Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 63: Tiệm đống chứng? Mạt Kim Sâm? Không, đều không phải

"Chương 63: Tiệm đống chứng? Mạt Kim Sâm? Không, đều không phải"
"Sao vậy viện trưởng? Sáng sớm đã thấy ngài cao hứng vậy?" Trương Dịch theo ánh mắt của Tiền Chính Cương, ngồi xuống ghế trong văn phòng.
Tiền Chính Cương nhìn Trương Dịch bằng ánh mắt hiền từ rồi nói: "Hôm qua họp có nhiều người, không tiện nói cho ngươi chuyện này, hôm nay mới gọi riêng ngươi đến nói."
"Dạ, ngài cứ nói thẳng ạ?"
"Ha ha, ta gọi ngươi đến là muốn tăng lương cho ngươi đó."
Trương Dịch vừa nghe, hơi nhíu mày: "Thật sao? Tăng bao nhiêu?"
Tuy biết lương của Quy Bồi Sinh có cao cũng sẽ không cao đến đâu. Nhưng viện đã có ý định nói vậy thì cũng phải phối hợp lộ ra chút mong chờ chứ?
"Hai mươi vạn một năm!" Tiền Chính Cương cười tủm tỉm giơ hai ngón tay ra hiệu.
"Hai mươi vạn?!" Trái tim nhỏ bé của Trương Dịch giật thót lên kinh hãi. Cậu dường như hoàn toàn không nghĩ đến sẽ là con số này? Cậu còn tưởng nhiều nhất cũng chỉ tăng lên năm ngàn lương rồi thêm hoa hồng thôi chứ! Bất quá, mức lương hai mươi vạn một năm ở cái thành phố tuyến ba Thiên Hà này, xem như có thể so sánh với một phó chủ nhiệm phòng nhàn tản! Với mức lương này thì Trương Dịch thật đúng là không ngờ tới.
"Không sai, hai mươi vạn!" Tiền Chính Cương sợ Trương Dịch không tin nên lại nhắc lại một lần. Thật ra trong khoảng thời gian này, việc tăng lương cho Trương Dịch là một vấn đề khiến Tiền Chính Cương phải xoắn xuýt rất lâu. Trương Dịch vẫn chưa có chứng chỉ, nhưng bất luận là kỹ thuật hay các mặt năng lực đều mạnh hơn phần lớn các y sĩ trưởng. Thậm chí còn có thể sánh ngang với một vài trưởng khoa. Cộng thêm việc hắn nhiều lần được bệnh viện khác mời đến làm phẫu thuật. Tiền Chính Cương lo lắng, bệnh viện khác sẽ đến đào góc tường mất thôi! Cho nên, nên ra tay trước vẫn tốt hơn. Người trẻ tuổi đi làm để làm gì? Chẳng phải vì mấy thứ vật chất bên ngoài sao? Cho nên, tăng lương cho người ta lên cao rồi thì không cần lo Trương Dịch sẽ nhảy chỗ khác nữa~ Nghe mức lương này, Trương Dịch trong lòng cũng vui mừng không thôi. Loại đãi ngộ này, cả bệnh viện chắc chắn là độc nhất rồi. Một năm lương hai mươi vạn, một tháng cũng khoảng một vạn sáu. Ở thành phố Thiên Hà này thì quả thật là dư dả, không chỉ dư dả, có thể xem là đủ sức tung hoành trên thương trường luôn ấy.
"Cảm ơn viện trưởng Tiền đã coi trọng, ta sẽ cố gắng làm tốt ở bệnh viện." Trương Dịch hơi khom người với Tiền Chính Cương để cảm ơn.
Tiền Chính Cương cũng rất hài lòng, lại khen Trương Dịch vài câu rồi để Trương Dịch về phòng.
...
Khoa cấp cứu, hôm nay là Trần Phương và Trương Dịch cùng ngồi khám tại phòng khám bệnh gấp. Vừa về đến phòng, Trần Phương liền tò mò hỏi: "Viện trưởng Tiền nói gì với ngươi vậy? Còn phải gọi ngươi sáng sớm đến tìm hắn?"
Trương Dịch lộ ra một nụ cười thần bí: "Tăng lương."
Trần Phương lập tức rơm rớm nước mắt ngưỡng mộ: "Lạy ông trời của tôi, ngươi tăng bao nhiêu vậy hả? ?"
Trương Dịch không đáp thẳng mà chỉ nói: "Ngươi đoán đi."
Trần Phương bĩu môi, biết chuyện này cũng không tiện nói rõ nên cũng không truy hỏi nữa. Bắt đầu gọi tên, người bệnh vào khám. Là một nam sinh cấp ba mặc đồng phục của trường nhị trung Thiên Hà, cậu ta đi vào với vẻ mệt mỏi. Bên cạnh còn có mẹ cậu ta đi cùng.
"Con không khỏe chỗ nào?" Trương Dịch hỏi. Một bên hỏi, một bên quan sát từ trên xuống dưới người nam sinh cấp ba này. Mạch máu lưu thông không có vấn đề, xương cốt không có vấn đề, đại não phát triển không có vấn đề, sinh lý phát triển cũng không thành vấn đề. Nhưng tuyến giáp ở cổ thì hơi có vấn đề. Chẳng lẽ là bị cường giáp? Trần Phương thấy nam sinh có vẻ rất yếu liền nhanh chóng kê ghế cho cậu.
Nam sinh không nói gì, mẹ cậu ta vội vàng đáp: "Bác sĩ, con trai tôi gần đây ba tháng trở lại đây rất kỳ lạ! Cứ hay bị run chân, không có sức, thậm chí đang trong giờ học muốn đưa tay cũng không nhấc nổi nữa…"
"Ô ô... Bác sĩ ơi, con Baidu rồi, trên đó nói bệnh này giống như là bệnh teo cơ vận động hay là Mạt Kim Sâm gì đó ấy? Có phải thật không?"
"Trời ơi, con tôi mới học lớp 11 thôi mà..." Mẹ nam sinh vừa nói vừa đỏ hoe mắt.
Trương Dịch đưa cho cô một tờ giấy: "Người nhà cứ đừng khóc, nói rõ tình hình của con trước đã." Lại hỏi: "Bình thường có hay bị ngủ dậy không nhấc nổi giường không?" Mẹ nam sinh đang cố nhớ lại thì nam sinh vội gật đầu: "Có... thường xuyên bị như vậy… Cứ như bị bóng đè ấy ạ." "Lúc cảm thấy tay chân không có sức có bị run rẩy không?" Nam sinh lắc đầu: "Không ạ…" "Dạo gần đây có bị giảm cân không?" Nam sinh lắc đầu: "Con không biết..." Mẹ nam sinh giật mình gật đầu: "Hình như là có! Mấy tháng trước trên mặt còn có chút thịt, nghe cậu hỏi tôi mới thấy nó gầy đi thật đấy." "Có bị tiêu chảy không?" Nam sinh gật đầu: "Dạ có, hay bị lắm ạ." Lúc này, Trương Dịch trong lòng đã gần như quyết định ra vấn đề. Cường giáp, thêm tứ chi bất lực, lát nữa cho đi xét nghiệm máu kali thêm điện tâm đồ nữa là có thể chẩn đoán chính xác được.
Trương Dịch ngồi trước máy tính gõ bàn phím, viết giấy chỉ định kiểm tra. Trần Phương nhìn người nhà một chút rồi lại nhìn Trương Dịch. Cậu ta hơi mờ mịt. Tình huống gì vậy? Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mới hỏi vài câu mà cậu đã một bộ dạng nắm chắc trong lòng vậy?
Trương Dịch thấy ánh mắt nghi hoặc của Trần Phương liền giải thích: "Cổ của cậu bé này hơi sưng, không rõ ràng lắm, cho làm điện tâm đồ và xét nghiệm cường giáp và kali máu là có thể chẩn đoán chính xác được."
Một câu nói này đã điểm tỉnh Trần Phương. Hắn hiểu rồi! Là liệt chu kỳ hạ kali máu do cường giáp! Thảo nào mà cậu bé này tay chân mới không có sức như vậy. Nếu là bệnh teo cơ vận động thì ngoài liệt sẽ còn bị run rẩy, cơ bắp cũng bị teo lại. Cậu bé này đã xuất hiện triệu chứng liệt cơ từ ba tháng trước nhưng nhìn bây giờ thì không hề có dấu hiệu teo cơ bắp. Vẫn đi được và nói được. Cộng thêm việc cổ sưng nhỏ, người gầy đi, tay chân liệt không có sức. Các triệu chứng trên đều rất giống với liệt chu kỳ hạ kali máu do cường giáp. Nếu thật là liệt chu kỳ hạ kali máu do cường giáp thì phải nhanh chóng bổ sung kali mới được. Loại bệnh này phần lớn xảy ra ở tuổi thanh thiếu niên, tỉ lệ mắc bệnh cao nhất ở độ tuổi từ 7-21. Trước tiên nói vì sao cường giáp lại dẫn đến hạ kali máu? Vì cường giáp sẽ làm giảm bớt lượng hormone kích thích tuyến giáp, gây ra sự cản trở công năng của enzyme Natri-Kali ATP. Lượng kali trong máu quá nhiều sẽ chuyển vào trong tế bào, xuất hiện tình trạng hạ kali máu chuyển dời. Ngoài ra, người bị cường giáp, lượng đường trong máu cũng tăng lên. Một khi lượng đường tăng cao thì sẽ kích thích các tế bào β tiết ra một lượng lớn insulin khiến cho quá trình trao đổi đường tăng tốc. Như vậy cũng thúc đẩy các ion kali từ bên ngoài tế bào chuyển vào trong tế bào, khiến kali máu phân bố bất thường, tạo thành tình trạng hạ kali máu. Tiếp theo, cường giáp sẽ gây ra tiêu chảy. Tiêu chảy kéo dài cũng làm hao hụt kali trong máu. Một khi lượng kali trong máu trong cơ thể thấp một chút thôi thì sẽ gây ra suy yếu cơ, không còn chút sức lực nào, chóng mặt và các triệu chứng khác. Cứ như vậy, tạo thành liệt chu kỳ hạ kali máu do cường giáp. Tình trạng kali máu thấp rất nguy hiểm. Dễ dẫn đến cơ hô hấp bị suy yếu, dẫn đến ngạt thở. Cũng dễ làm rối loạn chức năng tim, gây đột tử. Bất quá, chữa trị cũng dễ thôi, chỉ cần bổ sung kali là xong việc.
Bá bá bá. Giấy tính tiền cho việc kiểm tra được in ra. Người nhà dìu nam sinh đi làm kiểm tra....
Nửa tiếng sau quay trở lại. Xem kết quả xét nghiệm. Điện tâm đồ: Sóng U tăng cao, hợp nhất với sóng T. Đây là biểu hiện điện tâm đồ điển hình của chứng hạ kali máu.
Máu kali: 2.4 mmol/L (Bình thường 3.5- 5.5 mmol/L). Thấp hơn 3.5 là hạ kali máu. Năm chỉ số cường giáp: 5 mũi tên đỏ hướng lên trên, tất cả đều dương tính. Đường huyết: 10.1 mmol/L (bụng đói 3.9~6.1 mmol/L) Lúc này đã có thể chẩn đoán chính xác. "Con trai của cô không phải bị bệnh teo cơ vận động gì đâu, mà là bị liệt chu kỳ hạ kali máu do cường giáp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận