Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 174: Tiểu hài dược vật dị ứng? Hỏng bét, là chữa bệnh sự cố

Chương 174: Bé con dị ứng thuốc? Hỏng bét rồi, là sự cố chữa bệnh.
Trương Dịch bĩu môi: "Quá đáng rồi, cái diễn đàn này lượng người truy cập hàng ngày làm sao cũng phải hai mươi vạn chứ?"
"Đúng đấy, đây chẳng phải là sắp đuổi kịp rồi sao?"
Trương Dịch: "Còn kém mười vạn mà đã gọi là sắp đuổi kịp rồi? ?"
Trần Phương: "Thì đúng là vậy mà!"
Trương Dịch: ...Được thôi, Trương Dịch cũng lười tranh cãi, đi đến ban công phía sau tìm áo khoác trắng của mình.
Thấy Trương Dịch không có phản ứng gì, Trần Phương vội nói: "Ngươi không biết đấy thôi, lần này video phát ra tiếng vang còn tốt hơn tất cả các video trước kia. Tin nhắn riêng của ta cũng sắp nổ tung rồi! Để ta xem một chút, một vị chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Thụy Kim Ma Đô còn gửi tin cho ta này. Hỏi ta làm việc ở bệnh viện nào, muốn xin phương thức liên lạc."
"Thụy Kim Ma Đô? Ngươi xem thông tin của đối phương đúng là chủ nhiệm bệnh viện Thụy Kim đã xác thực danh tính thật sao?"
"Đúng đấy, trên diễn đàn, các video giảng bài đều phải xác minh danh tính thật, mà cái tài khoản của ta còn chưa xác thực đây. Vừa rồi ta còn nhận được tin nhắn riêng của quản trị diễn đàn, bảo ta mau chóng xác minh danh tính, nếu không sau này sẽ không đăng được video nữa."
Trương Dịch vừa cài cúc áo khoác trắng vừa nói: "Vậy thì xác minh đi chứ sao."
"Vậy sau khi ta xác minh danh tính thật, người khác sẽ nghĩ là ca phẫu thuật này do ta làm à? Rồi lại coi ta thành Z tiên sinh?"
Trương Dịch không quan trọng mà nói: "Có gì đâu, dù sao ta cũng còn hai tháng nữa là thi lấy chứng chỉ rồi, hiểu lầm thì cứ hiểu lầm đi, không sao."
Trần Phương gật đầu nhẹ: "Cũng được, vậy tan làm về ta sẽ chuẩn bị cái xác minh danh tính thật này."
Vừa dứt lời, bên ngoài phòng khám cấp cứu đã vang lên tiếng bước chân vội vã.
Quay đầu nhìn lại, là y tá từ phòng truyền dịch bệnh nhân.
Chỉ thấy y tá kia vẻ mặt lo lắng hốt hoảng mà nói: "Nhanh... Nhanh đi phòng khám bệnh xem sao! Có một bé đang truyền dịch bỗng nhiên khó thở! Mau đi cứu người!"
Trương Dịch ngay lập tức nhanh chân hướng phòng truyền dịch bệnh nhân đi đến.
Còn chưa tới nơi đã nghe thấy tiếng khóc than ầm ĩ của người nhà.
"Con ơi là con, con làm sao vậy? Con tỉnh lại đi con ơi!"
Đến gần, thấy bác sĩ phòng khám bệnh đã đến cấp cứu.
Nằm trên giường bệnh là một bé trai tầm mười tuổi.
Mặt bé đỏ bừng, da trên tay và chân có thể thấy rõ các chấm đỏ.
Hô hấp dồn dập, lúc hít vào hõm xương quai xanh bị lõm xuống, đây là dấu hiệu điển hình của khó thở do t·h·iếu dưỡng.
Nhìn khắp người bé trai này.
Đường hô hấp sưng đỏ, nghiêm trọng nhất là cổ họng, cũng có hiện tượng sưng lên nhẹ.
Lúc này, Trương Dịch liền nghi ngờ bé bị dị ứng.
Đồng thời, có lẽ bé cũng sắp rơi vào tình trạng sốc do dị ứng.
"Lập tức tiêm một mũi adrenalin!"
"Vâng."
"Trước đó có ăn gì hay uống chất lỏng không rõ nguồn gốc không? Trước đây bé có bị dị ứng thứ gì không?"
Người nhà vừa khóc vừa lắc đầu: "Không có... Chưa từng bị dị ứng... Con trai nhà tôi sức khỏe rất tốt. Chỉ là ho sốt mới đến bệnh viện khám bệnh, không biết tại sao lại thành ra như thế này!"
Ho sốt?
Trương Dịch đưa tay sờ trán bé trai, quả thật có hơi nóng.
Quay đầu nhìn y tá bên cạnh hỏi: "Bé này vừa sốt bao nhiêu độ?"
"39.1 độ!"
Sốt khá cao.
Sau đó, Trương Dịch ngẩng đầu nhìn giá treo dịch truyền.
Trên giá treo một túi dịch trong suốt.
Trương Dịch muốn xem bé con này đang truyền thuốc gì.
Nếu như không thể xác định có phải là dị ứng thức ăn hoặc bị côn trùng đốt, thì dị ứng thuốc cũng rất có thể xảy ra.
Kết quả xem xét, trên đó viết amoxicillin?
"Đã làm thử phản ứng ngoài da chưa?"
Y tá gật đầu: "Đã làm, không thấy có phản ứng gì mới truyền dịch."
Không dị ứng da?
Chẳng lẽ không phải nguyên nhân do thuốc?
Nhưng Trương Dịch vẫn không nhịn được khẽ cau mày, cảm thấy có gì đó kỳ lạ...
Theo lý thuyết, với những bé bị ho sốt, dùng thuốc loại cephalosporin sẽ hiệu quả hơn.
Mà amoxicillin thuộc nhóm penicillin, penicillin là một loại kháng sinh phổ rộng, tác dụng phụ tuy nhỏ nhưng thích hợp hơn với các bệnh về hệ tiêu hóa, hệ tiết niệu bị nhiễm trùng.
Ví dụ như viêm dạ dày do xoắn khuẩn môn vị có thể dùng penicillin để kết hợp điều trị.
Còn các loại thuốc cephalosporin thì thuộc nhóm kháng sinh beta-lactam.
Có thể dùng để trị các bệnh về đường hô hấp, viêm phổi,...
Hai loại thuốc này đều là kháng sinh, nhưng khác nhau về chủng loại và công dụng rất nhiều.
Giống như bé con trước mắt, ho, cảm mạo rất rõ ràng là bệnh đường hô hấp, thuộc dạng bệnh do vi khuẩn nhạy cảm gây nhiễm.
Dùng thuốc loại cephalosporin có thể sẽ tốt hơn.
Nói thật, nếu là Trương Dịch kê đơn thuốc, hắn chắc chắn sẽ chọn loại cephalosporin trước.
Đương nhiên, Trương Dịch nghĩ có lẽ bác sĩ phòng khám có phương pháp chẩn đoán điều trị riêng?
Nên muốn dùng penicillin trước để xem hiệu quả thế nào?
Lập tức Trương Dịch không nhịn được liếc nhìn túi dịch treo trên giá.
Đúng là amoxicillin...
Hắn đi đến cạnh vị bác sĩ khám bệnh kia, kéo anh ta ra một bên nhỏ giọng hỏi: "Túi dịch truyền này là do anh kê à?"
Vị bác sĩ khám bệnh kia gật đầu: "Đúng vậy trợ lý Trương, có vấn đề gì sao? Ngài nghi là dị ứng thuốc? Nhưng thuốc loại cephalosporin cũng phải làm thử phản ứng ngoài da mà, tôi bảo y tá làm thử phản ứng da không có vấn đề."
Cái gì? !!
Tròng mắt của Trương Dịch lập tức trợn ngược lên!
Cái gì cơ? ?
Đơn thuốc là kê ...cephalosporin?!
Trời ạ!
Vậy túi amoxicillin đang treo trên người bé kia là cái quái gì thế?!
Lúc này!
Trương Dịch đã kịp phản ứng!
Đơn thuốc là cephalosporin, có thể lúc làm thử phản ứng ngoài da cũng là cephalosporin!
Nhưng cuối cùng, đến khâu truyền dịch lại truyền nhầm thành penicillin, dẫn đến bé bị dị ứng thuốc!
Má nó... Ai là người truyền dịch thế hả?!
Chẳng thèm đối chiếu cẩn thận gì đã đi truyền cho bé rồi?!
Trương Dịch cố gắng bình tĩnh lại, lạnh lùng nói với vị bác sĩ khám bệnh: "Anh đi xem xem bé đang truyền loại dịch gì!"
Vị bác sĩ kia ngây người, lập tức phản ứng lại!
Hỏng bét rồi!
Má nó, chẳng lẽ truyền nhầm dịch?!
Lại gần xem...
"Ngọa tào?! Sao lại thành amoxicillin rồi?!"
Má ơi!
Rõ ràng mình kê đơn cephalosporin dạng lỏng mà!
Sao lại thành amoxicillin rồi!
Xong đời!
Lúc này, mồ hôi trên trán vị bác sĩ khám bệnh kia đã đổ ra!
Truyền nhầm dịch, bất kể có phải là lỗi của y tá hay không, bản thân anh ta là bác sĩ cũng sẽ bị liên lụy!
Trương Dịch thấy vẻ hoảng loạn của vị bác sĩ khám bệnh kia liền biết sự cố chữa bệnh này chắc chắn không tránh khỏi rồi.
Trước mắt vẫn là cố gắng khống chế bệnh tình của bé, đừng để sự việc trở nên không thể cứu vãn.
Cách điều trị dị ứng penicillin, đầu tiên là phải loại bỏ nguyên nhân gây dị ứng.
Chắc chắn không được truyền tiếp túi dịch này nữa.
Trương Dịch bảo y tá rút túi dịch kia xuống.
Sau đó tiếp tục tiêm adrenalin, ví dụ như nửa tiếng sau mà các triệu chứng không giảm thì tiếp tục tiêm thuốc.
Liều lượng tiêm thuốc cần phải giảm dần một cách hợp lý, ví dụ lần đầu là một ống thì lần thứ hai chỉ còn nửa ống.
Ngoài ra, cần phải dùng kết hợp thêm các loại thuốc kháng dị ứng như dexamethasone hoặc hydrocortisone dạng lỏng.
Cùng với đó, phải dùng kết hợp các loại thuốc kích thích hô hấp như Nicethamide và thuốc giãn phế quản salbutamol.
Nhìn dáng vẻ cuống cuồng của các bác sĩ y tá, người nhà bé cũng dần cảm thấy có gì đó không ổn.
Thấy y tá rút dịch truyền đi, người nhà vội vàng hét lớn một tiếng: "Chờ một chút! Tôi muốn xem đây là cái dịch gì đang truyền vào!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận