Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 434: Trương Dịch, ngươi muốn quyển chết chúng ta a

Chương 434: Trương Dịch, ngươi muốn làm bọn ta kiệt sức à?
Trời lạnh thế này, trời còn chưa sáng hẳn đã chạy đến bệnh viện rồi? Chỉ vì giúp một người bệnh tìm ra vi khuẩn gây bệnh thôi sao? Tê! Quá sức rồi! Trương Dịch gã này quá chăm chỉ! Ngươi muốn làm bọn ta kiệt sức à! Phẫu thuật đã giỏi, còn nhân ái như vậy, lại còn rất kính nghiệp nữa! Trời ơi, như vậy thì chúng ta còn có chỗ nào để chen chân vào chứ... Tóm lại, những người khám bệnh gấp xung quanh vừa nhìn Trương Dịch với vẻ mặt ngơ ngác, vừa giơ ngón tay cái lên bày tỏ sự kính phục.
Một bên, vẻ mặt của Thái Nguyên Bồi trở nên nghiêm trọng. Cái quỷ gì vậy? Hóa ra Trương Dịch đã đến bệnh viện từ sớm rồi sao? Vậy, chẳng phải là Trương Dịch còn nhanh hơn hắn? Là Trương Dịch đã nhanh hơn hắn một bước tìm ra vi khuẩn lam Marnife, đồng thời còn làm cả Dược Mẫn rồi? ! Vừa nghĩ đến đó, Thái Nguyên Bồi cảm thấy huyết áp của mình đã tăng lên không ít! Mẹ kiếp, ra sức đuổi theo thế mà vẫn chậm hơn Trương Dịch một bước! Mình còn phải thức cả đêm không ngủ đấy chứ! Không ngờ vẫn chậm một bước! Lần này... Khang Ngạn Minh chắc chắn sẽ chính thức giao vị trí trợ lý chủ nhiệm cho Trương Dịch. Đồng thời lần khám bệnh gấp này cũng sẽ không còn ai phản đối mình nữa rồi. Nghĩ đến đây thôi Thái Nguyên Bồi đã thấy đau đầu! Nha! Tại khoa khám bệnh gấp đã mười năm, không ngờ Trương Dịch mới đến chưa được một tháng, đã che hết những gì mà mình đã làm trong mười năm qua!
Không chỉ Thái Nguyên Bồi. Mấy lão nhân viên đứng cạnh Thái Nguyên Bồi trong lúc nhất thời cũng có sự thay đổi trong lòng. Không phải là một sự thay đổi thoáng qua mà là một sự thay đổi thực sự. Giờ phút này, bọn họ đều cảm thấy Trương Dịch này dường như là một người thực sự có chút tài năng. Ngoài việc phẫu thuật giỏi ra, sức quan sát của Trương Dịch cũng rất mạnh. Sau đó hắn còn rất kính nghiệp và có trách nhiệm nữa. Người bệnh này tuy rằng là do Khang Ngạn Minh bảo bọn họ hỗ trợ đi thăm dò, nhưng Trương Dịch lại để tâm như vậy, trong thời tiết âm độ mấy chục, từ trong chăn bò dậy đến bệnh viện. Sau đó còn đặc biệt đi đến khoa kiểm nghiệm tìm ra nấm, thậm chí cả thí nghiệm Dược Mẫn bước tiếp theo cũng đã được sắp xếp trước rồi. Không thể không nói, thực lực của Trương Dịch này vượt xa những gì bọn họ thấy bây giờ.
Trong văn phòng của khoa khám bệnh gấp, bầu không khí có chút khó xử. Trần Phương đứng sau lưng Trương Dịch dùng giọng rất nhỏ nói: "Ngươi mau nhìn mặt Thái Nguyên Bồi kìa, sắp tức đến đen rồi kìa ~"
Trương Dịch ngẩng đầu nhìn, phát hiện quả thật đúng là vậy. Ha ha. Người này vừa rồi còn dùng ánh mắt khiêu khích mình mà. Ha ha. Giờ thì câm nín rồi sao? Hừ~! Chỉ là một con vi khuẩn lam Marnife thôi, cho rằng có thể ngăn cản ta sao? Lần này, Trương Dịch không hề dựa vào nhắc nhở của hệ thống, mà tự mình suy nghĩ mới tìm ra đáp án. Khụ khụ! Hy vọng lần sau hệ thống ban thưởng có thể mạnh mẽ hơn một chút.
Khang Ngạn Minh thì lại không để ý đến những toan tính giữa mấy đối thủ cạnh tranh này. Hào sảng cười hai tiếng nói: "Trương Dịch, ngươi cùng Thái Nguyên Bồi đều tìm ra vi khuẩn gây bệnh này. Nhưng mà ngươi đã nhanh hơn một bước, cho nên..." Nói rồi, Khang Ngạn Minh nhìn mọi người trong phòng: "Mọi người nghe kỹ đây, về sau vị trí trợ lý chủ nhiệm khoa của chúng ta là của Trương Dịch, mọi người đừng tranh luận nữa. Trương Dịch tuy còn trẻ, nhưng hắn thực sự là thực chí danh quy. Bất kể là thao tác phẫu thuật hay quan sát bệnh hiếm gặp, năng lực phán đoán đều rất mạnh. Hy vọng mọi người sau này sẽ thực lòng tiếp nhận Trương Dịch, có chuyện gì thì cũng có thể hỏi han hắn về thao tác khâu vá. Khâu vá của Trương Dịch à, nói thật là, là một trong số ít những vết khâu tốt nhất mà ta từng thấy. Học hỏi từ hắn, các ngươi sẽ không thiệt đâu."
Nói xong, Khang Ngạn Minh còn đưa tay vỗ vai Trương Dịch để khẳng định. Mọi người xung quanh nhao nhao gật đầu. Ban đầu trong số bọn họ ít nhất có một nửa là ủng hộ Thái Nguyên Bồi. Nhưng hôm nay sự việc này, quả thực là Thái Nguyên Bồi đã chậm một bước. Chuyện khác chậm một bước thì không sao. Nhưng đối diện với những bệnh tật không rõ nguyên nhân, cho dù nhanh hơn một giây thôi cũng có thể cứu vãn một mạng người. Cho nên nói giờ phút này, những lão nhân viên ủng hộ Thái Nguyên Bồi cũng đều im lặng ngậm miệng.
"Trương Dịch, ngươi làm thế nào để tìm ra vậy? Nói cụ thể tình huống cho ta nghe một chút?" Khang Ngạn Minh dẫn đầu đi ra văn phòng, chuẩn bị kiểm tra phòng.
Trương Dịch vừa đi bên cạnh vừa giải thích: "Tôi cũng là tìm tư liệu cộng thêm xem qua hai bài luận văn. Trong luận văn chỉ giới thiệu sơ lược loại vi khuẩn gây bệnh này, nhưng tôi phát hiện tất cả các triệu chứng của bệnh này đều khớp với Lý Tiểu Quân. Cho nên tôi chỉ nghi ngờ thôi, bất quá để chứng minh suy đoán tôi liền sáng sớm đến khoa kiểm nghiệm, nhờ bác sĩ Lưu giúp tra một chút. Không ngờ vi khuẩn gây bệnh của Lý Tiểu Quân lại hoàn toàn trùng khớp với vi khuẩn lam Marnife! Cho nên tôi mới có thể chẩn đoán chính xác Lý Tiểu Quân đúng là đã nhiễm vi khuẩn lam Marnife. Tiện thể tôi nhờ bác sĩ Lưu làm luôn Dược Mẫn. Đồng khang tọa, phất khang tọa, y khúc khang tọa, nằm lập khang tọa, hai loại nấm làm B, thẻ đỗ phân đều đang làm. Loại nào nhạy nhất thì sẽ dùng loại đó, cũng có thể xem xét kết quả để phối hợp dùng thuốc."
"Không tệ không tệ, ngươi mấy giờ sáng đã đến bệnh viện? Chẳng lẽ thức đêm tra tài liệu?" Trương Dịch cười nói: "Cũng không khác biệt bao nhiêu, nhưng không sao, tan làm về ngủ bù là được."
Lời nói này lại khiến Khang Ngạn Minh thêm phần thưởng thức Trương Dịch. Tuổi còn trẻ vì bệnh nhân mà thức suốt đêm. Ừm~! Quá kính nghiệp!"Mặc dù ngươi còn trẻ, nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi. Đúng rồi, người bệnh này lây nhiễm như thế nào vậy? Ngươi có hỏi chưa?" Khang Ngạn Minh cùng Trương Dịch đối thoại, tất cả mọi người xung quanh đều vểnh tai lắng nghe."Hỏi người bệnh thì thực sự không ra là đã đi đâu ra nước ngoài, nhưng có đi qua thành phố Quảng Hoằng, cùng đối tác nói chuyện làm ăn, đối phương có hỏi han ông ta có muốn ăn thử chuột trúc nuôi đặc biệt của Việt quốc hay không. Người bệnh không ăn, nhưng vấn đề lại nằm ở chỗ này.""Ông ta thực sự không ăn thịt chuột trúc, nhưng ông ta có ăn canh!""Mà con đường lây nhiễm chính yếu của vi khuẩn lam Marnife chính là qua đường hô hấp hoặc tiêu hóa. Còn không phải tổn hại da niêm mạc. Với lại loại vi khuẩn gây bệnh này ở nhiệt độ bình thường, tức là dưới 30 độ, nó sẽ không gây bệnh. Chỉ có ở khoảng 37 độ, nó mới từ trạng thái không gây bệnh chuyển thành thời kỳ ủ bệnh. Cho nên điều đầu tiên khi tôi đến khoa xét nghiệm chính là để vị bác sĩ Lưu trực ban nâng nhiệt độ lên. Khi điều đến 37 độ, gia hỏa này quả nhiên liền biến đổi. Từ hình dạng như đóa hoa rất giống vi trùng lao biến thành hình bầu dục. Sau đó hình bầu dục này vẫn chỉ là thời kỳ ủ bệnh, không phải là hình thái gây bệnh cuối cùng. Nếu muốn chuyển thành hình thái gây bệnh, còn cần phải sinh ra phản ứng men. Môi trường để sinh ra phản ứng men chính là ất thuần! Tôi lại nhỏ một giọt ất thuần vào, vi khuẩn gây bệnh hình bầu dục này liền bắt đầu mọc xúc giác. Hình dạng này hoàn toàn giống với hình thái gây bệnh của vi khuẩn lam Marnife mà tôi thấy trong tài liệu. Kết hợp với việc người bệnh sau khi uống canh chuột trúc không lâu thì có uống rượu. Với lại thời gian xuất hiện các triệu chứng cũng là sau khi uống rượu vài ngày bắt đầu, phát sốt, buồn nôn, hạch bạch huyết sưng to... Cho nên tôi mau chóng nhờ bác sĩ Lưu làm thí nghiệm Dược Mẫn. Tìm ra thuốc giải sớm, người bệnh cũng có thể sớm xuất viện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận