Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 177: Trương Dịch công ích hội ngân sách, chính thức thành lập

Chương 177: Quỹ công ích của Trương Dịch, chính thức thành lập.
Wechat và số điện thoại của Lưu Tử Phi đều đã bị Trương Dịch chặn.
Nhưng không hiểu sao tin nhắn vẫn được gửi đến, hình như nàng vẫn có thể nhắn cho hắn.
“Thôi, cứ kệ, ngủ thêm chút nữa.”
Mãi đến khi đồng hồ báo thức reo, Trương Dịch vẫn không tài nào ngủ lại được.
Dứt khoát xuống giường rửa mặt đi làm....
Khoa cấp cứu.
Trương Dịch vừa đến đã thấy một bóng hình quen thuộc.
“Hoàng Lôi? Cậu về rồi à?” Trương Dịch tiến đến hỏi.
“Đúng rồi, haha, sao hả Trương trợ lý, nhớ tớ không?!”
Hoàng Lôi quay đầu lại, một tay khoác lên vai Trương Dịch.
Trương Dịch cười trợn mắt: “Thế nào? Kết quả phúc tra không có vấn đề gì chứ?”
Hoàng Lôi đưa cho Trương Dịch ánh mắt yên tâm: “Không sao cả, làm năm lần xét nghiệm rồi, kết quả đều âm tính. Chỉ là cái thuốc ức chế AIDS suýt chút nữa làm tớ nôn mửa. Dạ dày của tớ vốn không tốt, mỗi lần uống thuốc xong đều khó chịu.”
Trương Dịch cũng vỗ vỗ vai hắn an ủi: “Ây da, có thể khống chế là tốt rồi, người không sao là tốt rồi.”
Bị phơi nhiễm nghề nghiệp với AIDS mà không bị lây nhiễm đã là quá may mắn rồi.
Sáng sớm nhân viên y tế đi làm càng lúc càng đông.
Thấy Hoàng Lôi đã lâu không gặp xuất hiện ở văn phòng, mọi người đều xúm lại hỏi han quan tâm.
“Mọi người không cần lo lắng, hiện tại tớ đã làm năm lần xét nghiệm, kết quả đều âm tính, không sao cả. Hôm nay đến đây chủ yếu là làm đơn xin phục chức.”
Nhân viên y tế bị phơi nhiễm nghề nghiệp, nếu không bị lây nhiễm thì có thể được phục chức.
“Ha ha, cậu nhóc, cậu may mắn đấy!”
“Cũng coi như là tai qua nạn khỏi!”
Đợi đến khi Lữ Tĩnh đến, Hoàng Lôi liền tìm Lữ Tĩnh xin mẫu đơn phục chức.
Việc phục chức sau khi bị phơi nhiễm nghề nghiệp cần một quy trình.
Cũng phải mất nửa tháng nữa.
Bỏ qua đoạn nhạc đệm, phòng khám gấp lại bắt đầu một ngày bận rộn....
Hai ngày sau.
Tiền Chính Cương vẻ mặt hưng phấn tìm đến khoa cấp cứu tìm Trương Dịch.
“Trương Dịch ơi, cậu nói cái quỹ công chúng đã làm xong rồi! Bây giờ cậu có thể tự mình vào Wechat tìm kiếm tài khoản công chúng của bệnh viện Nhân dân Thiên Hà xem là sẽ thấy!”
Trương Dịch nghe xong, liền lấy điện thoại ra bắt đầu tìm.
Quả nhiên, dưới tài khoản công chúng của bệnh viện Nhân dân Thiên Hà, xuất hiện thêm một chuyên mục quỹ công ích.
Ấn vào thì sẽ thấy phần giới thiệu về quỹ công ích, mục đích phát hành và thành lập.
Bên dưới còn có một mã QR, mã này là mã QR thanh toán.
Tài khoản nhận tiền là tài khoản công cộng của bệnh viện.
“Quét mã QR thanh toán này là có thể quyên tiền, chỉ cần có người chịu quyên thì sau khi quyên, số tiền sẽ lập tức xuất hiện ở dưới mã QR. Tên người quyên tiền và số tiền sẽ hiện lên, nó sẽ biến động theo thời gian thực.”
Trương Dịch ngạc nhiên nói: “Thật á? Vậy tôi quyên thử một ngàn tệ xem.”
Mấy đồng nghiệp xung quanh nghe vậy đều kinh ngạc: “Trương Dịch, thử chút thôi, cậu không cần quyên nhiều vậy đâu, thử mấy chục một trăm xem chẳng phải được rồi à?”
Trương Dịch không quan trọng khoát tay nói: “Không sao cả, dù sao cũng là quyên tiền mà, càng nhiều càng tốt.”
Khụ khụ!
Được thôi, Trương trợ lý thật là có tiền!
Sau khi Trương Dịch quét mã QR quyên tiền xong, bên trên quả nhiên xuất hiện một dòng chữ: “Người dùng ZY vừa quyên một nghìn tệ”.
“Thật vậy à, cái tài khoản công chúng này làm tốt ghê.” Trương Dịch gật gù, khá hài lòng.
“Cậu nhìn đây, ở trên cùng, đây là tổng số tiền quyên được, cái quỹ này hiện tại mới có mình cậu quyên một nghìn nên tổng tiền ở trên mới là một nghìn.”
“Thì ra là thế!”
Điều Trương Dịch muốn chính là kiểu công khai minh bạch này.
Làm từ thiện thì phải rõ ràng từng khoản một!
Tiền Chính Cương cười vỗ vỗ vai Trương Dịch nói: “Haha, vì chúng ta đã quyết định lập quỹ công ích này rồi, thì tôi thân là viện trưởng sao có thể không quyên tiền chứ? Vậy tôi cũng quyên hai nghìn tệ!”
Tiền Chính Cương cũng hào sảng quét hai nghìn tệ vào.
Mấy đồng nghiệp ở khoa cấp cứu nhìn thấy....
Chết rồi, viện trưởng quyên rồi, mình có nên quyên không đây...
Nhưng mà bọn mình thật là nghèo nha!
Tiền Chính Cương nhìn mọi người nói: “Các cậu không cần phải vội quyên đâu, thứ sáu tuần sau tôi sẽ mở một cuộc họp để bàn về việc này. Đến lúc đó ai muốn quyên thì quyên, không muốn thì cũng không sao, việc quyên tiền là hoàn toàn tự nguyện, mọi người đừng có áp lực.”
Nghe viện trưởng Tiền nói vậy, mọi người cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm~
“Đương nhiên, hiện tại vẫn còn một vấn đề chưa được giải quyết.”
Mọi người xung quanh bao gồm cả Trương Dịch đều ngẩng đầu nhìn về phía Tiền Chính Cương.
“Vấn đề gì vậy?”
Tiền Chính Cương: “Tên của quỹ.”
“Tên à? Không phải là quỹ công ích sao?”
Tiền Chính Cương lắc đầu: “Không được, nước ta có nhiều quỹ công ích lắm, sao có thể phân biệt được, cho nên chúng ta phải đặt một cái tên khác.”
Các bác sĩ và y tá ở khoa cấp cứu nghe vậy cũng bắt đầu suy nghĩ theo.
Đúng là vậy, tốt nhất nên lấy một cái tên hot một chút, như vậy thì sau này sẽ có nhiều người quyên tiền hơn.
“Quỹ thiện tâm thì sao?” Trần Phương suy nghĩ một chút rồi đề nghị.
“Quỹ thiện tâm? Ừm... không được.” Tiền Chính Cương bác bỏ.
“Vậy quỹ nhân y thì sao?”
“Quỹ nhân y? Tôi nhớ là có một quỹ nhân nghĩa rồi mà? Không được, có vẻ hơi trùng tên.”
Mấy cái tên liên tiếp đều bị viện trưởng Tiền bác bỏ.
Trần Phương nhìn Trương Dịch đang ngồi trên ghế, con ngươi hơi chuyển động rồi nói: “Hay là gọi quỹ Trương Dịch đi! Dù sao tôi thấy nhiều người nổi tiếng cũng đều lấy tên của mình để đặt tên cho quỹ từ thiện. Hơn nữa cái quỹ này sở dĩ được thành lập cũng là do Trương Dịch mà ra phải không?
Cho nên dùng tên này tôi thấy rất tốt, Trương Dịch còn lên hot search mấy lần, fan trên Weibo có cả hơn chục vạn người nữa. Cảm giác nếu trực tiếp dùng tên này thì có khi sau này lại hot đó!”
Mọi người lại nhao nhao nhìn về phía Trần Phương.
“Quỹ Trương Dịch à? Ừm... Nghe cũng không phải là không được đâu nhỉ!”
“Thật đấy, tôi cũng thấy có thể được, cứ gọi quỹ công ích Trương Dịch đi, sao hả?”
“Được được! Dù sao thì khoản tiền từ thiện đầu tiên cũng là gia đình bệnh nhân muốn tặng cho Trương Dịch nhưng mà Trương Dịch không nhận nên mới đem đi quyên góp mà. Suy cho cùng, cái khoản tiền đầu tiên năm mươi vạn này cũng là do Trương Dịch mà ra đó! Gọi quỹ Trương Dịch cũng không quá đáng.”
Mọi người đều thấy cách nói của Trần Phương có thể chấp nhận được.
Tiền Chính Cương suy nghĩ một lát rồi cũng gật đầu: “Được, quỹ Trương Dịch, không sai!”
Mọi người đều đồng ý, Trương Dịch còn cảm thấy hơi ngại.
“Dùng tên của tôi đặt cho quỹ sao? Sao tôi cứ thấy là lạ thế này?”
Trần Phương tức giận nhìn Trương Dịch: “Lạ gì đâu, hợp lý quá còn gì!”
“Vậy được, quyết định như vậy nhé! Quỹ Trương Dịch, hôm nay chính thức thành lập!”
Tiền Chính Cương vỗ tay, việc này cứ như vậy được định đoạt.
“Đối với Trương Dịch, việc đi giao lưu y học ở bệnh viện Hoa Tây, cậu nhớ phải sắp xếp thời gian cho tốt đấy nhé.”
Trương Dịch gật đầu: “Hiểu rồi, chủ nhiệm Lữ đã cho chúng tôi nghỉ phép ba ngày rồi.”
“Vậy thì tốt, lần này bệnh viện Hoa Tây mời cậu chắc là không cam tâm chuyện lần trước thua thiệt đâu, như vậy đi, tôi sẽ cử người đi cùng với cậu.”
Tiền Chính Cương nói xong thì quét mắt nhìn đám bác sĩ ở khoa cấp cứu.
Những người khác nghe nói là được đi tham gia buổi giao lưu y học ở Hoa Tây đều kích động!
“Viện trưởng Tiền! Chọn tôi đi! Tôi đi cùng với Trương Dịch, tôi có thể xách đồ, có thể làm việc vặt, còn có thể làm trợ lý nữa!”
“Không! Chọn tôi đi viện trưởng Tiền, tôi với Trương Dịch quan hệ tốt!”
“Hừ? Cậu quan hệ tốt? Tôi mới là quan hệ tốt đây! Chọn tôi đi chọn tôi đi viện trưởng Tiền, chúng tôi được gọi là ‘Gia Cát Lượng của bệnh viện Nhân Dân Thiên Hà’ đấy! Mang tôi đi chắc chắn sẽ giúp đỡ Trương Dịch được nhiều việc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận