Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 299: Có người báo cáo Trương Dịch không chứng làm nghề y

Rất nhiều bác sĩ y tá trên người đều không mang tiền mặt, muốn mang cũng mang vô cùng ít ỏi. Vì vậy mà ba trăm đồng này cũng phải góp một hồi lâu mới đủ.
"Lão thái thái, cái phong thư này bà cầm lấy."
Thấy lá thư, Phong lão thái thái dường như nhận ra bên trong là tiền, liền vội lắc đầu: "Cái này... Không cần đâu, ta không muốn... khụ khụ... Cám ơn bác sĩ, nhưng tiền của cô, tôi không thể nhận đâu."
"Không sao đâu ạ, chỉ có ba trăm đồng thôi, bà cứ cầm đi."
"Ba trăm đồng? Nhiều quá, càng không thể nhận được." Lão thái thái vội từ chối.
Nhưng Trương Dịch vẫn cứ nhét vào tay bà, nói: "Cầm lấy đi lão thái thái, ba trăm đồng đối với ta mà nói không đáng gì cả, ta có rất nhiều tiền, ba trăm đồng với ta như mua một chai nước khoáng vậy thôi, bà hiểu chưa? Đây chỉ là một chút tấm lòng của ta, bà cầm lấy đi, sau này về nhà, con bà với con dâu cũng không biết có chăm sóc bà không. Chút tiền này bà cứ giữ lại dùng đi, đừng nói cho họ biết, nghe không?"
Lão nhân nhìn Trương Dịch một cái, lại cúi đầu nhìn phong thư màu vàng nhạt, thoáng chốc vành mắt đỏ hoe. Bà không ngờ có người xa lạ lại nguyện ý mua điểm tâm cho mình, còn tặng không mình ba trăm đồng. Nhưng người con bà nuôi nấng lại bỏ rơi, không ngó ngàng đến bà... Trong lòng lão nhân nhất thời chua xót vô cùng. Vất vả cả nửa đời, cuối cùng lại nhận lấy kết cục này...
Trương Dịch nhìn lão thái thái muốn khóc, liền nhẹ nhàng vịn tay bà an ủi: "Không sao đâu bà, chỉ là một chút tiền nhỏ thôi, bà đừng để ý, sau này về nhà... cố gắng ít làm việc nặng thôi." Người nhà không cho bà uống thuốc Tây, cũng không cho bà tiêm thuốc, càng không cho bà làm trị liệu hóa chất. Sau này về nhà cũng chỉ có thể chờ chết. Nhưng lời chờ chết Trương Dịch không thể nói ra, đành an ủi bà như vậy.
Lão thái thái khẽ gật đầu, giọng có chút nghẹn ngào: "Thực ra chuyện gì xảy ra, ta trong lòng rất rõ, khụ khụ... Cám ơn bác sĩ Trương, cậu... đúng là một thầy thuốc tốt mà..." Bà nhìn Trương Dịch, hai mắt ngấn lệ. Bà thầm nghĩ, nếu đây là cháu của mình thì tốt biết bao nhiêu. Đáng tiếc, không có nếu như.
Trương Dịch nhét phong thư vào túi của lão thái thái, vừa cất kỹ thì con trai và con dâu bà liền đến.
"Đi thôi mẹ, xe gọi rồi."
"Ừ, khụ khụ... Vậy bác sĩ Trương, tạm biệt nhé."
Trước khi đi, lão thái thái còn quay người vẫy tay với Trương Dịch. Trương Dịch cũng vẫy tay với bà. Nhìn ba người chậm rãi đi về phía chiếc xe mini bus ở cửa bệnh viện, lòng Trương Dịch có một cảm giác mất mát khó tả. Có lẽ, có những người cả một đời đều chỉ có duyên gặp nhau một lần. Lần từ biệt này, chính là vĩnh viễn rồi.
Trần Phương từ phía sau đi tới, vỗ vai Trương Dịch buồn rầu nói: "Đừng buồn, người đều có mệnh cả, lão thái thái đó con với con dâu không để ý tới bà như vậy, chúng ta còn làm được gì nữa?"
Nhìn chiếc xe Mini Bus nghênh ngang rời đi, Trương Dịch mới chậm rãi mở miệng: "Ta chỉ cảm thấy bà lão này thực sự rất tốt, buổi sáng ta bảo Hàn Băng đi mua cho bà ấy chút điểm tâm, mười đồng bà vừa rồi đã trả lại cho ta. Chỉ là cảm thấy bà ấy quá đáng thương, nhất là lại còn gặp phải người con trai con dâu không quan tâm. Cậu nghĩ xem, bà ấy về quê, con trai con dâu chẳng quan tâm, lại còn mắc bệnh ung thư nữa. Cuối cùng cũng chỉ chết thôi, đáng thương biết bao... Haizz, người ta mà."
"Haizz, thoải mái tinh thần lên đi Trương Dịch, ta xin cậu đừng đồng cảm quá nhiều được không? Mà này, để ta kể cậu nghe chuyện thật này, tuyệt đối còn thảm hơn thế này nhiều. Chuyện mấy năm trước rồi, khi đó ta vẫn còn thực tập, là ở khoa ngoại thần kinh. Cũng có một người già mắc bệnh, phình động mạch thân nền, nhất định phải phẫu thuật, không thì sẽ không sống được. Nhưng nhà người ta lại không có tiền, vì không muốn làm liên lụy đến hai đứa con trai của mình, cậu đoán cuối cùng người già đó đã làm gì?"
Trương Dịch nhìn Trần Phương, lắc đầu.
Trần Phương thở dài một tiếng: "Haizz, nhảy lầu chết rồi."
"Nhảy lầu? Cửa sổ bệnh viện chẳng phải đều có rào chắn sao?"
"Chặn thế nào được chứ, người ta một lòng muốn chết để giảm bớt gánh nặng cho gia đình, thừa lúc đêm khuya y tá vừa mới đi kiểm tra phòng, người nhà đều ngủ say, một mình người đó trốn lên tầng thượng. Hơn nữa, cửa tầng thượng còn bị khóa, cũng không biết người đó đã dùng cách gì để mở khóa được. Chuyện như thế này cậu có thể phòng được sao? Không thể phòng được chút nào đâu. Thế nên, Trương Dịch này, bây giờ cậu tuy có y thuật cao siêu, nhưng va chạm với nhân tình thế thái vẫn còn quá ít. Chuyến này chúng ta phải vừa có tấm lòng đồng cảm, vừa phải xây dựng cho mình một nội tâm càng thêm mạnh mẽ."
Những lời của Trần Phương khiến Trương Dịch được mở mang rất nhiều. Anh gật đầu: "Hiểu rồi, cám ơn thầy Trần."
Cùng lúc đó. Trên một diễn đàn xã giao ít người biết, một tài khoản nặc danh đã gửi tin nhắn riêng cho một tài khoản marketing có tên là ‘Giáo phụ giới giải trí’. Nội dung như sau:
“Chào bạn, tôi muốn gửi bản thảo! Là về vụ việc liên quan đến vị bác sĩ mạng đang hot gần đây tên Trương Dịch! Hắn không có giấy phép hành nghề y, dưới đây là video hắn tự ý thực hiện ca phẫu thuật khi chưa có giấy phép, bạn có thể xem qua! Hiện tôi đã báo cáo hắn lên bộ y tế, tiện thể đến đây để ‘thả dưa’ cho bạn. Bác sĩ tuyệt đối không thể không có giấy phép mà làm, hành vi của Trương Dịch đã vi phạm điều 39 của «Pháp luật hành nghề y Hoa Quốc». Ngoài ra, bản thân hắn cũng không hề lương thiện như vẻ bề ngoài. Trong tay tôi còn rất nhiều ‘dưa’ của hắn, chờ khi vụ này nổ, tôi sẽ tiếp tục ‘thả dưa’."
Giáo phụ giới giải trí là một tài khoản marketing trực thuộc một công ty giải trí. Thường ngày chuyên viết bài cho mấy minh tinh trong giới, kiếm chút phí marketing. Lượng người theo dõi cũng dần tăng lên đến hơn năm triệu, được xem là một tài khoản marketing rất có tiếng.
Tin nhắn vừa gửi đi, người nặc danh cũng không chắc chắn nhân viên quản lý tài khoản này có thấy không. Vì vậy, hắn đã liên tục sao chép rồi gửi mấy chục tin nhắn giống hệt nhau.
Ở phía hậu trường, khi một nhân viên đang xử lý tài khoản, đúng lúc nhìn thấy những tin nhắn riêng liên tục ‘pop-up’ này.
“Thằng ngu nào mà gửi lắm tin riêng thế này??” Sau khi lẩm bẩm, anh ta vừa xem nội dung, liền lập tức trợn tròn mắt, đập bàn đứng lên: “Má ơi! Dưa của bác sĩ Trương Dịch nè! ! Tổ trưởng Vương! Tổ trưởng Vương anh mau đến xem nè, cái dưa này có nên tung không??”
Nhân viên này vội vàng gọi lãnh đạo tới. Lãnh đạo vừa xem xét, trầm tư một lúc rồi nói: “Tung! Tuy lượt tương tác của Trương Dịch kém so với mấy ngôi sao hạng nhất kia, nhưng có còn hơn không! Cậu liên hệ lại với người này hỏi rõ xem chuyện Trương Dịch không có giấy phép có phải là thật không, bảo đảm là thật thì chúng ta lập tức tung lên!”
“Vâng ạ!”
Ở bên phía người nặc danh, không bao lâu sau đã nhận được hồi âm: “Anh là ai? Anh có chắc bác sĩ Trương kia thực sự không có giấy phép hành nghề không? Nếu anh chứng minh được, chúng tôi có thể lập tức tung lên.”
Người nặc danh hưng phấn, lập tức trả lời: “Được! Vì tôi cũng là bác sĩ! Thậm chí còn quen biết Trương Dịch! Tôi biết thời gian một năm vừa rồi của hắn chỉ là thực tập rồi mới chuyển qua hệ quy bồi, căn bản không có giấy phép, điểm này cậu đến bệnh viện của Trương Dịch tra là có thể ra ngay. Những ca phẫu thuật hắn làm đều trong thời gian quy bồi, vậy nên thời gian đó Trương Dịch căn bản không có giấy phép! Hắn chính là không có giấy phép mà hành nghề y!” Nói xong, người nặc danh còn gửi một tấm hình có vẻ như là bằng tốt nghiệp ‘Đại học Y khoa Đế Đô’ và hình chụp tốt nghiệp của Trương Dịch. Chỉ là mặt của những người khác trên hình đều đã được làm mờ đi, chỉ có mặt Trương Dịch là rõ ràng nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận