương Dịch thầm nghĩ, ngày nào nghỉ ngơi còn phải đi xem nhà ở nữa mới được~! Kết quả Trương Dịch vừa về đến phòng, Trương Thịnh Vĩ đã đến nói cho hắn biết chuyện hot search trên mạng.
Sau khi nghe xong, trên mặt Trương Dịch không chút dao động: "Lại lên tin tức sao? Ồ, hôm nay là chuyện gì vậy?"
Trương Thịnh Vĩ cầm điện thoại đưa những tin tức đó cho Trương Dịch xem, còn ra vẻ hả hê giải thích cho Trương Dịch: "Anh không biết đâu, video Lục Cao quỳ xuống xin lỗi anh hôm nay đã lan truyền khắp cả mạng rồi! Rất nhiều cư dân mạng đều đang mắng hắn đáng đời! Anh nhìn xem mấy bình luận này đi, toàn là mắng hắn. Buổi chiều hôm nay còn có rất nhiều người đến cổng bệnh viện muốn vây hắn, bảo an chúng ta suýt chút nữa là không ngăn được, cuối cùng phải báo cảnh sát đến mới khuyên được những người đó đi."
Trương Dịch vừa uống nước bọt vừa nghe: "Ừ, còn gì nữa không?"
"Không có...... Ân? Không đúng?! Chuyện gì xảy ra với anh vậy?? Sao lại không có chút phản ứng nào thế? Anh thấy Lục Cao bị chửi không thấy hả hê chút nào sao??"
Không lẽ vậy chứ, Lục Cao hại Trương Dịch thân bại danh liệt, hiện tại cuối cùng cũng bị quả báo, sao trên mặt Trương Dịch không hề có vẻ hả hê gì vậy?
Chỉ thấy Trương Dịch đặt chén nước xuống, trong ánh mắt không hề có chút gợn sóng: "Hả hê thì thực sự hả hê, nhưng buổi chiều đã hả giận xong rồi, gió thổi qua không để lại dấu vết, nếu một đời người cái gì cũng muốn để trong lòng, vậy thì mệt mỏi biết bao, thay đổi đi, hãy nhìn về phía trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận