Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 717: Trương Dịch thật sẽ chỉ ức điểm điểm rồi

Chương 717: Trương Dịch thật sự chỉ biết chút chút thôi sao? Tiếng Ý? Sao đột nhiên lại dùng tiếng Ý để nói chuyện vậy? Chẳng lẽ không biết ngoại ngữ hay là cố ý? Trương Dịch mỉm cười, vô cùng bình tĩnh dùng tiếng Ý trả lời: "Cái này còn phải căn cứ vào chuyên ngành của các người để phân, đương nhiên, nếu như các người thích khám gấp thì có thể để viện trưởng Kim sắp xếp cho ở lại khu khám gấp." Vị bác sĩ kia nghe Trương Dịch mở miệng, lập tức cả người ngây ra! Mẹ ơi! Hắn chỉ muốn xem thử xem thiên tài mới nổi của Hoa Quốc này đến mức nào thôi. Không ngờ hắn ngay cả tiếng Ý cũng nói chuẩn như vậy? ! ? Những bác sĩ xung quanh đang nghe Trương Dịch nói tiếng Ý trôi chảy như vậy cũng lộ vẻ kinh ngạc. Trời ạ? Gia hỏa này còn biết cả tiếng Ý? ? Vậy còn tiếng Tây Ban Nha thì sao? Trong đám người, có một nữ bác sĩ vẫn chưa từ bỏ ý định dùng tiếng Tây Ban Nha hỏi: "Oa a ~ Bác sĩ Trương, anh vậy mà lại biết cả tiếng Ý? Vậy tiếng Tây Ban Nha thì sao? Nếu anh mà biết tiếng Tây Ban Nha thì tôi sẽ càng yên tâm hơn về khoảng thời gian ở bệnh viện Hiệp Hòa sắp tới." Trương Dịch trong lòng cười lạnh một tiếng. Chỉ một chút tiếng Tây Ban Nha mà muốn làm khó ta sao? Đừng nói là tiếng Tây Ban Nha, chính là tất cả các loại ngôn ngữ hắn đều có thể nói ra được. Hơn nữa còn có thể cùng ngươi thao thao bất tuyệt đọc thuộc làu làu toàn bộ các loại ngôn ngữ trong cuốn « Tam Tự kinh ». Không có cách nào ~Ai bảo hắn có hệ thống cơ chứ ~ "Ồ? Vậy sao? Tiếng Tây Ban Nha tôi cũng chỉ biết sơ sơ một chút thôi ~ Cô cứ yên tâm, người Hoa vô cùng nhiệt tình, người đến đều là khách, cô ở Hiệp Hòa tháng này nhất định sẽ vui vẻ thôi." Lời này vừa nói ra, những người nước ngoài xung quanh nội tâm vừa kinh ngạc đồng thời cũng tiện thể chửi thầm một vạn lần "đồ vô sỉ" ! Tên này là cái tình huống gì vậy? Sao ngay cả tiếng Tây Ban Nha cũng biết? ? Hơn nữa từ biểu cảm trên mặt của nữ bác sĩ kia thì có vẻ như Trương Dịch nói tiếng Tây Ban Nha cũng vô cùng chuẩn! Quả nhiên, một giây sau đã thấy nữ bác sĩ kia khép miệng lại vì kinh ngạc mà liên tục gật đầu nói: "Trời ạ, anh…anh nói tiếng Tây Ban Nha thật là chuẩn! Anh có từng chuyên tu tiếng Tây Ban Nha sao? !" Câu nói này nữ bác sĩ kia trực tiếp dùng tiếng Anh để nói, tiếng Anh và tiếng Mỹ khá tương tự, chỉ khác về ngữ điệu. Cũng xem như một thứ tiếng phổ biến quốc tế. Cho nên mọi người nghe thấy nữ bác sĩ kia khen ngợi Trương Dịch như vậy, trong nhất thời, lòng hiếu kỳ về Trương Dịch cũng càng lúc càng lớn . Phía sau mấy vị lãnh đạo, nhất là Kim Chính Luân. Ôi chao, trên mặt cười đơn giản là không thể giấu được nữa rồi! Vừa rồi hắn đã nhìn ra những người nước ngoài này muốn thử xem Trương Dịch. Không ngờ đúng không, ha ha ha! Trương Dịch nhà ta cái gì cũng biết ~! Chỉ thấy Trương Dịch cũng chuyển sang tiếng Anh trả lời: "Ừm, có học qua tiếng Tây Ban Nha, nếu như mọi người có vấn đề gì về ngôn ngữ không hiểu hoặc không nghe ra đều có thể hỏi tôi, ngoài tiếng Tây Ban Nha ra thì các ngôn ngữ khác tôi cũng biết một chút." "Oa a ~" "Trời ơi, vừa hiểu tiếng Ý lại còn biết tiếng Bồ Đào Nha, hơn nữa còn chuẩn như vậy, người này...khả năng học tập cũng không tệ lắm nhỉ!" "Thế còn tiếng Farsi thì sao? Còn mấy thứ tiếng tạp nham khác có nói được không?" "Không biết nữa, anh hỏi thử xem?" Một giây sau, trong đám người lại có người dùng tiếng Farsi hỏi: "Bác sĩ Trương, vậy tiếng Farsi ngài biết không? Tôi là người Pháp lai, vì từ nhỏ sống ở Pháp cho nên tiếng Farsi tốt hơn tiếng Anh một chút. Nếu ngài mà biết tiếng Farsi thì đúng là giúp tôi một ân huệ lớn!" Trương Dịch cười gật gật đầu, dùng tiếng Bồ Đào Nha nói: "Biết chứ, vừa hay tôi cũng biết chút tiếng Farsi, tháng này nếu như cô có chỗ nào không hiểu tiếng Hoa hay tiếng Anh thì cứ hỏi tôi là được." "Úc, Oh my God! Tiếng Farsi vậy mà cũng nói tốt như vậy? Nghe thật sự rất chuẩn, cám ơn anh bác sĩ Trương!" Vị bác sĩ kia giống như gặp lại người quen nơi đất khách, xúc động nhìn Trương Dịch. Có thể ở nơi đất khách nghe được giọng nói quê hương chuẩn như vậy, trong lòng mấy người nước ngoài đó lại nảy sinh một tia cảm động ~ Ban đầu còn có chút thành kiến với Trương Dịch, giờ phút này, thành kiến hoàn toàn biến mất, biến thành sự tôn trọng! Không nói trước năng lực làm việc của Trương Dịch này ở trên bàn mổ như thế nào. Chỉ riêng việc tên này giỏi ngôn ngữ như vậy thôi cũng đủ thấy hắn là một người vô cùng cố gắng và ham học hỏi. Người như vậy chỉ cần có cơ hội, chắc chắn sẽ thành công. Đứng ở nơi cách đó không xa nhìn thấy tất cả những chuyện này, Hầu Dũng cả người đều nhanh chóng ngây ra như phỗng! Dựa vào? ! ? Má nó… Trương Dịch sao lại mạnh đến vậy a! ! Tiếng Anh tốt thì thôi đi, hắn còn biết cả tiếng Ý? Biết tiếng Ý thì thôi đi, hắn lại còn biết cả tiếng Farsi? ! ? Tốt, tốt, tốt, những thứ đó cũng bỏ đi! Nhưng điều quan trọng nhất là năng lực chuyên môn của hắn cũng mạnh đến vậy! Quả thực là không có cách nào cả! Mạnh đến mức không hợp lẽ thường! Trong lúc nhất thời, hắn vô cùng hối hận vì sao trước đó lại cãi nhau với Trương Dịch. Không chỉ bản thân bị bẽ mặt không nói, mà còn không có cơ hội để thể hiện thao tác nữa... Ai! Hối hận a! Hối hận đến phát điên a! Thấy cảm xúc Hầu Dũng có chút không đúng, Trần Quan lo lắng hỏi: "Cậu làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào sao?" Mặt Hầu Dũng xám như tro tàn lắc đầu: "Không có... Không có, mọi người cứ đi theo Trương Dịch với lãnh đạo dạo Hiệp Hòa đi, tối chúng ta cùng nhau tụ tập sau." "Được!" Nói xong, Hầu Dũng liền vội vàng rời đi trước. Còn lại mấy người bác sĩ đang chờ kiểm tra thao tác thì mấy ngày nay đều đang ra sức luyện tập trong phòng mô hình rồi. Còn hắn… còn có cơ hội sao? ? Nghĩ nghĩ, Hầu Dũng bước nhanh đến phòng luyện tập. Mặc kệ Trương Dịch còn có cho cơ hội hay không, chính hắn nhất định phải chuẩn bị cho thật kỹ lưỡng. Bởi vì, cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị! Tại khu khám gấp. Kim Chính Luân không hề che giấu sự tự hào và vui sướng trong lòng lúc này. Nhìn Lai Ân cùng mấy vị bác sĩ ngoại quốc kia, biểu cảm trên mặt lúc thì kinh ngạc, lúc thì khó tin, hắn liền cao hứng ra mặt nha! "Ha ha ha, xong màn giới thiệu sơ qua về các nhân vật ở khu khám gấp rồi, hiện tại tôi sẽ dẫn mọi người đi dạo xung quanh khu khám gấp nhé? Đúng rồi, Trương Dịch cậu có bận không? Nếu không bận thì đi cùng luôn, vừa hay cậu còn có thể phiên dịch cho bọn họ nữa." "Được, tôi cũng vừa xong việc rồi." Trương Dịch cũng không từ chối, bệnh nhân bị tai nạn xe đã được đưa đi phòng phẫu thuật. Thương tích không quá nghiêm trọng, bác sĩ khác là đủ sức xử lý rồi. Trên đường đi, Trương Dịch liên tục đổi các loại ngôn ngữ, lúc thì tiếng Farsi, lúc thì tiếng Ý, chỉ một lát sau lại phun ra cả tiếng Nga! Ngay cả Kim Chính Luân cũng phải giật mình. Hắn vốn biết Trương Dịch nói được mấy thứ tiếng nước ngoài. Không ngờ là nhiều đến vậy! ! Như vậy quả thực là quá làm rạng danh cho bệnh viện Hiệp Hòa của bọn họ... À không, là cho Hoa Quốc mới đúng! Quả thực quá làm vẻ vang cho Hoa Quốc! Một nhóm người nước ngoài đi cùng một vòng xong, lần này toàn bộ các phòng trong bệnh viện đều biết chuyện năm nay bắt đầu giao lưu học tập. Gần đây các phòng cũng đang chỉnh lý danh sách các bác sĩ trao đổi. Bây giờ thấy người thật đến mới có một chút cảm giác thực tế. Đi nước ngoài giao lưu học tập đối với các bác sĩ Hoa Quốc trước kia mà nói, đúng là bồi dưỡng, nhưng cũng là để mạ vàng. Bởi vì trong giới chữa bệnh, trình độ và kinh nghiệm đều chia ra các loại khác biệt. Tiến sĩ đi du học từ các trường hàng đầu nước ngoài về thì gọi là "dương bác", cũng là tiến sĩ có cấp bậc cao nhất. Đi du học ở các trường cao đẳng bình thường ở nước ngoài về cũng gọi là "dương bác", chỉ là hàm kim lượng hơi thấp một chút. Tiếp đến là tiến sĩ xuất thân từ bản thổ Hoa Quốc, không ra nước thì gọi là "thổ bác". Cho nên trước đó rất nhiều các bác sĩ tốt nghiệp từ những trường lớn trong nước đều muốn mượn cơ hội giao lưu học tập để đi ra nước ngoài mạ vàng. Học hay không học chỉ là thứ yếu, mạ vàng mới là mục đích chính. Nhưng hiện tại đã khác. Các bác sĩ đi du học từ nước ngoài về còn chưa ngầu bằng Trương Dịch ấy chứ. Còn mạ vàng cái rắm gì nữa. Thà cố gắng một chút xem có thể trở thành đồ đệ của Trương Dịch hay không còn hơn, như vậy mới gọi là mạ vàng thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận