Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 366: Vẫn là Trương Dịch quá Ngưu Bức ...

Chương 366: Vẫn là Trương Dịch quá trâu bò... Ghép tim không phải là một cuộc phẫu thuật đơn giản. Không có kinh nghiệm tích lũy lâu dài thì không thể nào thực hiện ca phẫu thuật này. Cho nên, Trương Dịch quyết định tạm thời làm một học sinh ngoan ngoãn nghe lời. Chờ xem vài lần rồi nói cho Kim Chính Luân biết mình đã học được, như vậy mới tương đối hợp lý. Nếu vừa đến mà đã nói mình biết, người khác có lẽ sẽ nghi ngờ. Dù sao Đế Đô và t·h·i·ê·n hà là hai nơi hoàn toàn khác nhau. Coi như là bắt đầu lại từ đầu thăng cấp thì tốt~ Ôm tâm thế này, Trương Dịch đứng bên cạnh Tần Hoa Quân yên tĩnh chờ đợi ca phẫu thuật bắt đầu. Lúc này, bệnh nhân đã sớm nằm trên bàn mổ. Đó là một ông chú hơn năm mươi tuổi. Bệnh tim do thấp khớp dẫn đến suy tim, lại đã thuộc giai đoạn cuối của suy tim, điều trị nội khoa không hiệu quả, nên chỉ có thể ghép tim mới có thể bảo toàn tính m·ạ·ng. Lúc này, tim hiến tặng đã được đưa tới, đựng trong một chiếc hộp chuyên dụng màu xanh lam. Trên hộp viết: Hộp chuyên dụng vận chuyển khí quan. Trái tim vẫn còn mới, hiện tại trước tiên cần phải mở n·g·ự·c, để lộ tim của người nhận. Xem xét kích thước cụ thể và vị trí cần chỉnh sửa. Ghép tim tại chỗ chính là chỉ ghép các buồng tim và tâm thất của người hiến vào tim của người nhận. Cần chỉnh sửa bao nhiêu đều phải xem tim gốc của người nhận cần đến đâu mà quyết định. Sau đó, khí quản được đặt ống để duy trì hô hấp. Ngực bên trái rạch một đường dài 10cm tại xương sườn thứ tư và thứ năm. Trương Dịch nhìn thủ pháp của Kim Chính Luân, cảm thấy đường rạch hơi dài một chút. Nếu là hắn, chắc chắn có thể cố gắng thu nhỏ còn bảy centimet. Đường rạch từ từ đi xuống, kéo xương sườn ra là có thể thấy được trái tim đang thoi thóp bên trong. Kéo da xung quanh ra, để lộ toàn bộ trái tim. Tim vẫn đang đập, nhưng nhìn là biết có vấn đề. Kim Chính Luân thao tác đặc biệt cẩn t·h·ậ·n, Trương Dịch nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông mà không khỏi bội phục. Tuổi đã cao, sắp về hưu rồi mà vẫn còn cống hiến hết mình ở tuyến đầu. Không dễ dàng gì. Mở màng ngoài tim ra, để lộ mấy động mạch chủ và mạch m·á·u. Trước hết, đặt ống dẫn vào động mạch chủ vô danh ở phần nền, cung cấp mạch m·á·u cho động mạch chủ lên, sau đó ở trên và dưới tĩnh mạch chủ cắm riêng các ống dẫn lưu tĩnh mạch vuông góc. Khi nhiệt độ m·á·u tuần hoàn ngoài cơ thể hạ đến 30°C, sẽ thắt chặt dây buộc ở tĩnh mạch chủ trên và dưới, chặn động mạch chủ lên. Cần phải thiết lập tuần hoàn ngoài cơ thể trước, rồi mới mở tim người nhận. Cắt bỏ những bộ phận không cần thiết, tức là đã hỏng. Phải nói rằng, Kim Chính Luân không hổ là Phó viện trưởng của Hiệp Hòa. Mấy đường dao mở tim này thực sự quá đỉnh. Không có mấy chục năm kinh nghiệm, không thể nào làm trơn tru như vậy được. Nhất là đường mở tim dọc theo phía bên phải buồng tim, tay hơi cong một cái liền đưa đường cắt lên đỉnh gian phòng và gốc động mạch chủ. Thủ pháp này, cực kỳ giống một video mà Trương Dịch vô tình lướt thấy trước đây. Một ông chủ bán t·h·ị·t h·e·o ở chợ, dùng một con dao nhỏ, vài đường Ca Ca đã loại bỏ được nửa tảng t·h·ị·t h·e·o trên người con lợn, mà không hề chạm vào xương. Chỉ sau hai nhát Ca Ca trên thớt đã chỉ còn lại nửa bộ xương sườn l·ợ·n. Lúc đó, trong đầu Trương Dịch đã xuất hiện hai chữ: Trâu bò! Đương nhiên, đó là vì người ta đã quá quen việc. Điểm này Trương Dịch vẫn nên học hỏi nhiều ở Kim Chính Luân. Tối về vẫn phải luyện tiếp, dù trong đầu có kiến thức liên quan đến phẫu thuật ghép tim. Nhưng không có thao tác bằng tay, chỉ suy nghĩ trong đầu thì cũng vô dụng. Điều quan trọng nhất của bác sĩ vẫn là kinh nghiệm lâm sàng. "Nhiệt độ tuần hoàn là bao nhiêu, Trương Dịch?" Kim Chính Luân vừa cúi đầu thao tác vừa nói. Trương Dịch quay đầu nhìn thiết bị: "Vẫn là ba mươi độ." "Rửa." Tư ~ Tư ~ Hôm nay Trương Dịch coi như làm việc vặt một chút. Xem viện trưởng Kim phẫu thuật như thế nào. Cũng xem các trợ thủ ở Hiệp Hòa trình độ ra sao, có giống ba ba và đám người cặn bã không. Tim của người nhận nhanh chóng được mở ra. Kim Chính Luân lấy phần tim không cần thiết đã bỏ đi để vào khay cong vô khuẩn. Kiểm tra một lượt rồi nói: "Trương Dịch, rửa một lần." "Vâng." Tư ~ Tư ~ Sau khi rửa, phẫu trường càng thêm rõ ràng. Hai van tim bị tổn thương nghiêm trọng, đóng không kín hoàn toàn. Có thể giữ lại hai van tim hoàn chỉnh ở tim hiến rồi ghép vào tim này. Sau khi các lãnh đạo cùng nhau quan s·á·t và thảo luận mới bắt đầu sửa chữa tim hiến. Tim hiến cần phải chỉnh sửa để hoàn toàn vừa với tim của người nhận, vì thế tim hiến chỉ có thể mở hộp trong phòng mổ.... Quá trình phẫu thuật hơi nhàm chán. Vì những thao tác này Trương Dịch cơ bản đã nắm rõ. Xem toàn bộ ca phẫu thuật, cảm giác trình độ tổng thể của bác sĩ Hiệp Hòa quả thực cao hơn t·h·i·ê·n hà quá nhiều. Chỉ có điều... Ngoài Kim Chính Luân ra, Trương Dịch cảm thấy không học được gì mới từ những người khác. Những gì bọn họ biết, Trương Dịch cũng biết, chỉ là ở bước mở tâm thất hắn chưa cắt được có trật tự như Kim Chính Luân. Nhưng Trương Dịch tin rằng mình sẽ học được nếu luyện thêm mấy lần nữa. Còn những chỗ khác thì thôi. Thậm chí, đến bước khâu cuối cùng, Trương Dịch còn cảm thấy Kim Chính Luân khâu không bằng mình nữa... Ai! Nguyên nhân có lẽ là do Trương Dịch quá trâu bò đi~ Mà ca phẫu thuật này còn tốn thời gian kinh khủng!! Đến khi ra ngoài thì đã sáu giờ chiều. Mất ròng rã năm tiếng... Khá lắm, phẫu thuật xong trực tiếp tan làm luôn. Ai! Chân khó chịu quá. "Trương Dịch, hôm nay xem ca phẫu thuật này thấy thế nào?" Một nhóm bác sĩ đang rửa tay sát trùng, chuẩn bị thay đồ ra khỏi phòng phẫu thuật. Kim Chính Luân nhìn Trương Dịch cười hỏi. Nụ cười còn mang theo một chút thăm dò. Phảng phất như đang hỏi Trương Dịch thấy ông làm ca phẫu thuật này thế nào. Trương Dịch lễ phép đáp: "Viện trưởng Kim, xem ca phẫu thuật của ngài tôi thực sự được mở mang rất nhiều, đặc biệt là chỗ mở tâm thất." "Ha ha ha." Nghe Trương Dịch khen mình, Kim Chính Luân không hiểu sao, cười rất vui vẻ. "Ha ha, cố gắng học, cậu có t·h·i·ê·n phú cao như vậy, tin rằng luyện thêm mấy tháng nữa chắc chắn sẽ đạt được thủ pháp của tôi." Trương Dịch nghĩ thầm: Mấy tháng nữa? ? Ông đánh giá ta thấp quá rồi, viện trưởng Kim. Chỉ cần vài tháng, tôi có thể luyện cho mười ca phẫu thuật mới đạt điểm tuyệt đối! Chỉ có việc cắt tâm thất mà cần mấy tháng á? ? Chậc chậc ~ Đánh giá thấp tôi rồi viện trưởng Kim ạ~ Đương nhiên, Trương Dịch không nói ra, chỉ cười nói: "Vâng ạ, hôm nay tan làm tôi sẽ đi siêu thị mua tim h·e·o về luyện thử." Ở bên cạnh, những bác sĩ đang rửa tay khử trùng khác sau khi nghe Trương Dịch nói như vậy, cũng không khỏi dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Trương Dịch. Cậu trai trẻ này rất tốt. Không chỉ chịu khó học, mà bản thân còn tự giác luyện tập. Xem ra, cậu ta được mệnh danh là 't·h·i·ê·n tài y học' khi còn quá trẻ cũng không phải là không có lý do. Người ta vừa có t·h·i·ê·n phú, lại còn cố gắng. Làm phẫu thuật giỏi, mà con người thì lại rất khiêm tốn. Thảo nào viện trưởng Kim coi trọng cậu ta như vậy. Ừm~ Không tệ không tệ ~ Cậu trai trẻ này tương lai có triển vọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận