Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 586: Phi Phổ Tư giáo sư trúng đạn sau Trương Dịch Lai cứu tràng!

Chương 586: Giáo sư Phi Phổ Tư trúng đạn, Trương Dịch ra tay cứu nguy!
Trương Dịch cầm chiếc điện thoại trên tay.
Mấy người nước ngoài của công ty Bối pháp Khoa Kỹ nhìn thấy, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ bối rối.
Móa móa móa! Studio bên Hoa Quốc này sao còn chưa đóng cửa vậy!
Chẳng phải là… Những lời thật vừa rồi bọn họ nói đều bị hơn 50 vạn người xem trực tiếp theo dõi thời gian thực nghe hết rồi sao?
Thấy đám người nước ngoài hoảng hốt, Trương Dịch nói tiếp:
“Đúng, các ngươi dùng tiền mua mạng của người bệnh này, nhưng bây giờ hắn đang ở ngay trước mắt các ngươi sắp chết rồi, các ngươi không cứu thì thôi, còn ngăn cản bác sĩ chúng ta không cho cứu? Các ngươi nói xem có phải quá hèn hạ, quá vô nhân tính không!”
Mấy lời này khiến đám người nước ngoài á khẩu không trả lời được!
Chỉ có thể trừng mắt nhìn Trương Dịch, giận mà không dám nói.
“Đúng vậy, Trương Dịch nói rất đúng, hy vọng các ngươi nhanh chóng thả chúng tôi vào cứu người! Một mạng người đối với những người làm ăn như các ngươi có lẽ có thể cân đo bằng tiền bạc, nhưng trong mắt bác sĩ chúng tôi, nó là vô giá!”
Một bên, Văn Khang cũng đứng ra cùng Trương Dịch đối chất với đám người nước ngoài kia.
Trương Dịch quay đầu nhìn Văn Khang một chút, rồi lại nhìn người nhà bệnh nhân đang không ngừng lau nước mắt ở bên cạnh:
“Cho nên, bây giờ để công ty Bối pháp Khoa Kỹ của các ngươi khôi phục lại danh tiếng trong lòng dân chúng chỉ có một cách! Đó là thả chúng tôi vào cứu người! Chỉ khi cứu sống được người bệnh này, công ty các ngươi mới có thể khiến đại chúng cảm thấy các ngươi là một công ty có lương tri, chứ không phải là một công ty chỉ coi mạng người như một món hàng để mua bán! Kiệt Khắc tiên sinh, ngươi thấy ta nói đúng không?”
Nói xong, Trương Dịch rất bình tĩnh tự nhiên nhìn mấy người nước ngoài đối diện.
Một giây sau, trong phòng họp lại vang lên từng tràng vỗ tay.
“Tốt! Trương bác sĩ nói hay lắm!”
“Viện trưởng Văn nói quá tuyệt!”
“Đúng đó, bao nhiêu người xem studio đều đang nhìn, các ngươi chỉ vì một thí nghiệm phá người máy mà bỏ mặc người này chết sao?”
“Không thể tàn nhẫn như vậy được Kiệt Khắc tiên sinh, bây giờ số người xem studio đã là sáu mươi hai vạn rồi còn tăng rất nhanh, các ngươi mà còn giằng co nữa, nếu người này vì các ngươi mà chết, thử nghĩ xem đến lúc đó ảnh hưởng dư luận sẽ nghiêm trọng đến mức nào!”
“Cứu người, phải cứu người trước đã!”
Trong phòng họp, tiếng vỗ tay qua đi, rất nhiều bác sĩ cùng người của các công ty nghiên cứu khoa học khác cũng lên tiếng ủng hộ Trương Dịch.
Thí nghiệm là thí nghiệm, nhưng không thể vô nhân tính được.
Văn Khang nói rất đúng, một mạng người có lẽ trong mắt người làm ăn có thể giải quyết bằng tiền bạc.
Nhưng đối với bác sĩ thì không! Là bao năm học hành gian khổ, năm năm thậm chí tám năm, mười năm mới có thể đạt tới đỉnh cao của nghề y.
Cũng là những đêm thức trắng, dù tóc rụng thành Địa Trung Hải của mỗi nhân viên lâm sàng tuyến đầu để bảo vệ sinh mạng yếu ớt kia!
Ngươi mua coi như ngươi không cứu, nhưng sao còn cản họ không cho cứu?
Chẳng phải là cố ý giết người sao?
“Tít tít tít” !
Tiếng còi báo động chói tai vẫn vang lên bên tai mọi người.
Trong phòng kính, một y tá phụ trách thao tác người máy hỗ trợ, giờ phút này cô đang đứng trong góc nhỏ với vẻ mặt hồi hộp.
Cô cũng là người được công ty Bối pháp Khoa Kỹ sắp xếp đến, cô cũng không biết rốt cuộc nên cứu người hay là phải nghe theo công ty.
Trong phòng họp, vừa rồi tất cả diễn biến đều được ống kính ghi lại.
Giờ phút này, trên màn hình studio, dòng chữ 'Trương Dịch tuyệt vời' chạy dài liên tục.
Thậm chí rất nhiều người còn không biết Trương Dịch có mặt tại hội nghị này.
Giờ thấy Trương Dịch xuất hiện, rất nhiều người xem không khỏi kinh ngạc.
Nhưng thấy những gì Trương Dịch làm thì lại thấy hết sức bình thường.
Bởi vì Trương bác sĩ luôn là người như vậy mà ~
Hắn vẫn luôn là một thầy thuốc tốt, xem bệnh nhân như bạn bè, đặt sức khỏe người bệnh lên vị trí đầu tiên!
Trên mạng.
“Trương Dịch ra tay cứu người bệnh trong buổi triển lãm thí nghiệm!”
“Bác sĩ Trương cũng đang ở hiện trường triển lãm hội!”
“Giáo sư Phi Phổ Tư trúng đạn, Trương Dịch cứu nguy!”
“Bác sĩ Trương thật là vinh quang cho Hoa Quốc chúng ta!”
“Danh sách các thầy thuốc giỏi của Hoa Quốc nhất định phải có Trương Dịch!”
Mấy cái từ khóa liên quan đến Trương Dịch đồng loạt leo lên bảng xếp hạng tìm kiếm hot của các trang mạng xã hội.
Từ khóa Trương Dịch một lần nữa trở thành từ khóa nóng.
Nhất là những đoạn đối đáp với người nước ngoài, đều khiến mọi người không ngừng vỗ tay khen ngợi.
Không chỉ trong nước.
Các diễn đàn nước ngoài cũng đều đang ca ngợi những việc tốt mà Trương Dịch đã làm.
Một công ty không có nhiệt độ, chỉ coi sinh mệnh là vật thí nghiệm thì không thể nào đi xa được.
Trang web hậu trường của Bối pháp Khoa Kỹ, trong nháy mắt cũng xuất hiện hàng loạt bình luận chửi bới.
Tất cả đều nói công ty họ làm sai, nói họ máu lạnh, còn nói sau này sẽ không bao giờ tin tưởng bất cứ sản phẩm nào của công ty nữa và những lời nói cực đoan tương tự.
Kết quả là, bị áp lực dư luận buộc phải hành động.
Cấp cao của Bối pháp Khoa Kỹ lập tức gọi điện thoại cho Kiệt Khắc đang ở xa tại Đế Đô.
Trong phòng họp.
Tên Kiệt Khắc cầm đầu vẫn còn muốn dùng những từ tiếng Hoa không được trôi chảy trong đầu để phản bác lại Trương Dịch.
Kết quả điện thoại trong túi đột nhiên reo lên.
Xem thì ra là lãnh đạo trực tiếp của mình!
“Xin chào tiên sinh Tra Lý, xin hỏi có gì cần giúp đỡ không?”
Kiệt Khắc cung kính nhận điện thoại.
Trương Dịch liếc mắt nhìn hắn, chỉ thấy Kiệt Khắc lúc thì liên tục gật đầu đáp lời, lúc lại ngẩng đầu nhìn Trương Dịch, lúc lại quay sang nhìn người bệnh trong phòng kính.
Cuối cùng, lúc tắt điện thoại thì Kiệt Khắc chau mày, vẻ mặt khó coi.
Tuy nhiên, hắn tắt điện thoại đồng thời cũng cho mở lối đi để Trương Dịch vào.
Trương Dịch nhìn hắn.
Hắn nhìn lại rồi lên tiếng nói:
“Giám đốc chúng tôi nói nhất định phải cứu sống người bệnh này. Tin tưởng các bác sĩ Hoa Quốc tới đây thì việc cứu người sẽ không có vấn đề gì. Thực lực của các bác sĩ Hoa Quốc cũng đâu có thua kém giáo sư Phi Phổ Tư? Với lại, công ty Bối pháp Khoa Kỹ của chúng tôi chưa bao giờ không xem trọng sinh mạng, những lời nói vừa rồi... Những lời vừa rồi là do tôi không suy nghĩ kỹ nên đã nói sai, ở đây tôi cảm thấy vô cùng có lỗi. Giám đốc chúng tôi nói, hi vọng các bác sĩ Hoa Quốc, dù là ai, chỉ cần có thể phẫu thuật thành công, Bối pháp Khoa Kỹ chúng tôi sẽ thưởng một ngàn vạn đô la tiền cảm ơn.”
Ha ha!
Rõ ràng là ý của công ty các người.
Bây giờ thấy sự việc càng lúc càng ầm ĩ nên vội vàng đẩy Kiệt Khắc này ra làm con dê thế tội?
Mấy trò này thực sự không thèm nói toạc ra!
Nhưng mà...Một ngàn vạn đô la?
Ôi nha!
Một ngàn vạn đô la đổi thành tiền Hoa thì là hơn 60 triệu!
Chậc chậc, vì giữ gìn lại hình tượng mà vung ra một khoản tiền khổng lồ để phẫu thuật.
Cái công ty chó này thật là lắm tiền nhiều của.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong phòng họp khi nghe thấy câu này đều lộ vẻ mặt kinh hãi.
Khá lắm!
Chỉ cần phẫu thuật thành công là được thưởng một ngàn vạn đô la tiền cảm ơn?
Chậc chậc chậc!
Tất cả các bác sĩ tại chỗ dường như đều có hứng thú với ca bệnh khó nhằn này!
Hơn 60 triệu đấy! Ai mà không hứng thú với tiền chứ!
Tuy nói mục đích cứu người ban đầu đều là do bọn họ là bác sĩ nên tuyệt đối sẽ không thấy chết không cứu.
Nhưng nếu như trên tiền đề cứu người lại còn có thể có thêm tiền, thì chẳng phải là nhân đôi niềm vui sao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận