Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 348: Quả thực là lớp chúng ta kiêu ngạo

Chương 348: Đúng là niềm tự hào của lớp chúng ta
Cũng là gây tê bằng hướng dẫn hô hấp, rất nhanh, Lưu Lạc liền hoàn toàn nhắm mắt.
Vị trí thận dự trữ cho Lưu Lạc cũng vừa đúng là bên phải.
Trương Dịch liền trực tiếp rạch một đường năm centimet ở vị trí hông bên phải của Lưu Lạc.
Các bác sĩ khoa U bướu của bệnh viện nhíu mày, nhìn vết rạch này, hai mặt nhìn nhau.
Có thể... có hơi nhỏ không?
Cái thận này... có bỏ vừa không?
Cho dù có bỏ vừa, liệu có đủ tầm nhìn để khâu lại không?
Tuy nghi ngờ, nhưng không ai lên tiếng hỏi.
Trong phòng phẫu thuật, vài người phụ tá đều từng nghe danh Trương Dịch.
Biết người này tuy còn trẻ nhưng lại là một nhân vật lợi hại.
Dù sao bệnh nhân cũng đã tự mình ký giấy cam đoan.
Nếu Trương Dịch làm ca phẫu thuật này mà có chuyện gì, bệnh viện bọn họ sẽ không liên quan.
Dưới ánh mắt của mọi người, Trương Dịch cầm dao phẫu thuật, từ từ tách lớp da tại vết rạch, cho đến khi lộ ra cuống thận.
Cuống thận bao gồm động mạch thận, tĩnh mạch, bể thận, bạch huyết quản và dây thần kinh.
"Kẹp cong."
Dùng kẹp cong kéo rộng vết rạch năm centimet theo mọi hướng, đủ để lộ rõ khu vực thao tác.
"Kẹp tim."
Dùng kẹp tim kẹp trước các mạch máu lớn của thận.
Sau khi thăm dò kỹ vị trí và trạng thái cụ thể của toàn bộ thận phải, cũng như trạng thái các cơ quan xung quanh, mới kẹp mạch máu trước để cố định, thuận tiện cho việc kết nối mạch máu của thận mới.
Lúc này, chủ nhiệm Vương lập tức mang quả thận hiến tặng đã chuẩn bị sẵn tới.
Trước khi cấy ghép lại phải sửa soạn lại độ dài của ống dẫn nước tiểu và mạch máu bị chảy, sau đó dùng dung dịch chuyên dụng rửa thật kỹ.
Sau khi rửa xong, Trương Dịch lại dùng mắt kiểm tra một lần nữa, xác nhận không có vấn đề mới nhẹ nhàng đưa thận vào.
Không thể không nói, vết rạch năm centimet không quá rộng cũng không quá hẹp, vừa vặn.
Độ dài của mạch máu sau khi sửa cũng vừa khớp.
Không thừa cũng chẳng thiếu một chút nào.
Đám người: Trâu bò ~! Sao hắn lại giỏi điều chỉnh thế? !
Vẫn là không cần lấy thận của Lưu Lạc ra, cứ trực tiếp ghép nối là được.
Đương nhiên, kiến thức phẫu thuật ghép thận mà hệ thống cho bao gồm cả thao tác lấy thận gốc.
Nếu cần lấy ra, Trương Dịch cũng có thể làm ca phẫu thuật này.
...Tiếp theo là quá trình khâu nối.
Tiến hành kết nối các động mạch, tĩnh mạch và niệu quản.
Các động mạch và tĩnh mạch thận nối với các mạch máu động tĩnh mạch bên ngoài, còn niệu quản thì nối trực tiếp với đoạn niệu quản phía dưới.
Động tác của Trương Dịch rất nhanh, nhưng vô cùng vững vàng!
Việc khâu nối các mạch máu đối với tay của Trương Dịch mà nói cũng dễ như người bình thường ăn hạt dưa.
Thật sự khiến các bác sĩ khác trong phòng mổ phải tê cả da đầu.
Người này, quả nhiên quá đỉnh ~!
Tháo kẹp ra, mở mạch máu.
Thận mới nhanh chóng hoạt động, nước tiểu cũng bắt đầu chảy ra trong vòng năm phút.
Chứng tỏ quả thận không có vấn đề gì.
Ca phẫu thuật thành công ~!
Kiểm tra lại khoang bụng và làm sạch lần cuối rồi có thể chuẩn bị dẫn lưu ổ bụng.
Bản thân Lưu Lạc không mập, nên dưới da không có nhiều mỡ, việc khâu vết thương lại càng đơn giản.
Chỉ thấy Trương Dịch cầm kim và kìm, loáng thoáng vài cái đã đóng kín vết thương năm centimet.
Toàn bộ bề mặt vết thương phẳng lì, đường khâu căng đều không hở một kẽ, khoảng cách giữa các mũi khâu cũng rất đều nhau.
Quá tuyệt!
Chủ nhiệm Vương đứng một bên nhìn mà suýt chút nữa đã vỗ tay.
Nhưng hắn đã cố nhịn xuống. Phải thận trọng, phải thật thận trọng trước thần tượng ~!
"Được rồi, ca phẫu thuật kết thúc, mọi người vất vả rồi. Lưu Lạc sau này điều trị xin nhờ chủ nhiệm Vương cậu ta không dễ dàng, ngài giúp chiếu cố nhiều hơn. Tiền thì ngài đừng lo, bọn họ không thiếu tiền."
Chủ nhiệm Vương liên tục gật đầu: "Vâng, bác sĩ Trương đã đích thân dặn dò tôi thì tôi đương nhiên sẽ quan tâm."
Ca phẫu thuật kết thúc.
Nhưng mọi người trong phòng phẫu thuật đều cảm thấy ca phẫu thuật này có phải nhanh quá không?
Nhanh đến mức...cảm giác chưa nhìn rõ đã kết thúc!
Kết quả, mọi người không tự chủ được ngẩng đầu nhìn thời gian!
Ôi trời ơi!
Ca phẫu thuật bắt đầu lúc 14:53 phút chiều!
Kết quả hiện tại...thế mà mới 15:40 phút!
Trời ạ!
Ca phẫu thuật từ bắt đầu đến kết thúc thế mà chỉ có 47 phút? ? !
Tê!
Tê!
Trong phòng phẫu thuật vang lên tiếng hít khí lạnh.
Cảm giác chỉ một giây đã hút sạch không khí trong phòng phẫu thuật!
Thật nhanh!
Thật thật là nhanh!
Trương Dịch nhìn phản ứng kinh ngạc của mọi người, cười nói: "Mọi người không cần kinh ngạc, tốc độ này thực ra không tính là nhanh đâu."
Hôm nay Trương Dịch còn nương tay chút đấy, nếu mà dùng tốc độ lần trước cắt bao quy đầu cho thằng nhóc kia, chắc chưa đến hai mươi phút đã xong.
"A? !"
"Tê!"
Mọi người kinh ngạc, nhao nhao ngơ ngác nhìn nhau.
Không thể tin nổi, nhưng lại không thể không tin.
Bởi vì người ta thật sự đã hoàn thành trong vòng bốn mươi mấy phút!
"Đã sớm nghe danh bác sĩ Trương có kỹ thuật tốt, hôm nay tận mắt thấy mới thật sự mở mang tầm mắt."
Ra khỏi phòng mổ, chủ nhiệm Vương tiếp tục khách sáo với Trương Dịch.
Mà Lưu Lạc thì đã được đưa thẳng vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, chỉ thấy Tô Hiểu Hiểu không thấy Lưu Lạc, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
"Chủ nhiệm Vương..."
"Bác sĩ Trương, ca phẫu thuật thành công chứ ạ? !"
Chưa đợi Trương Dịch mở miệng, Tô Hiểu Hiểu đã vội vàng chạy tới hỏi.
Trương Dịch cho nàng một ánh mắt an tâm: "Thành công rồi, cậu ta đã được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, thời gian quan sát cũng rất ngắn thôi, chỉ cần vượt qua giai đoạn nguy hiểm, chuyển sang phòng bệnh thường, thì cô sẽ được gặp cậu ta. Yên tâm đi, ca phẫu thuật thành công mỹ mãn, giai đoạn hậu phẫu chỉ cần chú ý phản ứng thải ghép và chống nhiễm trùng thì rất nhanh sẽ được xuất viện."
Tô Hiểu Hiểu nghe xong thì mừng đến phát khóc.
"Cảm ơn anh, cảm ơn anh bác sĩ Trương!"
Tuy chỉ có hai câu cảm ơn ngắn ngủi, nhưng Trương Dịch vẫn nhận được 200 điểm cảm ơn.
"Không có gì, dạo này cô nên ở lại Liên thị chăm sóc Lưu Lạc, chú ý an toàn, hoặc là xin giường bệnh phụ để chăm sóc, hoặc là thuê khách sạn gần bệnh viện ở."
Tô Hiểu Hiểu gật đầu: "Tôi biết, tôi sẽ chăm sóc tốt cho Lưu Lạc, cảm ơn anh bác sĩ Trương!"
Sau khi thu xếp ổn thỏa cho Lưu Lạc, Trương Dịch cũng chuẩn bị về Thiên Hà.
Trước khi đi, chủ nhiệm Nghiên còn xin Wechat của Trương Dịch.
Nói là sau này có cơ hội muốn mời Trương Dịch tới bệnh viện của bọn họ mở lớp đào tạo về khâu nối.
Trương Dịch nghĩ bụng đây cũng coi như một nghề tay trái kiếm thêm, không làm thì ngu gì mà không làm, liền đồng ý.
Sau khi cáo biệt bọn họ, Trương Dịch lập tức bắt đầu mua vé về Thiên Hà.
Vừa mở điện thoại lên, hắn liền thấy màn hình tràn ngập tin nhắn Wechat.
"Ai vậy! Nhắn cho ta nhiều tin thế? Rảnh rỗi sinh nông nổi à?"
Trương Dịch mở ra xem, tốt lắm, toàn bộ là tin riêng các bạn học trong lớp nhắn cho mình.
Y như rằng đều là: "Ngọa Tào Trương Dịch, mày định về Hiệp Hòa làm việc à? !"
Thậm chí ngay cả Lưu Tử Phi cũng nhắn tin đến: "Nghe nói mày định đến Đế Đô làm việc à? Lại còn là ở Hiệp Hòa? Thật sao?"
Trương Dịch trợn mắt, chuyện này thật giả thì liên quan gì đến ngươi?
Sau đó Trương Dịch mở group bạn học ra xem tin nhắn.
Việc mình muốn đến Hiệp Hòa là do Vương Hải Thanh đăng lên.
Vừa đăng lên thì có không ít bạn học không tin.
Sau đó Vương Hải Thanh tung ảnh chụp màn hình tin nhắn, ảnh chụp màn hình đúng là tin Trương Dịch nói sẽ về Hiệp Hòa.
Lần này thì mọi người trong nhóm đều dậy sóng!
Đến cả giáo viên chủ nhiệm đang lặn cũng không nhịn được phải lên tiếng: "Má nó! @ Trương Dịch! Em quả thực là niềm kiêu hãnh của lớp mình đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận