Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 763: Biến mất xương cá cùng chảy máu điểm

Chương 763: Biến mất xương cá cùng điểm chảy máu
"Tỉ như Mao Tiểu Viên ngươi, khi nhìn thấy người bệnh thổ huyết trong nháy mắt đó trong lòng ngươi liền hoảng, ngươi có phải hay không vào thời khắc ấy liền đã quên đi người bệnh kể triệu chứng bệnh là ngực đau nhức?"
Ta dựa vào!
Đại thần không hổ là đại thần a!
Mao Tiểu Viên trong đầu mạch suy nghĩ quá trình đều phỏng đoán chuẩn xác như vậy!
Hắn lúc ấy nhìn thấy người bệnh thổ huyết còn nôn cả vào người mình, thật sự hoảng. Sau khi lấy lại tinh thần, Lập Mã liền phán đoán người bệnh vì giãn tĩnh mạch dạ dày gây chảy máu.
Thế nhưng lúc này lại hồi tưởng một chút, người bệnh kể triệu chứng bệnh đâu?
Triệu chứng bệnh là ngực đau nhức mà.
Đau nhức do giãn tĩnh mạch dạ dày chảy máu là ở bộ ngực sao?
Không đúng thế.
Cho nên liền có thể suy đoán ngược lại, nguyên nhân thổ huyết của người bệnh không phải do giãn tĩnh mạch dạ dày chảy máu, mà là bởi vì ngực đau mà ra.
"Ai da! Trương Dịch a, ta thật sự là được mở mang!"
Mao Tiểu Viên vỗ đùi, tốt một bộ dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Đều do cái thổ huyết này để hắn ngộ phán! Nếu không, hắn cũng có thể tiếp tục lấy ngực đau nhức làm manh mối tìm ra nguyên nhân bệnh!
Trương Dịch cười khoát tay nói: "Đi đi, tranh thủ thời gian bận rộn đi thôi, người này ta đến xử lý, các ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi."
Trương Dịch vừa phất tay, đám người dù vẫn chưa thỏa mãn, nhưng cũng ngoan ngoãn tản ra.
Trừ đi hai đồ đệ theo Trương Dịch kia cùng người nước ngoài Surrey khoan thai tới chậm.
Lúc Surrey tiến vào còn đang ngơ ngác, miệng vẫn còn hạt cơm chưa nhai xong: "Ừm? Làm sao rồi? Bọn hắn đi hết rồi sao? Không phải nói có bệnh nhân rất nghiêm trọng sao?"
Trương Dịch nhìn hắn không khỏi bật cười: "Chờ ngươi ăn cơm xong xuôi rồi đến thì bệnh nhân đã chết rồi."
Surrey không tiện sờ sờ ót cười ngây ngô nói: "Có đôi khi các ngươi nói quá nhanh không ai phiên dịch ta liền nghe không hiểu, cho nên mới chậm chân hơn các ngươi một bước, với cả đồ ăn của các ngươi ăn ngon quá!"
"Nha? Thì ra vẫn là mỹ thực ngăn cản bước chân của ngươi?"
"Hắc hắc, đúng vậy, đặc biệt là cái thịt màu đỏ thẫm kia, ăn ngon quá! Ta trước kia đặc biệt không thích ăn thịt heo, không ngờ thịt heo của các ngươi ở Hoa Quốc lại ngon như vậy!"
Thịt màu đỏ thẫm? ?
Trương Dịch nghĩ một hồi mới biết Surrey nói thịt màu đỏ thẫm là thịt kho tàu.
Giống như là vậy, hôm nay nhà ăn làm thịt kho tàu.
Đang nghĩ ngợi thì bụng của mình liền bất tranh khí ùng ục ùng ục kêu lên.
Ai!
Vừa rồi đến vội quá, cơm đều chưa kịp ăn vài miếng.
Vừa hay lúc này người nhà bệnh nhân nộp phí xong đã quay về.
Trương Dịch vội vàng bảo mấy tùy tùng phía sau đưa bệnh nhân đi kiểm tra, sau đó lại sắp xếp người chuẩn bị phòng phẫu thuật.
Vị trí xương cá mắc kẹt không sâu lắm, nhưng lại đúng ngay chỗ làm rách động mạch chủ.
Lúc Trương Dịch quan sát, liền phát hiện xương cá kia không to nhưng lại rất dài và nhọn.
Cũng không biết bác gái này nuốt vào bằng cách nào. Đau ngực nửa tháng cũng không đi viện khám sớm hơn chút, đúng là chờ xương cá đi vào trong mạch máu rồi mới đến khám bệnh.
Chờ hơn nửa tiếng, kết quả kiểm tra đã có.
Quả nhiên là xương cá!
CT trên hình cho thấy ở đoạn giữa thực quản phía bên trái trước có một vật dài nhỏ màu trắng không rõ nguồn gốc đang nghiêng cắm vào giữa thực quản và mạch máu.
Có một chút chất lỏng chảy ra, không nhiều lắm.
Giống như Lý Bình Bình đã nói, người bệnh đã nhờ vào thuốc men mà có được hiệu quả cầm máu tạm thời.
Nhìn kết quả kiểm tra này, Lý Bình Bình và Lý Minh Lượng trong lòng cũng kích động không thôi.
Bọn họ vậy mà đoán đúng rồi!
Vậy mà thật sự là xương cá đâm rách mạch máu!
Kết quả ngẩng đầu nhìn phản ứng của Trương Dịch thì thấy hắn làm sao mà bình tĩnh thế kia?
Giống như lần nào cũng có một bộ biểu lộ đã sớm biết vậy...
Ai!
Đại thần đúng là đại thần.
Lúc nào bọn họ mới có thể lợi hại được như vậy chứ!
Rất nhanh người bệnh đã được đưa vào phòng phẫu thuật cấp cứu.
Một cuộc tiểu phẫu lấy xương cá đơn giản, không ngờ người đến lại không ít.
Đúng lúc đang giữa giờ nghỉ trưa, toàn bộ ca trực cấp cứu trừ các bác sĩ trực ban có thể đến cơ hồ đều đã đến. Thậm chí còn có mấy người nước ngoài làm ở khoa khác cũng đến. Nhìn xem là biết do tên Surrey này lén báo tin rồi!
Bởi vì xương cá mắc ở đoạn giữa thực quản, dùng ống nội soi thanh quản không lấy ra được mà phải dùng ống nội soi dạ dày.
Mặc dù Trương Dịch không dùng cũng được, nhưng có nhiều người như vậy đang nhìn, vẫn không nên quá nổi trội thì tốt hơn. Để người ta quá tự ti cũng không tốt.
Lý Bình Bình hỗ trợ Trương Dịch soi kính, Lý Minh Lượng làm trợ lý.
Chuyện này lại khiến người khác ao ước, trước kia toàn là chuyện của bọn họ a.
Từ khi có đồ đệ, vị trí trợ lý của Trương Dịch không còn phần của bọn họ!
Ai!
Muốn rơi nước mắt!
Ca phẫu thuật bắt đầu.
Sau khi gây tê, cho bệnh nhân nằm vị, đưa ống nội soi dạ dày từ từ vào miệng khí, rồi vào yết hầu.
Vị trí CT cho thấy là ở đoạn giữa thực quản.
Lý Bình Bình bèn từ từ dừng ống kính ở vị trí giữa.
Nhưng trong màn hình lại không nhìn thấy chỗ nào có vết thương cùng xương cá.
Lý Bình Bình không khỏi lau vệt mồ hôi.
Đây là lần đầu tiên cô giúp Trương Dịch soi kính, không thể mắc sai lầm được!
Sau đó Lý Bình Bình lại lui ra một chút, lại một lần nữa từ trên thực quản từ từ đi xuống.
Nhưng khi đi đến đoạn giữa vẫn không thấy xương cá và điểm chảy máu đâu cả.
Lý Bình Bình lén liếc nhìn sắc mặt Trương Dịch, đột nhiên nuốt khan.
Cả người cũng không tự chủ được khẩn trương.
Trương Dịch… Liệu có ghét bỏ mình đến cả điểm chảy máu cũng không tìm ra không?
Nghĩ vậy, ống kính lại đi xuống thêm một chút, đến đoạn dưới thực quản gần chỗ tiếp giáp với dạ dày.
"Ai, nơi này có vết máu! Sư phụ, người… Người xem có phải là điểm chảy máu ở đây không?"
Sau khi tìm được vết máu, Lý Bình Bình thấp thỏm nhìn Trương Dịch hỏi.
Không ngờ Trương Dịch hơi nhíu mày, cặp mắt sắc bén phía trên khẩu trang nhìn chằm chằm vào Lý Bình Bình: "CT đã chỉ rõ điểm chảy máu ở đoạn giữa, mà ngươi lại tìm xuống đến đoạn dưới rồi, ngươi thấy chỗ này là điểm chảy máu sao?"
Một câu liền làm Lý Bình Bình mất tự tin: "Không... Hình như không phải."
Trương Dịch bất đắc dĩ nói: "Không sao, đừng nản chí, tỉnh táo lại, suy nghĩ kĩ một chút, quan sát kỹ một chút, rốt cuộc điểm chảy máu ở đâu."
Lý Bình Bình lần nữa rút ống kính về, bắt đầu tìm lại từ đầu.
Các bác sĩ ở hiện trường đã biết điểm chảy máu ở đâu, vốn định nhắc nhở Lý Bình Bình một chút.
Kết quả bị Trương Dịch lườm cho một cái liền im re.
Ta đang dạy đồ đệ, các ngươi còn muốn xen vào sao?!
Được rồi.
Mọi người ngoan ngoãn im lặng.
Lý Minh Lượng từ lâu đã phát hiện chính xác điểm chảy máu ở đâu, anh muốn nhắc nhở Lý Bình Bình.
Nhưng lại không thể nói rõ, chỉ có thể liên tục chớp mắt với Lý Bình Bình.
Kết quả Lý Bình Bình dồn hết tinh thần lên ống kính, căn bản không nhìn thấy vẻ mặt của Lý Minh Lượng.
Trương Dịch lại nhìn thấy:
"Sao vậy Lý Minh Lượng, mắt bị giật à? Nếu bị giật thì ra ngoài nghỉ một chút, rồi vào sau."
Lý Minh Lượng vội nói: "Không có, không có, không có mà..."
Ống kính lại hướng xuống dưới, trên màn hình vẫn là hình ảnh giống vừa rồi như đúc.
Sau khi đến đoạn giữa thì chẳng thấy gì.
Nhưng CT cho thấy điểm chảy máu ở đây.
Vì sao lại không có?
Trương Dịch ngẩng đầu xem giờ: "Ta cho ngươi hai phút cuối cùng, nếu không tìm thấy thì thay người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận